Chân Tiên

Chương 44 : Pháp khí trung phẩm? Ta cũng có

Ngày đăng: 19:10 20/04/20




Khóe miệng Cổ Thần khẽ nhếch cười, kiếm quang chợt lóe, Huyền Băng Kiếm vung lên, chân khí Tiên Thiên liền hóa thành một trận sương mù lạnh lẽo, Liệt Hỏa Kiếm của Cổ Hành đi qua sương lạnh, kiếm quang lập tức bị rút ngắn, hỏa long giống như bị biến mất không còn, uy lực giảm mạnh.



Oanh…



Hai kiếm giao nhau, một cỗ chân khí lạnh lẽo cường đại từ thân Huyền Băng Kiếm truyền tới, cỗ chân khí lạnh lẽo vô cùng vừa vào trong cơ thể Cổ Hành liền điên cuồng thanh trừ chân khí liệt hỏa, Cổ Hành nhịn không được run người, kiếm quang một lần nữa rút ngắn.



Phải lui lại năm bước, Cổ Hành mới đứng vững được thân thể, trong lòng kinh hãi, chân khí liệt hỏa của hắn dĩ nhiên bị Cổ Thần khắc chế gắt gao, thực lực toàn thân không phát huy được phân nửa.



Cổ Thần chưa lui nửa bước, theo sát Cổ Hành, Huyền Băng Kiếm mang theo sương lạnh vẽ lên một đạo quang mang đẹp mắt chém xuống phía Cổ Hành.



Oanh…



Hai kiếm giao nhau, lại một cỗ chân khí lạnh lẽo cường đại từ thân Huyền Băng Kiếm truyền tới khiến Cổ Hành lạnh thấu tim, chân khí liệt hỏa trong cơ thể bị tiêu hao tới tận cùng, thân thể lui nhanh về phía sau hơn chục bước.



Không kịp điều chỉnh, trước mắt đã thấy kiếm quang lóe lên, Cổ Thần lại chém tới…



Cổ Thần công kích liên tiếp ba kiếm, Cổ Hành lui lại ba lần, trong nháy mắt đã tới sát mép lôi đài.



Đại trưởng lão trừng lớn hai mắt, trên măt hiện rõ mấy chữ: không có khả năng…



Kết quả vượt quá xa dự liệu của đại trưởng lão, dưới thế tấn công của Cổ Thần, Cổ Hành dĩ nhiên không có nửa phần hoàn thủ?



Nhị trưởng lão cũng chau mày, trận chiến thứ hai, Cổ Thần lại muốn thắng…



Oanh…



Hai kiếm lại giao nhau.



Cổ Thần tấn công rất nhanh, Cổ Hành mỗi lần lui về phía sau, còn chưa kịp né tránh đã thấy kiếm quang hoa lên trước mắt, bất đắc dĩ, chỉ biết năng kiếm liều mạng chống đỡ Cổ Thần.



- A…



Cổ Hành thét lên kinh hãi, lần này vừa lui một bước, chân đạp vào khoảng không, nhất thời trở mình, ngã khỏi lôi đài.



Cổ Hành dĩ nhiên bại…



Cổ Thần thu Huyền Băng Kiếm vào trong túi trữ vật, ánh mắt bắn thẳng hướng Cổ Thái, quát lớn:



- Ai dám đánh với ta một trận…?



Mọi người đều biết Cổ Hành coi như mạnh nhất trong hàng tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng một, tại tỷ thí tông tộc hàng năm đều thắng liền vài trận, trong tám người đệ tử đời thứ ba có tu vi Tiên Thiên cảnh, thực lực xếm trước hạng ba.



Thế nhưng…



Cổ Hành lên đài, cũng bị Cổ Thần đánh bại.



