Chàng Rể Ma Giới
Chương 501 : Phản bội?
Ngày đăng: 23:17 20/04/20
Mộng đẹp của Samuel không kéo dài được bao lâu, thanh âm náo nhiệt truyền đến trong đêm khuya làm hắn bừng tỉnh giấc. Có vẻ như trong thành có người phóng hỏa, lông mày Samuel khẽ nhăn, nhất định là những tên gia hỏa chưa chết tâm của Ám Nguyệt kia, thật là dai dẳng mà. Chẳng lẽ bọn chúng cho rằng có thể đoạt lại Ma Đa trấn trước dưới sự trấn thủ của đại quân?
"Tướng quân!" Phó tướng Liersi vội vàng chạy vào báo cáo: "Nhiều địa phương quan trọng trong trấn đều bốc lửa, phụ cận quân doanh xuất hiện lượng lớn khói độc, đã không ít binh sĩ bị trúng độc."
"Đáng chết!" Samuel biết rõ là do địch nhân Ám Nguyệt bày trò, những tên này không đủ sức đối đầu chính diện với đại quân, nhưng chiến thuật quấy rối của bọn chúng quả thực làm người khác căm tức, xem ra bên trong trấn còn lưu lại không ít gian tế của chúng.
"Thuộc hạ đã phái người đi dập lửa, tăng thêm thủ vệ, chỉ là… những binh sĩ bị trúng độc kia rất phiền toái, không loại thuốc giải độc nào có tác dụng! Chỉ có ma pháp lực mới miễn cưỡng kìm chế được, nhưng là số lượng ma pháp sư của chúng ta rất ít, mà những người trúng độc phần lớn là binh sĩ của hai lãnh địa…"
"Để ma pháp sư cứu trợ binh sĩ của chúng ta trước đi!" Samuel vừa nghe xong Minh Xà quân đoàn chỉ có vài người bị trúng độc, tinh thần lập tức thả lỏng, về phần hai tên gia hỏa đi theo vơ vét công lao kia trong lòng hắn căn bản không quan tâm đến.
"Tuân lệnh tướng quân!"
Liersi vừa trả lời xong đang muốn rời đi, đột nhiên một tên binh sĩ vội vã chạy vào: "Tướng quân, phát hiện đại đội kyh binh ở vùng hoang nguyên phía nam của trấn, có vẻ như là chủ lực của quân địch!"
Mấy ngày nay Samuel bị chiến thuật quấy rối liên tục của Ám Nguyệt làm phiền đến nỗi bốc hỏa, đang lo không cách nào đánh trúng chỗ hiểm của đối phương, vì thế vừa nghe tin chủ lực của địch nhân đang tiến đến hắn liền vung quyền ra lệnh: "Lập tức chuẩn bị nghênh địch!"
Samuel nhanh chóng tập kết quân đội đuổi đến phía nam hoang nguyên, quả nhiên, quân địch nguyên bản chỉ có một vài tiểu đội nhỏ lẻ, từ rừng đuốc rậm rạp chi chít kia có thể đoán được số lượng của đội quân này ít nhất phải trên một vạn. Bất quá, vẫn là còn xa mới bì kịp với quân lực của Samuel.
Quân Ám Nguyệt hiển nhiên có chuẩn bị mà đến, nhìn thấy quân Samuel đuổi tới, không chờ cho bọn chúng tiếp cận, một trời mưa tên đã phá không mà đến. Samuel đã từng chứng kiến tầm bắn siêu xa của địch nhân, hiển nhiên đã có chuẩn bị, hạ lệnh một tiếng, những tên lính ở hàng đầu lập tức nâng mấy tấm thuẫn lớn lên, bộ binh phía sau cũng đồng thời giơ viên thuẫn trong tay mình. Tuy nhiên, phạm vi che chắn có hạn, mà trời lại tối nên khó mà thấy rõ được mũi tên, một đợt mưa tên qua đi, vẫn có không ít binh sĩ ngã xuống, nhưng hiệu quả sát thương đã yếu hơn nhiều so với những lần tập kích trước đó.
Cao đẳng cung thủ của ma giới có chiến thuật tam đoạn liên xạ, phân làm ba đội bắn luân phiên, vì thế nhất thời mưa tên liên miên không dứt, làm cho Minh Xà quân đoàn không cách nào tiến lên. Samuel âm thầm tính toán khoảng cách giữa mỗi lần bắn, không đợi đợt tam xạ tiếp theo của đối phương bắt đầu, hắn lập tức hạ lệnh cho tiền quân đột kích.
Song khi binh sĩ mạo hiểm xông qua làn tên đánh tới kẻ thù thì trên mặt đất đột nhiên phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, trong phạm vi vụ nổ chân tay binh sĩ bị đứt lìa bay tán loạn, vô cùng thảm thiết.
