Chàng Rể Ma Giới

Chương 310 : Độc long vs thi vu

Ngày đăng: 23:16 20/04/20


Dù ảo ảnh này chỉ có thực lực đại ma vương cấp, nhưng nếu liên thủ với khủng bố kỵ sĩ, thì sợ rằng Trần Duệ muốn chiến thắng cũng không dễ, huống hồ thực lực chân chính của Saipulaier là ma hoàng, tuyệt không phải Trần Duệ hiện tại có thể ứng phó. Bất quá hắn hiện tại dùng một diện mạo xa lạ, hẳn Saipulaier sẽ không nhận ra.

Trần Duệ tâm niệm vừa động, cung kính khom người, đáp: "Vong linh ma pháp sư đại nhân tôn kính, ta là quan điều tra từ Ám Nguyệt thành đến Nham Khẩu trấn, vì sự kiện dân cư trong trấn mất tích mà tới. Xin hỏi đại nhân, tử thi trong mộ địa hẳn đã đủ cho đại nhân sử dụng, sao còn muốn đoạt cả những dân cư không chút lực lượng kia?"

"Quan điều tra?" Saipulaier cảm giác được địch nhân này thực lực cấp ma vương, chỉ bằng ảo ảnh và khủng bố kỵ sĩ, hắn có thể chiến thắng dễ dàng nên lập tức cười lạnh nói: "Hừ! Bản đại nhân chỉ là mượn tạm những tử thi trong mộ địa kia mà thôi, còn về người sống, trừ những kẻ tự đưa tới cửa như ngươi, tạm thời còn chưa tính đến việc biến tất cả thành vong linh. Chẳng qua đợi thí nghiệm của ta thành công, không ngại biến cả tiểu trấn này, thậm chí là cả lãnh địa này thành nhạc viên (chỗ vui chơi) của vong linh sinh vật."

Trần Duệ khẽ nhíu mày, dưới tình huống này hẳn Saipulaier không cần nói dối, vậy việc dân cư mất tích bao gồm cả phòng vệ đội trưởng Hi Man rốt cục là sao?

Saipulaier đang muốn mở miệng, đột nhiên cảm ứng được gì đó, sắc mặt đại biến, giận dữ hét lên: "Tế đàn phía tây bị người phá hủy! Đáng chết!"

Ánh mắt Trần Duệ không khỏi sáng lên, hẳn là độc long làm.

"Nhất định là đồng lõa của ngươi! Dám phá hư kế hoạch khôi phục hạp sinh mệnh trọng yếu nhất của ta! Ta muốn xé ngươi thành mảnh vụn!" Saipulaier rống giận, đột nhiên chỉ xuống mặt đất, trên mặt đất sinh ra đại lượng cánh tay đáng sợ, tóm chặt lấy Trần Duệ và tiểu hắc mã.

Một chiêu này Trần Duệ từng thể nghiệm qua tại tử vong thi đấu ở Thủy Tinh sơn cốc, tuy bị dọa nhảy dựng, nhưng không chút hoảng loạn, tiểu hắc mã hiện vẻ vô cùng kinh hoàng, xuất ra toàn bộ thiên phú, nhưng không cách nào tránh thoát.

Từ trong lời nói của Saipulaier, Trần Duệ nghe ra một ít manh mối, hóa ra thi vu lần trước bị sống lại dược thủy dội lên tạo thành thương thế vượt xa tưởng tượng, thậm chí còn ảnh hướng tới tinh hoa linh hồn bên trong hạp sinh mệnh.

Như vậy, Saipulaier tại Nham Khẩu trấn làm ra nhiều chuyện nhường ấy, hẳn là muốn lợi dụng tử vong và linh hồn lực lượng tại cổ chiến trường để phục hồi hạp sinh mệnh, chỉ là không nghĩ đến oan gia ngõ hẹp, lại đụng phải lão cừu nhân.

Thi vu nghiến răng nghiến lợi nói: "Không được! Không thể cứ như vậy giết ngươi! Ta muốn biến thân thể ngươi thành khô lâu ti tiện nhất, sau đó thiêu đốt linh hồn của ngươi dưới u hỏa khiến ngươi chịu dày vò vĩnh viễn! Không chỉ thế, toàn bộ đám trấn dân đáng chết đều phải thành vật bồi táng cho kẻ dám phá hoại kế hoạch của ta!"

Saipulaier khẽ lẩm bẩm, gió trong núi lập tức trở nên âm hàn thấu xương, trên người toát ra đại lượng hắc vụ, hòa lẫn quang mang âm u, bay lên bầu trời, hình thành một mảnh mây đen, khiến cả mặt trăng cũng biến thành ảm đạm. Trần Duệ có thể cảm giác được, bên trong mây đen kia tràn ngập lực lượng tà ác khủng bố.
Độc long vẫn không mở miệng, một thanh âm khác vang lên: "Saipulaier, ngươi đã bị ta thôn phệ đại bộ phận tinh thần, lại còn chạy tới chịu chết, lần này ngươi không thoát được đâu."

Athena vừa nghe thanh âm của Trần Duệ lập tức lộ ra vẻ vui mừng, liền chứng kiến một người một ngựa đang được hắc sắc hỏa diễm bao phủ xuất hiện. Hỏa diễm kia là khắc tinh của tử vong lực lượng, hắc vụ xung quanh thân ảnh như băng tuyết bị hòa tan, tạo thành một lỗ hổng cho hắn đi tới, mà lại không thể nào khép lại.

Nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, thi vu lộ ra hận ý cường liệt, cắn răng nói: "Khủng bố kỵ sĩ của ta đâu?"

"Ngươi nên lo cho mình đi đã" Trần Duệ nở nụ cười tràn đầy tự tin, "Lần này, ngươi cũng không may mắn như trước đâu."

Nhắc tới lần trước, thi vu vì phẫn nộ mà tòa thân cuộn trào hắc ám lực: "Giao bảo tàng ra! Ta có thể cho ngươi chết một cách thống khoái, nếu không dù có nam tử này bảo hộ, ngươi cũng đừng hòng thoát khỏi lực lượng Tử Vong Âm Ảnh!"

Pagliuca vừa nghe hai chữ "bảo tàng", lỗ tai lập tức thẳng đứng lên, ánh mắt tỏa sáng nhìn Trần Duệ —— nhân loại tham lam giảo hoạt này, không ngờ lại chiếm được một bảo tàng, nhưng lại muốn giấu diếm Pagliuca đại nhân!

Trần Duệ thế nào không biết tính tình độc long, vừa nhìn thấy ánh mắt này đã biết con rồng chết tiệt kia đang nghĩ gì, thanh âm tức giận nói: "Bộ xương này đang nói tới bảo tàng ở U Dạ thấp địa, hiểu chưa?"

Pagliuca lập tức lộ vẻ đã hiểu, bảo tàng, thi vu, hóa ra là như thế!

Bên này Saipulaier còn đang uy hiếp: "Cho ngươi ba giây cuối cùng, mau giao ra toàn bộ bảo tàng của ta!"

Vừa mới dứt lời, thi vu đột nhiên cảm thụ một cổ sát khí cường liệt, không ngờ xuất phát từ nam tử thần bí kia, chỉ thấy hắn nghiến răng nghiến lợi hỏi một câu: "Bảo tàng của ngươi?"