Chân Tiên

Chương 86 : Vạn Thiên Thụy chết

Ngày đăng: 19:10 20/04/20




Bản thân Vạn Thiên Thụy có thực lực Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, Thiên Ma Chân Thể đã luyện đến tầng thứ năm, sử dụng Thiên Ma Chân Thể, thực lực tiến sát tới tu sĩ Thần Hải cảnh, là đệ nhất nhân dưới Thần Hải cảnh.



Trong sát na, thân thể Vạn Thiên Thụy bành trướng cao tới bốn trượng, so với gian phòng xung quanh còn cao hơn không ít, cái miệng máu thật lớn mở ra, đủ để nuốt gọn thân thể người trưởng thành, hai cái chân to lớn như đại thụ, cự trảo mở ra, đạt tới mấy trượng.



Băng…



Cự trảo Vạn Thiên Thụy nắm lại thành quyền, đánh về phía trước, một tiếng bạo tạc giống như sấm sét vang nơi chân trời, không khí trong nháy mắt bị cắt xé, một đạo quyền cương chừng hơn trượng trong nháy mắt kích về phía Cổ Thương Nhạc.



- Kinh Tiên Nhất Chỉ.



Cổ Thương Khung vươn ngón trỏ phát ra một đạo chỉ cương, bùng lên quang mang chói mắt không thể nhìn thẳng.



Tiếng nổ mạch kịch liệt vang lên, quyền cương và chỉ cương chạm vào nhau, năng lượng chân khí cường đại lấy điểm va chạm làm trung tâm khuếch tán bốn phương tám hướng, hình thành một vòng xoáy năng lượng chân khí mắt thường có thể nhìn thấy được, đẩy dời đi hơn mười trượng.



Không ít tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, trung kỳ bị vòng xoáy năng lượng chân khí ảnh hưởng, thân thể nhất thời giống như diều dứt dây, bay văng đi bốn phía, chỉ trong chớp mắt tiếng gào thét vang lên liên tục, có hơn mười tu sĩ tu vi hơi chút yếu ớt bị năng lượng chân khí đánh trúng, bị văng đi hơn mười trượng, thương thế không nhẹ.



Chỉ qua thời gian ba lần hô hấp, chỉ cương chói mắt của Cổ Thương Khung đột nhiên yếu dần, quyền cương của Vạn Thiên Thụy đã chiến thắng, tiếp tục đẩy mạnh về phái trước, một quyền đánh vào chính giữa ngực của Cổ Thương Khung.



Phụt…



Cổ Thương Khung phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị quyền cương bắn trúng, văng ngược lại phía sau hơn mười trượng, ngã lăn trên mặt đất, may mà có Thiên Cương Thối Thể đại pháp cường hóa thân thể, bằng không bị trúng một đòn này, không chết cũng bị trọng thương.



Nhưng dù có Thiên Cương Thối Thể đại pháp cường hóa, Cổ Thương Khung cũng không tránh khỏi bị nội thương nhẹ.



Một quyền đẩy lùi Cổ Thương Khung, Vạn Thiên Thụy có thể tiếp tục truy kích, nhưng thân thể chuyển hướng nhảy về phía Cổ Thần, biến quyền thành trảo, chộp vào đầu Cổ Thần.



Cổ Thương Nhạc vừa mới tiếp một kiếm của Cổ Thần, chấn động tới mức hai tay tê dại, đột nhiên một trường tác xuất hiện quấn vòng trên đầu hắn rồi đổ ập xuống, Tù Linh Tác nhanh chóng phát huy hiệu quả, nhất thời trói buộc chân khí Tiên Thiên toàn thân Cổ Thương Nhạc, tu vi tụt xuống chỉ còn Hậu Thiên cảnh.



Cổ Thương Nhạc kinh hãi, đã bị Cổ Thần bắt giữ.



Cổ Thần đang muốn một kiếm chặt bỏ đầu Cổ Thương Nhạc, đột nhiên cảm giác được nguy cơ bao phủ, tiếng gió thổi vang lên không trừng, đạo đạo cương khí đè ép sau lưng.