"Mẹ kiếp! Ma pháp ám lôi!" Samuel không nhịn được mắng một câu, rốt cục cũng hiểu ra vì sao quân địch lại tới vùng hoang dã này vào sáng sớm nhưng lại chậm chạp không tiến công, hẳn là vì để bố trí mấy cái ám lôi này.
Trong khoảnh khắc quân Samuel khựng lại, mưa tên lại bắt đầu rơi xuống như trút nước.
"Tất cả không được náo loạn! Duy trì trận hình!" Samuel hét lớn, "Đệ nhị quân đoàn, đệ tam quân đoàn xuất kích!"
Đệ nhị và đệ tam quân đoàn là quân đội của hai tên lãnh chủ, một tên không nhịn được mở miệng nói: "Tướng quân, ma pháp ám lôi kia quá lợi hại, ta nghĩ chúng ta nên tìm biện pháp khác…"
Wawumu cùng Zeta đánh mấy chiêu rồi nhân lúc hắn sơ hở lập tức hướng phía sau bay đi, không lâu sau liền biến mất trong bầu trời đêm. Zeta cũng không đuổi theo, trên mặt lộ vẻ trầm tư, thực lực của Wawumu vốn kém hắn một bậc, hiện giờ lại tương đương hắn, xem ra sau khi nương nhờ Ám Nguyệt hẳn đã gặp được duyên cớ nào đó mà lực lượng tăng tiến không ít.
Bên kia, Samuel đang mang binh truy kích quân Ám Nguyệt, mắt thấy địch nhân càng lúc càng xa, hơn nữa cũng không biết còn có mai phục nào khác hay không, chỉ đành hậm hực dừng bước.
Lần này quân đội đế đô thiệt hại lớn, chưa kể tới thương vong nhiều hơn hẳn địch nhân, ngay cả quân lương cũng bị kỵ binh địch đột nhập tiêu hủy, vừa về đến Ma Đa trấn Samuel lập tức nổi cơn tam bành.
"Ngươi xác định kẻ chỉ huy đội kỵ binh kia là Nesta?"
"Zeta đại nhân, ta có thể xác định!" Samuel tương đối khẳng định nói: "Mặc dù hắn mặc áo choàng nhưng kiếm kỹ của hắn ta vô cùng quen thuộc, hơn nữa còn có kỹ năng Ma Ảnh xung phong độc nhất của Ma Ảnh quân đoàn kia, lại thêm trang bị lưu lại trên thi thể địch nhân… Cầu viện từ Huyết Vụ sơn cốc khẳng định là một âm mưu lớn."
Zeta trầm ngâm nói: "Việc này không phải chuyện đùa, chúng ta tạm thời không nên hành động thiếu suy nghĩ, phải lập tức báo cáo cho nhiếp chính vương điện hạ, để ngài ra quyết đinh."
Samuel gật đầu, phó tướng Liersi mở miệng nói: "Hiện tại quân lương khan hiếm, cho dù án binh bất động cũng sợ khó mà duy trì được."
"Không sao, chúng ta có thể trưng thu của Ma Đa trấn!" Samuel cười lạnh nói: "Chúng ta giúp dân chúng đuổi kẻ xâm lược Ám Nguyệt đi, theo lý thuyết bọn họ cũng nên dâng lên chút thù lao mới đúng! Ngươi hiện tại đi tìm lão gia hỏa trưởng trấn, bảo hắn giao lương thực ra, nếu như còn không đủ thì mang theo binh sĩ đến từng hộ mà trưng thu! Nếu dám kháng cự, lấy lý do là gian tế của Ám Nguyệt mà xét xử!"
"Vâng tướng quân!"
Những ngày sau đó, trong Ma Đa trấn tiếng oán than dậy lên khắp nơi, ngoài việc cưỡng ép thu lấy lương thực, rất nhiều binh sĩ còn gian dâm, cướp bóc trắng trợn, nguyên nhân Samuel cố ý không quản thúc binh lính của mình chính là coi đó là phương pháp đề thăng sĩ khí, về phần dân tâm dân sinh gì gì đó của dân chúng Xích U lãnh địa, căn bản không phải là việc của hắn.
Cùng so sánh những tên binh sĩ đế đô đến "viện trợ" này, Ám Nguyệt quân trước đó ngược lại lại không chút đụng chạm gì đến dân chúng, trong lòng trấn dân, kẻ hiện tại mới thực sự là kẻ xâm lược.
Những ngày nơm nớp sống trong lo sợ này cuối cùng cũng tạm thời kết thúc, bởi vì Samuel đã nhận được mệnh lệnh của Hắc Diệu, tiến công Huyết Vụ sơn cốc trong rừng Hắc Sơn, thanh trừ sạch sẽ toàn bộ quân Ám Nguyệt bên trong Xích U. Về phần Nesta đang bị hoài nghi đầu hàng địch, yêu cầu của Hắc Diệu là bắt sống!
Samuel lập tức rời khỏi Ma Đa trấn, xuôi nam tới rừng rậm Hắc Sơn mà đi.