Đồng thời… Bị bại rất nhanh, tuy rằng không nhanh bằng người trước, bị Cổ Thần đánh một quyền bay khỏi lôi đài, nhưng thực lực Cổ Hành so với người kia còn cao hơn không ít.
Cổ Thái chỉ cảm thấy trong lòng nhói lên, oán khí dâng trào, không tán đi được.



Tuy rằng vũ khí trong tay hai người đều là pháp khí trung phẩm, nhưng sắc mặt Cổ Thái đại biến nhìn Cổ Thần, ánh mắt không thể tin tưởng, thân thể lui nửa bước, còn Cổ Thần lại không đổi sắc, bình thản ung dung.



Hiển nhiên, trận giao phong khí thế thứ nhất, Cổ Thái đại bại.



- Thái nhi…



Đột nhiên Cổ Thương Nhạc quát lớn lên.



Cả người Cổ Thái chấn động, trong nháy mắt giật mình tỉnh giấc, nhớ tới lúc này đang trên lôi đài, trận chiến này chính là quyết chiến của đệ tử Tiên Thiên cảnh, cuộc chiến giành vị trí số một trong đời đệ tử thứ ba.



Đây chính là chiến đấu tranh giành bảo vật huyết hống, ai thu được danh hào số một, huyết hống liền thuộc về người đó, nếu thất bại, chỉ có thể nhìn thoáng qua.



Trong nháy mắt, Cổ Thái trấn định xuống, chỉ cần đánh bại Cổ Thần, chiếm được huyết hống, dung nhập vào trong pháp khí, dù là pháp khí hạ phẩm cũng có được uy lực càng mạnh hơn so với pháp khí trung phẩm.



Lúc này, trong mắt hắn lại tràn ngập chiến ý, đồng thời cũng trở nên lãnh tính. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Cổ Thần thản nhiên cười, trong nháy mắt Cổ Thái thất thần vừa rồi, hắn cũng không có tập kích bất ngờ, trong lòng Cổ Thần hiểu rõ, đối với Cổ Thái, hắn sẽ không dùng phương thức đánh bất ngờ để đả bại đối phương.



Mà là… Đường đường chính chính thông qua tấn công chính diện, đánh bại Cổ Thái…



Chỉ có như vậy mới được mọi người công nhận, không nói hắn thắng lợi nhờ đánh lén bất ngờ.



Như vậy khi Cổ Thái thất bại sẽ không có cớ để vin vào.



Lấy thực lực Tiên Thiên cảnh tầng một, đường đường chính chính đánh bại Cổ Thái, đây mới là đả kích lớn nhất đối với tín niệm của hắn.



- Cổ Thái, ra tay đi…



Cổ Thần đưa tay làm động tác mời, nhường cho đối phương cơ hội xuất thủ đầu tiên.



Cổ Thái đang muốn nói ra câu nói quen thuộc: "Ta cho ngươi xuất thủ trước". Đột nhiên nghĩ đến trận chiến đầu tiên của Cổ Thần, chỉ dùng một quyền đánh bay đối thủ khỏi lôi đài.



Trong lòng rùng mình:



"Tốc độ của hắn rất nhanh, xuất thủ khẳng dịnh nhanh như thiểm điện, đối với ta bất lợi, chiến đấu lần này liên quan tới phần thưởng huyết hống, nếu hắn để ta xuất thủ, ta liền không khách khí, hừ!"



Khóe miệng Cổ Thái nhếch lên, hét lớn một tiếng:



- Tiếp ta một đao, Phá Không Nhất Trảm…



Chỉ thấy chân phải Cổ Thái bước về trước một bước, chân giẫm mạnh xuống, nơi đặt chân xuống đất, chân khí Tiên Thiên hóa thành một vòng rung động, tản ra bốn phía.



Thân thể Cổ Thái nhảy lên hơn một trượng giữa không trung, Ẩm Ngọc Đao bắn ra đao mang hơn trượng, thân thể hạ xuống, Ẩm Ngọc Đao nương theo quán tính, mạnh mẽ chém vào đỉnh đầu Cổ Thần.