Chàng Rể Ma Giới
Chương 171 : Sắc thần mặt nạ
Ngày đăng: 23:15 20/04/20
Ba động bỗng tan biến, bỗng lại hiện ra, khi có khi không, nhưng Trần Duệ có thể xác định được đây không phải ảo giác. Hắn vốn một mực không thể gỡ mặt nạ xuống, tâm tình không khỏi nảy sinh ý nghĩ: tuy không biết là thứ gì triệu hoán mặt nạ, nhưng khẳng định là có liên quan đến thần khí, nói không chừng còn là then chốt để gỡ mặt nạ ra.
Vừa nghĩ đến đây, Trần Duệ quyết đoán đổi hướng hành trình, dù sao độc long vẫn ở Lam Ba hồ không rời đi, vẫn nên làm rõ chuyện này đã. Hắn mở rộng cảm giác, đi về hướng phát ra cộng minh.
Lúc này, ngoài trời đã là đêm khuya, song nguyệt tử sắc đã lên cao, có lẽ vì trường kỳ ở thế giới dưới mặt đất không tiếp xúc ánh trăng, nên mấy đêm nay hắn có cảm giác không quen thuộc.
Lực lượng triệu hoán này lại biến mất, nhưng hắn đã xác định được phương hướng, hẳn là không sai, ngay lúc này, trong ngõ nhỏ phía trước truyền đến thanh âm ồn ào, còn kèm theo thanh âm kinh hô của nữ tử.
Trần Duệ chau mày lại, thuận theo thanh âm đi tới, trong ngõ nhỏ, mấy giác ma cùng dịch ma vây lấy một nữ tử ám tinh linh. Nữ tử này cũng khá đẹp, trong ngực còn ôm lấy một đứa trẻ, đã bị bức đến bên góc tường, trường bào trên người đã bị xé rách, chỉ có thể run rẩy ôm lấy đứa trẻ, miệng không ngừng van xin, nhưng không chút đánh động những tên vây quanh nàng.
Cướp bóc cùng cường bạo, nhưng chuyện này cũng không lạ gì đối với ma giới, mà nữ tính ma giới cũng không giải dễ chọc, có khi còn cướp sắc cùng tiền tài với nam nhân. Nếu như mấy tên này vây lấy là một mị ma, như vậy rất có thể là câu dẫn lẫn nhau, so với mị ma, ám tinh linh tương đối bảo thủ, đặc biệt là dưới tình huống mạnh yếu khác xa.
Giác ma kia cười vang, lại xé xuống váy nàng, uy hiếp nàng nghe lời, nếu không sẽ giết chết đứa trẻ, một dịch ma đang vươn tay về hướng ngực nàng, đột nhiên cảm thấy đau xót, bỗng người hắn biến thành hai đoạn. Thanh âm kêu thét hoảng sợ bỗng vang lên, cả đám đồng bọn hắn nhìn vào một người mặc áo choàng ở phía sau.
Không đợi mấy tên kia mở miệng, bóng người khẽ động, tất cả chúng đã ngã trên mặt đất, không tên nào không cụt chân đứt tay, máu tươi chảy đầy đất.
Trần Duệ chậm rãi thu hồi bàn tay có chút run rẩy, tuy những tên này chết không hết tội, nhưng hắn vốn cũng không định dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, nhưng không biết vì sao, trong lòng nổi lên thị huyết, muốn nhìn thấy cảnh máu tươi chảy dưới nền đất.
Nữ tử đầy hoảng sợ nhìn thần bí nhân đáng sợ, nàng ngồi xổm xuống ôm lấy đứa con, che đi thân thể bạo lộ, một câu cũng không dám nói, hiển nhiên đã bị thủ đoạn máu tanh của hắn hù dọa.
Dưới ánh trăng, hai mắt Trần Duệ lóe lên u quang nhàn nhàn, nhìn vào phần lưng cùng cánh tay mượt mà của nữ tử này, không ngờ dục vọng nổi lên, chỉ muốn đẩy ngã chiếm hữu nàng, bỗng dưng hắn cả kinh, thầm giật mình: chính mình làm sao vậy? Tại sao lại nảy sinh thị huyết cùng dục vọng?
Trần Duệ vốn đang rình coi chột dạ, chỉ sợ vị trưởng công chúa này mang theo sát khí hiện ra sau lưng, tâm tình không khỏi khẩn trương, may mà điều này không thành hiện thực.
Không lâu sau, Zya lại xuất hiện một lần nữa, vẫn là bên cạnh cái ao, nhưng đã mặc một váy dài bạch sắc.
Loại ba động kỳ dị này càng thêm mạnh mẽ, Trần Duệ lo sợ Phệ Thần mặt nạ nhịn không được "xung động" mà hiện thân, liền kiệt lực ngăn lại, cũng may Zya cũng không dừng lại lâu, nhanh chóng rời đi.
Zya vừa đi khỏi, thân ảnh Trần Duệ đã hiện ra bên cạnh cái ao, rất rõ ràng, ba động là từ trung ương ao nhỏ phát ra. Quả là oan cho Sắc Thần mặt nạ a, nó cũng không phải rình coi mỹ nữ tắm gội mà tới vương cung, chỉ là, "thuận tiện" làm cho hắn được xem hương diễm.
Không ngờ ở đây có vật có thể triệu hoán Phệ Thần mặt nạ, thêm vào vừa rồi Zya đột nhiên biến mất, khẳng định có huyền ảo.
Phệ Thần mặt nạ lại nóng lên, cảm giác thần trí mông lung xuất hiện. Trần Duệ lần này rất rõ ràng cảm nhận được, có chút giống với truyền tống của ý chí hắc ám, nhưng không hoàn toàn giống nhau, như là không gian bị bẻ cong chụm lại để cho hắn đi qua vậy. Trong nháy mắt, truyền tống lại bắt đầu.
Đến khi ý chí Trần Duệ khôi phục thanh tỉnh thì thân thể đã ở một nơi khác, từ ướt át trên người hắn có thể phán đoán được là bản thân vừa đi xuyên qua bể tắm.
Trần Duệ vừa vận lực lượng chầm chầm chưng phát nước trên người, vừa đánh giá xung quanh.