Chàng Rể Ma Giới
Chương 314 : Hai người khiêu vũ dưới ánh trăng
Ngày đăng: 23:16 20/04/20
Ngày hôm sau, dân chúng trong Nham Khẩu trấn nhận được một tin tốt và một tin xấu, còn có một tin có thể là tốt cũng có thể là xấu.
Tin tốt là tên trấn trưởng ác ôn rốt cục vô ý chết dưới tay vong linh sinh vật, tin xấu thì liên quan đến cổ chiến trường, khu vực Nham Khẩu trấn đã bị tử khí và lực lượng vong linh kì dị xâm thực trở thành chỗ bị nguyền rủa, không cách nào ở lại.
Tin tức cuối cùng là, lãnh chủ Ám Nguyệt thành trưởng công chúa hạ lệnh dùng ma pháp trận để phong tỏa Nham Khẩu trấn, ngăn chặn việc vùng đất bị nguyền rủa khuếch tán. Người dân trong trấn đều được di dời về phương nam đến Tác Thác trấn. Mỗi hộ sẽ nhận được bồi thường thích đáng, có rất nhiều người vốn không muốn rời bỏ nhà, nhưng bởi vì Nham Khẩu trấn hiện tại gắn liền với chữ "quỷ", lại còn nguyền rủa của vong linh sinh vật nữa, trừ khi rời đi bằng không cũng chẳng còn biện pháp nào khác.
Trấn trưởng Thi Khắc nhất định phải bị nghiêm trị, bởi vì sau lưng Thi Khắc là Thelford gia tộc, để tránh xuất hiện thêm nhiều mâu thuẫn, nên mượn cơ hội vong linh sinh vật lần này gán cho hắn danh "hi sinh vì nhiệm vụ". Trên thực tế, Trần Duệ giữ lời giao Thi Khắc cho Saipulaier xử trí, nhưng chắc chắn không phải là vật thí nghiệm cho thi bạo thuật.
Sau khi lão Gauss được tin của Trần Duệ, ngay lập tức an bài nhân công và ma thú vận chuyển tiến đến hiệp trợ, trước mắt đã hoàn thành những việc cần thiết ở Tác Thác trấn, Athena cũng điều đến khá nhiều thủ vệ quân để duy trì an toàn và trật tự.
Theo tin lão Gauss truyền đến, đoàn người trưởng công chúa rất nhanh sẽ về đến Ám Nguyệt thành, đi theo đoàn còn có Cơ Á. Nghĩ đến Cơ Á, nhớ nhung vốn chỉ có một chút trong lòng Trần Duệ lập tức dâng trào. Chuyện tình Laiya luôn luôn ám ảnh trong đầu hắn, hiện tại hắn cũng không biết nên an ủi nàng như thế nào đây.
Sau khi dân trong Nham Khẩu trấn hoàn toàn rời đi, Trần Duệ và Pagliuca bắt đầu công tác "phong ấn", thật ra chỉ là bố trí long ngữ minh văn và ma pháp trận, cách ly Nham Khẩu trấn ra, tránh ngoại nhân tiến vào, cùng với việc chữa trị Bạch Cốt tế đàn bị phá hủy, trợ giúp Saipulaier khôi phục tinh hoa linh hồn nhanh hơn.
Bởi vì chuyện tình của Saipulaier liên lụy đến nhiều bí mật của độc long, nên tạm thời không nên báo cáo cho Mejia, vậy nên quáng mạch Phỉ Băng Tinh ở Nham Khẩu trấn hiện tại tạm thời niêm phong lại, ít nhất cũng phải đợi cho linh hồn tinh hoa của Saipulaier hoàn toàn khôi phục. Yêu cầu của Trần Duệ đối với Saipulaier rất đơn giản, bình thường Trần Duệ sẽ không quấy rầy hắn, trên nền tảng không xâm hại lãnh địa và lợi ích của bình dân, sẽ dốc hết khả năng ủng hộ thí nghiệm của hắn, nhưng một khi cần thi vu giúp đỡ, thì hắn phải toàn lực ứng phó.
Nếu như có thể lợi dụng lực lượng vong linh cổ chiến trường một cách triệt để, Saipulaier có thể sáng tạo ra một đại quân vong linh đáng sợ, đủ để địch lại quân lực của Ám Nguyệt lãnh địa, uy lực vong linh ma pháp này tuyệt đối là một vũ khí bí mật cực kì cường đại.
