Chân Tiên
Chương 255 : Xích huyết thần giao
Ngày đăng: 19:11 20/04/20
Chạy trốn đã tròn ba ngày đêm, Cổ Thần phi độn thẳng một đường theo hướng tây được hơn chín vạn dặm, trên đường có mấy lần pháp lực trong cơ thể hắn khô kiệt, đều phải dùng địa nhủ dịch thể khôi phục lại trong nháy mắt.
Nguyên bản Hư Thiên Lệnh đã có một vết nứt, bị hổ vương Hắc Ấp liên tục công kích ba ngày ba đêm, vết nứt tăng thêm không ít, thế nhưng vô luận là vậy, Cổ Thần cũng không xuất ra Côn Ngô Ấn chống đỡ, tránh cho Côn Ngô Ấn bị tổn hao.
Hắc Ấp truy đuổi phía sau, không còn vẻ đắc ý dạt dào như trước, cũng không còn cảm giác nắm chắc, tiện tay liền bắt được Cổ Thần.
Tuy rằng so với tốc độ của Hắc Ấp thì tốc độ của Cổ Thần chẳng khác nào như rùa chạy.
Thế nhưng, hết lần này tới lần khác, rùa kia vẫn duy trì nghị lực, mặc dù rất chậm nhưng không lúc nào dừng lại, vẫn liên tục bò về phía trước, đồng thời, bên người còn có pháp bảo phòng ngự thượng phẩm khiến mọi công kích của Hắc Ấp đều hóa thành như không.
Mặc kệ là bên trong yêu vực hay nhân vực, địa nhũ tiên dịch đều cực kỳ trân quý, cho dù một giọt cũng có giá trị xa xỉ.
Thế nhưng, khiến Hắc Ấp chấn động chính là, trên người Cổ Thần không biết vì sao lại có nhiều địa nhủ tiên dịch như vậy, qua ba ngày nay, Cổ Thần đã có ba lần phải dùng tới địa nhũ tiên dịch, mà mỗi lần đều là một ngụm lớn.
Một gã yêu tu Kim Đan trung kỳ, còn có pháp bảo phi hành cực phẩm Thiểm Thiên Phong Dực, coi như truy sát cả trăm tên tu sĩ Bồi Nguyên hậu kỳ, chỉ cần một ngày đêm cũng đủ tiêu diệt toàn bộ.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác, Cổ Thần chỉ là một tu sĩ Dẫn Hồn hậu kỳ, Hắc Ấp truy đuổi ba ngày ba đêm, so với lúc đầu vẫn không có gì thay đổi, Cổ Thần vẫn một mực chạy trốn, Hắc Ấp vẫn một mực đuổi theo, lại qua thêm nửa ngày, hai người đã đuổi theo nhau được hơn vạn dặm đường.
Hắc Ấp đuổi tới phiền lòng, Cổ Thần cũng chạy đến khổ cực, phải biết đại đa số địa nhũ tiên dịch đã bị gốc hóa hình thảo kia hấp thu, địa nhũ tiên dịch còn lại không nhiều, vừa đủ một bình ngọc trong tay Cổ Thần mà thôi, hơn nữa Cổ Thần cũng đã uống ba ngụm, địa nhũ tiên dịch trong bình đã vơi đi hơn nửa.
Thế nhưng Hắc Ấp kia dương như cái bóng không rời, Thiểm Thiên Phong Dực chỉ vỗ một cái, trong nháy mắt đã đuổi theo tới, tốc độ vượt quá chênh lệch, Cổ Thần cố thế nào cũng không thể bứt đi được.
Nếu địa nhũ tiên dịch hao hết, pháp lực không còn, sẽ lọt vào tay Hắc Ấp.
Mấy ngày nay, Cổ Thần vẫn không ngừng hi vong có thể gặp được Nam Thiên tiền bối, trong phiến yêu vực này, cũng chỉ có Nam Thiên đạo nhân mới có thể cứu giúp được hắn mà thôi.
Thế nhưng, thông qua truyền âm lệnh phù liên hệ với Mao Vinh, Cổ Thần biết được Nam Thiên đạo nhân cũng bị mấy đại vương Phong Lôi Ưng tộc liên thủ truy sát, Mao Vinh tạm thời cũng không thể liên hệ, chờ Nam Thiên đạo nhân đến cứu, hi vọng rất xa vời.
Tới lúc này đã là ba ngày rưỡi, phi độn đủ hơn mười vạn dặm đường, giữa lúc trong lòng Cổ Thần gần như tuyệt vọng, đột nhiên, địa hình núi non phía trước biến mất, một hồ nước tộng nhìn không thấy bờ xuất hiện trước mắt Cổ Thần.
Hồ nước này rộng lớn vô cùng, Cổ Thần phi độn trên cao mấy nghìn trượng, tầm nhìn chừng vài nghìn dặm, thế nhưng vẫn không nhìn thấy đầu cùng của nó.
Đây không thể gọi là hồ nước nữa rồi, hoàn toàn là một mảnh đại dương.
