Chàng Rể Ma Giới

Chương 304 : Ai dám động vào ngựa của ta

Ngày đăng: 23:16 20/04/20


Sau khi Trần Duệ phát hiện thiên phú kỳ dị của mộng yểm thú, nhờ phân tích chi nhãn hắn thấy được mộng yểm thú rất là thích loại quả này, bản thân hắn vốn muốn lợi dụng loại quả này để thu phục nó, nhưng làm hắn kinh ngạc là lúc hái loại quả này xuống, hắn cảm giác được trong quả có một tia linh khí nhàn nhạt lưu động, giống như ma lưu quả ở Rye trấn vậy.

Thế là một câu chuyện xưa bi thảm kể về một tiểu hắc mã thiện lương bị dụ dỗ đã ra đời. Nếu không có sự đuổi bắt của Kanita, không có "đãi ngộ" dã man, nếu không vì sức cùng lực kiệt thì sẽ không cần đến "quả quả", câu chuyện xưa có khả năng sẽ biến thành tiểu hắc mã anh dũng thoát khỏi bọn buôn người… A, buôn ngựa con, nhưng là, chuyện lại trùng hợp như vậy, hiện giờ Trần Duệ đã được tiểu hắc mã gắn lên huy hiệu "người tốt".

Đúng lúc đó, từ phía đối diện con suối trong rừng cây vang lên tiếng chó sủa làm cho mộng yểm thú cảnh giác hẳn lên, lo lắng lắc lắc cái đầu nói: "Địch nhân! Địch nhân!"

Một giọng nói thân thiết vang lên trong đầu mộng yểm thú: "Đừng sợ, xem ta đuổi bọn chúng đi."

Quả nhiên, từ trong rừng cây có một đám người bước ra, cầm đầu là Kanita, còn mang theo mấy con địa ngục khuyển, dĩ nhiên là lần mò theo vết máu và khí tức của mộng yểm thú mà tìm được đến đây.

Trần Duệ cũng biết, để có thể lừa được tiểu hắc mã không thể không có công lao của đám người Kanita, cho nên bây giờ chính là lúc "báo đáp". Câu "cảm kích" đầu tiên của hắn là: "Ai dám động vào ngựa của ta?"

Kanita không khỏi sửng sốt, nhìn thấy mộng yểm thú hiền lành đứng bên cạnh người kia, không hề có ý định chạy trốn, hình như có vẻ đúng là ma thú của hắn.

Mộng yểm thú có chủ nhân? Sao có thể thế được? Chỉ là người này nhìn qua cũng chỉ có thực lực cao giai ác ma mà thôi, bên mình chỉ cần tuỳ tiện phái ra một người cũng có thể dễ dàng tiêu diệt hắn, thật không hiểu vì sao mộng yểm thú lại nhận người này làm chủ nhân? Hay là căn bản tên này cũng không biết con ngựa này là toạ kỵ mạnh nhất trên mặt đất?

Kanita nở một nụ cười lạnh, thì đám tiểu đệ không phối hợp nói những câu đại loại như "chủ nhân vì sao người lại cười thế?" mà lại nhảy ra quát: "Vị này chủ của Ma Linh trấn Kanita đại nhân! Thức thời thì mau dâng con ngựa lên…"

Vừa mới dứt lời, Trần Duệ không chút dấu hiệu xuất hiện trước mặt tên kia, tên kia cũng đột nhiên liền im bặt, Trần Duệ nhìn cũng không thèm nhìn trực tiếp hướng ánh mắt về phía Kanita: "Là ngươi động vào ngựa của ta?"

Vừa nói xong câu này cái đầu của tên lúc nãy liền rơi xuống đất, sắc mặt của Kanita lập tức biến đổi, tên kia có thực lực ma vương sơ cấp không ngờ chớp mắt đã bị một tên cao giai ác ma sát hại… Không! Tuyệt đối không phải là cao giai ác ma!

Solana có thực lực mạnh nhất liền bước lên trước một bước, ngăn trước mặt Kanita nói: "Các hạ, xin dừng bước!"

"Trung đoạn ma vương mà thôi, trừ tinh thần lực ra thì thể chất và lực lượng đều không đáng nhắc tới" Trần Duệ chỉ liếc nhìn Solana một cái liền vươn cánh tay ra nói: "Ta chỉ cần một cánh tay là có thể biến ngươi thành bụi phấn, chắc mất khoảng một phút."