Trần Duệ bỗng nhiên nghĩ đến hiện trong tay hắn có ngưu đầu nhân và bộ lạc medusha ở Tây Lang sơn, có phòng vệ đội tây lộ trong tay Tim, minh hữu thổ nguyên tố nhân, Áo Choàng hội, còn có vong linh đại quân của Saipulaier hiện tại đã là thuộc hạ danh phó kì thực, thêm Pagliuca, Lomond, Delia trợ giúp, loại thực lực này cho dù làm một lãnh chủ của một lãnh địa thì cũng xem như là cường đại rồi. Nếu hắn muốn dùng vũ lực để lật đổ Mejia, trở thành lãnh chủ Ám Nguyệt, dường như... cũng không phải là quá khó khăn!
Chẳng qua, Trần Duệ cũng chẳng muốn làm những chuyện nhàm chán này làm gì, áp lực và vất vả của Mejia hắn đều nhìn thấy được, đôi khi, loại chiến trường không thấy máu này còn đáng sợ hơn chiến đấu sinh tử nhiều, thậm chí ngươi còn không biết khi nào "chiến hữu" sau lưng mình sẽ đâm ngươi một đao. Giống như Lam Dong lãnh địa, ngoài miệng thì kêu ca ca, ngoảnh mặt đi thì tay lăm lăm con dao, lúc nào cũng giả làm người tốt để rồi lại ám toán sau lưng người ta.
Nếu hắn thực sự ham mê quyền lực thì đã sớm nghĩ cách trở lại thế giới trên mặt đất, Kim Diệu lãnh địa kia là một lãnh địa giàu có và đông đúc ở Long Hoàng đế quốc, hắn là tam hoàng tử, là lãnh chủ danh chính ngôn thuận của Kim Diệu lãnh đại đó. Nói không chừng hắn còn có thể đấu với các huynh đệ tỉ muội một trận, rồi thuận tiện bước lên ngôi hoàng đế. Hiện tại hắn trốn ở trong tối, trợ giúp Mejia tính toán sắp đặt, có thể nói là đã làm hết sức mình, huống hồ hắn cùng với vị trưởng công chúa còn có chút gì đó không rõ ràng...
Sau khi an bài mọi chuyện ổn thỏa, Trần Duệ, Athena và Pagliuca quay trở về Ám Nguyệt thành, lão Gauss nói cho Trần Duệ biết, Mejia đã trở về, hiện đang ở hậu hoa viên vương cung chờ hắn.
Trần Duệ cải trang thành một tên tùy tùng, theo lão Gauss thuận lợi tiến vào vương cung, lão Gauss mang theo hắn đi vào nội viện đến hậu hoa viên, sau đó khom người cáo lui.
Trần Duệ mỉm cười: "Trong nhận thức của ta có một vài người, một vài việc, quan trọng hơn nhiều những thứ khác."
Mejia nhìn chăm chú vào ánh mắt của hắn: "Cái giá mà ngươi bỏ ra sợ rằng khó có thể thu lại được, đến lúc đó, chỉ sợ hối hận cũng không kịp."
"Vì sao phải hối hận? Ta nhớ đã đọc qua một câu trong một quyển sách, nhân sinh chung quy có thể có mấy lần gặp nhau, có thể có mấy lần ngu ngốc, quan trọng là... đã từng trải qua, từng gặp, cũng từng ngu ngốc..." Trần Duệ không trốn tránh ánh mắt của nàng, cười cười rồi nắm tay nàng "Huống hồ, hiện tại ta đã được hồi báo, không phải sao?"
Mejia nhìn thấy hắn mỉm cười, bỗng nhiên cảm giác được tim của mình đập nhanh hơn, hai người nhất thời đều không nói gì, chỉ lẳng lặng khiêu vũ trong tiếng nhạc, cảm giác thật vi diệu, không lời nào có thể miêu tả, hai người đều có cảm giác như thế.
"..."
"Vì sao đoạn nhạc này lặp lại nhiều lần vậy, ma pháp đạo cụ này của ngươi, rốt cuộc..."
"A... Chỉ là hơi dài một chút thôi, hẳn là cũng sắp kết thúc..."
"Tên chết tiệt không đứng đắn này, đến cùng là nhảy mấy giai điệu đây?"
"A, ta nghĩ rất nhanh..."
"Tên chết tiệt này, nhanh của người đã ba canh giờ rồi, kết thúc trò hề của ngươi đi."
"..."