Thiểm Thiên Phong Dực trên lưng Hắc Ấp đã mở ra, đứng trên cao hơn trăm trượng, thần thức vẫn bắt chặt trên người Cổ Thần, mắt thấy Cổ Thần sắp chui ra khỏi mặt nước, nhất thời gầm lên giận dữ, hai tay kết một quyền ấn tạo thành quyền cương lớn hơn mười trượng, giống như một ngọn núi lớn đè ép xuống.
Ánh mắt Cổ Thần ngưng trọng, Côn Ngô Ấn bay ra khỏi mi tâm, hóa thành khổ mười trượng phóng lên cao, vừa bay ra khỏi mặt nước đã nghe một tiếng nổ lớn, Côn Ngô Ấn va chạm với quyền cương, ngay sau đó quyền cương tán loạn, Côn Ngô Ấn cũng hóa nhỏ, bay trở lại mi tâm Cổ Thần.
Hắc Ấp nổi giận, tăng cường pháp lực, lại đánh ra một quyền, Cổ Thần vừa mới lao ra khỏi mặt bước, thân thể nhanh chóng chuyển hướng qua một bên, trong lòng sớm có tính toán tránh khỏi công kích lần này của Hắc Ấp, đồng thời lập tức thu lại pháp lực, kết hợp với Huyễn Vụ do Tiểu Bạch thi triển, rất nhanh tại trên cao trăm trượng, thân hình Cổ Thần biến mất rồi rơi xuống trong lòng biển.
Nắm Côn Ngô Ấn trong tay, với khối lượng hơn mười ngàn cân của Côn Ngô Ấn, tốc độ Cổ Thần chìm xuống đáy biển nhanh không kém so với lúc Cổ Thần hóa thành kim long.
Xích huyết thần giao kia đuổi theo phía sau Cổ Thần hơn trăm trượng, thế nhưng khi Cổ Thần vừa rời khỏi mặt nước lại biến mất khỏi thần thức của nó, đồng thời trên đỉnh đầu lại xuất hiện một đạo quyền cương thật lớn đánh xuống.
Động phủ của xích huyết thần giao bị hủy, trong lòng nó vô cùng giận dữ, lập tức vung cự trảo oanh kích về phía đạo quyền cương kia, hai đạo công kích va chạm vào nhau tạo thành sóng ba động pháp lực cường đại, khiến mặt nước rộng mấy trăm trượng nhất thời dâng lên cột nước hơn mười trượng.
Xích huyết thần giao tuy mới có tu vi Kim Đan sơ kỳ, nhưng trong hàng hoang thú Kim Đan sơ kỳ, nó lại là tồn tại vô địch, Hắc Ấp mặc dù có tu vi Kim Đan trung kỳ, cấp bậc cao hơn xích huyết thần giao nhưng thực lực lại không mạnh hơn là bao.
Xích huyết thần giao ở trong nước, thực lực càng mạnh hơn, đánh ra một kích đấu với quyền cương của Hắc Ấp, thân thể vẫn không ngừng đà lao lên, rất nhanh đã trồi ra khỏi mặt nước.
Một con cự giao mày huyết hồng dài tới hơn trăm trượng lao ra khỏi mặt biển, xoay quanh một vòng giữa không trung, ánh mắt giận dữ nhìn chằm chằm lên người Hắc Ấp.
Vừa rồi, Cổ Thần đã hóa thành hình dạng Hắc Ấp rồi đập phá động phủ xích huyết thần giao. Lúc này, Cổ Thần vừa biến mất khỏi thần thức của nó, xích huyết thần giao tự nhiên cho rằng Hắc Ấp ở trước mặt là thủ phạm đập phá động phủ của mình.
Động phủ bị hủy không nói, một đạo quyền cương vừa rồi càng khiến toàn thân xích huyết thần giao tê dại, chính điều này đã triệt để chọc giận xích huyết thần giao, không nói hai lời, hé miệng giao phun ra một đạo xích diễm bắn về phía Hắc Ấp.
Khi Cổ Thần lao ra khỏi mặt biển có Côn Ngô Ấn lớn tới mười trượng che kín tại phía trước, rất nhanh sau đó hắn lại chui vào lòng biển, Hắc Ấp cũng không thấy được hình dáng Cổ Thần, thấy xích huyết thần giao đang giận dữ ngập trời nhìn mình chằm chằm, nhất thời lớn tiếng nói:
- Giao huynh... Hiểu lầm rồi.
Xích huyết thần giao nào còn tâm tình nghe Hắc Ấp nói hiểu lầm gì, không chỉ há miệng phun ra hắc diễm, thân thể còn vẫy động, đuôi giao dài hơn mười trượng cũng quất về phía Hắc Ấp.
Một đầu hoang thú Kim Đan sơ kỳ, Hắc Ấp nào dám coi thường. Đối mặt với công kích của xích huyết thần giao, chỉ có thể xuất thủ ngăn chặn, lúc này trong lòng Hắc Ấp cũng tràn đầy hỏa khí, thấy xích huyết thần giao không nói hai lời, vừa gặp mặt đã xuất thủ, cỗ tức giận trong lòng liền bị kích phát triệt để.
Trong sát na, Hắc Ấp và xích huyết thần giao đối diện, bốn mắt nhìn nhau tràn ngập lửa giận, tại ngay trên mặt biển chiến đấu tới người sống ta chết.