Có nguy hiểm…



Trong lòng Cổ Thần rùng mình, không cần quay đầu lại cũng biết, Vạn Thiên Thụy đã xuất thủ đối với hắn rồi, nhất thời thúc đẩy hiệu quả của Tật Vũ Phi Phong tới cực hạn, trong sát na hai chân đạp chín bước trên mặt đất, sau đó thân thể giống như thuấn di, xẹt qua một đạo tàn ảnh, xuất hiện cách vị trí cũ mấy trượng.



Ầm một tiếng nổ, cự trảo của Vạn Thiên Thụy thất bại, kích vào chính giữa mặt đất, khiến mặt đất bị lún xuống, đá vụn văng tung tóe.



Hử?
Trên sân rộng hoàn toàn yên tĩnh, Vạn Thiên Thụy thấy thần sắc chúng tu sĩ Vạn gia đều biến đổi, lớn tiếng la hét đối với hắn, thế nhưng, hắn lại cảm thấy đầu óc mơ mơ hồ hồ…



Lại là chín đạo cương khí màu đen xuất hiện trước mặt, thế nhưng lần này hắn không hề có chút sợ hãi nào, cũng không hề có hành động né tránh, càng không có hành động phóng ngự nào… Hắn biết chín đạo cương khí màu đen này hoàn toàn xuyên thủng thân thể hắn, thế nhưng hắn lại không có cảm giác đau đớn…



Không có thanh âm, không có cảm giác, không có mùi vị… Rất nhanh, tất cả mọi thứ trước mắt biến thành tối đen, dần dần, ngay cả ý thức cũng không còn, cái gì cũng không còn…



Ầm ầm…



Thi thể của Vạn Thiên Thụy rơi xuống mặt đất, thân thể cao tới năm trượng khiến sân rộng rung động.



Hai tay Cổ Thần vừa nhấc, Tử Vong Chi Kỳ, Hủy Diệt Chi Châu, Sát Lục Chi Giới đều thu hết vào trong tay, biến mất không còn, Thanh Ly Kiếm lại xuất hiện trên tay, kiếm cương xuất hiện, hai mắt như đao, nhìn về phía chúng tu sĩ Vạn gia, hét lớn một tiếng:



- Giết… Một người cũng không để lại.



Cổ Thần vừa quát, chúng tu sĩ Cổ gia đều từ kinh ngạc phản ứng lại, nhất thời pháp khí trong tay bùng phát quang mang cương khí, công kích về phía chúng tu sĩ Vạn gia.



- Đại đương gia…



Vẻ mặt chúng tu sĩ Vạn gia kinh khủng.



Trong mắt tu sĩ Vạn gia, Vạn Thiên Thụy quả thực giống như thần minh, là tồn tại không có khả năng thất bại, thế nhưng lúc này đánh đến Cổ gia, chúng tu sĩ Vạn gia lại trở thành một khúc nhạc đệm nho nhỏ, nhiệm vụ nguyên bản cho rằng dễ dàng cũng có thể hoàn thành.



Thế nhưng…



Kết quả hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ.



Vừa mới mở màn tranh đấu, nhị đương gia Vạn gia Vạn Thiên Phong đã bị Cổ Thần trực tiếp miểu sát.



Ngay sau đó, đại đương gia vốn được coi như thần minh cũng không thể chống đỡ được lâu dưới tay Cổ Thần, cuối cùng phải bỏ mạng tại chỗ.



Từ lúc quẳng xuống thi thể chúng tu sĩ Liễu gia, tràn đầy kiêu ngạo bước lên sân khấu đến lúc Vạn Thiên Phong, Vạn Thiên Thụy đều bị giết chết, vẻ mặt chúng tu sĩ Vạn gia biến đổi liên tục trước nay chưa từng có, tâm tình của bọn họ thực sự có thể nói là:



Giống như trong mộng ảo.



Có người không khỏi tự véo chính mình, cố gắng tìm chứng cứ xem có thực đang ở trong mộng cảnh hay không, nhưng cảm giác đau đớn nói cho hắn biết, đây không phải là mộng.



Tất cả mọi chuyện phát sinh vừa rồi đều là sự thực, đại đương gia của bọn họ đã chết, nhị đương gia cũng đã chết…