Chàng Rể Ma Giới
Chương 116 : Mộng yểm chi đồng! Delia khiếp sợ!
Ngày đăng: 23:14 20/04/20
Trần Duệ từ lâu đã không phải là một tên gia hỏa yếu ớt giống như khi vừa mới trọng sinh ma giới, ở huấn luyện trường cùng trong thực chiến, trải qua vô số lần sinh tử để tôi luyện cùng rửa tội, ý chí sớm đã vô cùng kiên định. Tuy rằng lực lượng bị giam cầm, chịu ảnh hưởng của lực lượng quỷ dị nơi mắt của Delia, không tự chủ nói ra nhưng mà những đáp án đó vẫn là những câu cũ.
"Ta gọi là Richard".
"Ta từ Lai Á trấn đến...".
Delia cảm thấy Trần Duệ có ý chí kiên định, khóe miệng nở nụ cười lạnh, mắt phải dần dần thay đổi, loại lực lượng này dụ hoặc cũng cường đại hơn, Trần Duệ cảm giác được ý thức của mình đã lọt vào một cỗ lực lượng mãnh liệt, giống như là bị lọt vào một cỗ lốc xoáy càng lún càng sâu, ý chí của hắn dần suy yếu nhưng mà hắn vẫn cắn răng kiên trì, trên đỉnh đầu xuất hiện những hạt mồ hôi lạnh to bằng hột đậu.
Không thể thua! Nhất định không thể thua!
Con mắt phải của Delia đã hoàn toàn biến thành màu đen, ma pháp đăng trong đại sảnh đã trở nên ảm đạm, trong đầu của Trần Duệ "Oanh" một tiệng, cả linh hồn dường như nhập vào cơ thể, hoàn toàn lâm vào giữa mộng ma sâu thẳm kia, giống như một dây cung đã kéo căng nhưng cuối cùng lại bị đứt đoạn.
Delia tuy rằng đã đánh tan được phòng ngự của Trần Duệ nhưng trong lòng lại vô cùng kinh ngạc, năng lực của tên này đã bị giam cầm mà ý chí của hắn vẫn cường đại như thế, có thể đối kháng với mộng ma chi đồng lâu đến như vậy. Hơn nữa, hiện tại cho dù là hoàn toàn đè áp được ý thức của hắn nhưng nhất thời cũng không thể thuận lợi thám tra được, tiến vào trong tư tưởng hắn chỉ thấy hải dương vô bờ bến, sờ không thấy giới hạn.
"Hừ, không có gì có thể ngăn cản được mộng ma chi đồng, nhân tiện xem một chút chuyện ngươi nhớ nhất là cái gì".
U quang trong mắt phải Delia đại thịnh, dưới ánh hưởng của loại lực lượng này thì Trần Duệ nguyên bản đã khôn cùng, quang mang trong ý thức dần dần sáng lên nhưng thập phần mỏng manh. Delia toàn lực thúc dục Mộng ma chi đồng mới miễn cưỡng có được một chút hào quang tụ tập lại, mồ hôi đã rơi xuống liên tục, cho dù nàng là thực lực ma vương cấp thế nhưng lại cảm thấy cần phải cố hết sức.
Hào quang mở rộng ra một chút, trở thành hình ảnh một nam tử đang ôm một nữ tử.
Nam nữ gắt gao ôm ấp lấy rồi chậm rãi tách rời ra, nam đưa lưng về phía sau chỉ có thể thây được bóng dáng mà nữ tử kia cũng không thấy rõ được khuôn mặt. Nàng không ngừng thúc giục mộng ma chi đồng thì hình ảnh này mới trở nên rõ ràng.
Trần Duệ tuy rằng vẫn vô tri vô giác như cũ nhưng mà cảm thấy tâm linh dường như có ai đang coi trộm, ý thức của hắn cố gắng kháng cự lực lượng cường đại của mộng ma chi đồng, nhưng vẫn không thể chống lại được.
Delia khẽ gật đầu: "Vẫn là ở trong xe ngựa, đây là đạo cụ ma pháp của vị kia, vô cùng cường đại, không có nàng cho phép thì cho dù là người đạt được ma vương cấp như ta cũng không thể đi ra ngoài, thật là làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi!".
Trần Duệ lắp bắp kinh hãi, nơi rộng lớn như thế này lại là ở trong xe ngựa.
Đây không phải là không gian trang bị mà là không gian cuộc sống. Thật giống với cái loại nhân vật tu tiên có động phủ trong tiểu thuyết vậy. Ma giới thậm chí lại có đạo cụ ma pháp thần kỳ như thế.
"Vị tiểu tỷ kia rốt cuộc là ai? Các ngươi là muốn đi đâu?".
"Ta cũng không biết thân phận của tiểu tỷ kia, chỉ biết nàng là một quý nữ của một vị vương tộc ở Âm Ảnh, hành tung luôn luôn thần bí, rất được Katherine bệ hạ coi trọng" Delia lắc đầu: "Ta phụng mệnh Katherine bệ hạ hộ tống vị tiểu thư này đến Lai Á trấn làm một chuyện".
Lai Á trấn! Trần Duệ liên tưởng đến chuyện tốt mình làm ở Lai Á trấn, nhất thời hiểu ra vị tiểu thư này chính là nhân vật quan trọng mà Âm Ảnh đế quốc phái tới để hái Ma lưu quả.
Vấn đề là bây giờ Lai Á trấn đã hỗn loạn, lão Khảm Đức đã trúng độc mà chết, ma lưu quả cũng bị hắn ăn ào bụng, hột vẫn còn ở trong tinh thần hoa viên.
Hắn ở Lai Á trấn đã gây ra sự việc quá lớn, hơn nữa Delia chính là bằng hữu của Athen, cùng hắn không có quen thân, cho nên hắn cũng không thể tiết lộ chuyện này, vẫn là mau chóng đi khỏi chỗ này.
"Dọc đường đi thì vị tiểu thư kia đều đóng cửa tu hành, hành động lần này của ta chỉ là tiện tay mà thôi, tuy rằng tiếp xúc với nàng không nhiều lắm nhưng nàng cho ta một loại cảm giác cao thâm khó dò, một hồi nếu nàng thẩm vấn ngươi thì ngươi không nên nói chuyện tình của chúng ta. Chờ ngươi qua cửa ải của nàng thì ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi thoát thân".