Trần Duệ có thể giết chết Solana là không sai nhưng mà câu nói trên chỉ nhằm hư trương thanh thế, trong lòng Solana hơi lạnh lẽo, có cảm giác như lõa thể đứng trước mặt đối phương, chỉ là tên địch nhân này cho đến bây giờ vẫn chỉ mang khí tức của cao giai ác ma, nhưng vừa gặp mặt, nói qua loa mấy câu là đã giết được một tên có thực lực ma vương, hơn nữa lại xem thấu được thực lực của hắn, thật là sâu không thể lường.
Manu kêu lên một tiếng đau đớn, loạng choạng lui lại mấy bước, phát giác có một cánh tay đang đặt trên cổ hắn giống như vòng sắt gắt gao chế trụ yết hầu hắn.

"Mau giao Ma thuẫn ra, ta có thể tha cho ngươi một mạng!"

Trong mắt Manu ánh lên tia oán độc, hắn đường đường là ma đế, lại còn là đỉnh phong cấp, bây giờ lại có thể bị một tên ma hoàng tổn hại và uy hiếp! Huống hồ hắn hiểu rất rõ bản tính của Bạch Lạc, đừng nói là Ma thuẫn bây giờ có khả năng đã rơi vào tay của Katherine, cho dù là bây giờ có giao ra thì kết cục của hắn cũng chỉ có một chữ chết.

Trường kiếm trong tay Bạch Lạc khẽ động, Manu lập tức kêu lên thảm thiết, ngay trong lúc đó lực lượng bị phân tán lại được ngưng tụ một ít chắc là do đau đớn ngưng tụ được nhưng bề ngoài lại không biểu hiện ra gì cả.

"Không nói cũng không sao, tộc thúc đại nhân của ta, ta có thể dùng mộng yểm chi đồng để xem trí nhớ của ngươi" Gương mặt anh tuấn của Bạch Lạc đã trở nên dữ tợn, "Quên nói cho ngươi biết, ta vừa mới lĩnh ngộ được ảo diệu của lĩnh vực mới, mộng yểm lĩnh vực, hấp thụ nhục thân của địch nhân để chuyển thành năng lượng của mình. Tộc thúc đại nhân là đỉnh phong ma đế, hẳn có thể cung cấp không ít lực lượng, ta cũng có thể nhanh đột phá lên ma đế, tin rằng ngươi nên vui mừng phụng hiến cho Leviathan tân vương chứ nhỉ."

Vừa nói xong, tròng mắt màu lam của Bạch Lạc đột nhiên biến thành màu đen quỷ dị, từng luồng khí đen từ cơ thể hắn phát ra chầm chậm bao bọc Manu vào trong. Tại lúc Manu rú lên thảm thiết, máu thịt của hắn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được từ từ tan biến. Bạch Lạc hưởng thụ từng luồng lực lượng lớn truyền đến, trong lòng rất đỗi đắc ý - trước tiên cứ hấp thu nhục thân của Manu, tại thời điểm sau cùng dùng mộng yểm chi đồng rút ký ức của hắn, chỉ cần có được lực lượng của Manu và cảm ngộ từ trong ý thức của Manu, muốn đột phá đến cảnh giới ma đế chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!

Chính tại lúc thân thể của Manu đã trơ thấy xương thì từng sợi bạch sắc đại thịnh, từng sợi đâm xuyên qua làn khói đen quấn chặt lấy Bạch Lạc, Bạch Lạc không nghĩ đến Manu khi chết còn có lực lượng để vùng vẫy cảm giác được sợi tơ tựa hồ đã xuyên qua ngực mình, dường như muốn đem linh hồn mình tách ra, quá kinh hãi, không thể quản nhiều đến kế hoạch cũ, hai mắt của hắn đồng thời biến thành màu đen, toàn lực thúc giục lực lượng hấp thụ.

Bất kể Manu lợi dụng một tia lực lượng được ngưng tụ lại do đau đớn, nhưng dược lực của Tử La yên dịch quá mạnh nên cuối cùng không chống lại được mộng yểm lĩnh vực của Bạch Lạc, lúc này Manu đã hạ quyết tâm, thân thể và cả sợi tơ đang trói buộc Bạch Lạc đồng thời bạo liệt.

Bạch Lạc bỗng thấy linh hồn và lồng ngực mình như bị vạn đao cắt nát, lúc này mới thảm thiết kêu lên, khi thần trí khôi phục thì Manu đã vỡ vụn thành phấn cốt.

Bạch Lạc che kín vùng ngực bị thương, lộ ra thần sắc may mắn, lực lượng bạo liệt sau cùng đã làm hắn bị thương nặng, phải khôi phục trong thời gian dài nhưng hắn cũng đã thành công rút lấy hơn phân nửa lực lượng nhục thân của Manu, chắc hẳn có thể đề thăng lực lượng lên tới ma đế, chỉ còn thiếu cảm ngộ về phương diện lĩnh vực.

Bất kể cái giá phải trả là không hề nhỏ, bất kể không rõ Ma thuẫn hiện đang ở đâu, nhưng hắn, Bạch Lạc Leviathan đã là tân vương của đố kỵ vương tộc.