Chàng Rể Ma Giới

Chương 510 : Hình ảnh hạn chế

Ngày đăng: 23:17 20/04/20


Thành Bạch Linh, phủ thành chủ.

Lãnh chủ Sicari đang tiếp đón một vị khách quý, tên của vị khách quý này là Faki.

"Lãnh chủ đại nhân, kẻ hèn này mạo muội đến bái phỏng, xin lãnh chủ dại nhân thứ lỗi." Trần Duệ khẽ cười, nói bằng giọng không kiêu ngạo không siêm nịnh, cung kính khom người.

Sicari cũng mỉm cười: "Nếu như mỗi vị khách nhân đến thăm đều mạo muội như Faki các hạ đây, thì ta hoan nghênh cũng không kịp nữa là. Ngược lại, các hạ nhiều lần tiêu pha, khiến cho lòng ta bất an."

Trần Duệ là thi triển Tinh Không chi môn từ Locker yếu tắc nháy mắt đến Bạch Linh lãnh địa. Tinh điểm của Tinh Không chi môn có thể thiết trí hai cái, một là khi hắn đi tới Bạch Linh lãnh địa thiếp lập, một cái khác đặt tại Ám Nguyệt thành.

Nếu như bây giờ hắn muốn quay về Ám Nguyệt thành, thì chỉ cần thời gian trong nháy mắt là được, nhưng hắn vẫn còn rất nhiều sự tình chưa hoàn thành, nên không thể trở về.

Trần Duệ hiểu rõ năng lực của chính mình. Đầu óc hắn khá linh hoạt, có chút kế hoạch và khả năng tùy cơ ứng biến, còn về ý tưởng, thì cơ bản là phúc lợi đạo văn của người xuyên việt. Nhưng về tác chiến quân sự quy mô lớn thì hắn không biết tý gì, trong chuyện chỉ huy hắn tuyệt đối là gà mờ. Ở phương diện này, Athena và Mejia đều hơn xa hắn, hắn bây giờ trở về chẳng quả chỉ là thêm một chiến binh có năng lực chiến đấu thôi (sức chiến đấu như ma đế thì có mấy người), và không thể có tác dụng then chốt nào. Hiện nay Ám Nguyệt rất có khả năng lâm vào khổ chiến, nơi đó có người yêu, có đồng bọn, có bằng hữu, đúng là hắn lo lắng nhưng hắn cũng tín nhiệm lực lượng của bọn họ có thể cầm cự được. Một khi hắn ở bên ngoài có thể hoàn thành nhiệm vụ trong kế hoạch này thì tác dụng mang đến sẽ tuyệt đối lớn hơn khi hắn quay về nhiều.

Lúc Trần Duệ rời khỏi Bạch Linh thành tiến về phía Locker yếu tắc, từng phân phó Ám Ma lấy danh nghĩa "Faki" gửi tới thành chủ phủ một phần hậu lễ, trong ba ngày này, đã đưa ba phần. Bây giờ tự bản thân Trần Duệ tới bái phỏng, Sicari đã khắc sâu ấn tượng nên tự nhiên sẽ nhiệt tình đón tiếp.

Trong phân tích chi nhãn của Trần Duệ, thực lực chân chính của Sicari là A, ma hoàng trung đoạn, như vậy thì Sicari trước mắt là người ở sân đá bóng mà không phải Sicari từng tới thăm Ám Nguyệt.

Trong lòng Trần Duệ bỗng nhiên nghĩ ra một giả thiết lớn mật: Cho dù là tên Sicari từng đến thăm Ám Nguyệt, thì nhất định là Sicari đích thực sao?

Nhưng biến hóa tâm lý này chỉ trôi qua trong tức khắc, trên mặt Trần Duệ vẫn duy trì nụ cười, nói: "Lãnh chủ đại nhân khách khí rồi. Chẳng qua chỉ là tấm lòng mà thôi, bồi thường cho lúc trước ở phòng nghỉ cạnh kỹ trường có chút hành động mạo muội. Ta đã từng nói, ta sẽ tìm thời gian rảnh rỗi dùng lễ tiết đến nhà đăng môn bái phỏng, bắt đầu tình hữu nghị. Như vậy để làm bằng chứng cho tình hữu nghị của chúng ta, thỉnh đại nhân nhận kiện lễ vật này."

Trần Duệ lấy ra một chiếc hộp nhỏ, bên trong là một chiếc giới chỉ màu vàng. Trên giới chỉ được khắc một con rồng, tinh xảo mà mạnh mẽ: "Đây là một chiếc ma pháp giới chỉ truyền kì cấp, gọi là Ma tích chi hoàn có thể tăng phúc ma pháp lực và tinh thần lực ba mươi lăm phần trăm, tăng cường tốc độ di chuyển ba mươi phần trăm, còn phụ thêm phòng hộ ma pháp Ma lực hộ tráo, mỗi ngày có thể sử dụng hai lần."

Ánh mắt Sicari chớp động, ánh mắt không rời nhìn vào "Ma tích chi hoàn". Tăng phúc ma pháp lực và tinh thần lực! Tăng tốc độ! Đây quả thực là trang bị vì hắn mà tạo ra. Hơn nữa còn phụ thêm ma pháp phòng hộ tráo, đối với hắn mà nói, giá trị cái giới chỉ này vượt xa trang bị truyền kỳ cấp bình thường.

"Đại nhân không ngại đeo lên thử một lần chứ!" Trần Duệ đem cái hộp đưa cho thị nữ đứng bên cạnh, trình lên Sicari.

Sicari lấy chiếc giới chỉ ra, đeo lên ngón trỏ, cảm giác được tinh thần lực và ma pháp lực quả nhiên trở nên dâng trào, lại dựa theo sự chỉ dẫn của Trần Duệ, dùng tinh thần lực kích hoạt vào điểm nào đó phía sau. Một ma pháp phòng hộ tráo trong suốt hiện ra quanh người, ma pháp phòng hộ tráo tự có ma lực riêng. Không cần phải tiêu hao ma lực của chủ nhân, tuyệt đối là đồ vật tốt giúp cứu mạng vào thời khắc quan trọng.

"Phần lễ vật này quá quý giá. Ta tiếp nhận cảm thấy có chút hổ thẹn." Sicari cảm thán không thôi, nhưng lại không có chút ý tứ nào lấy giới chỉ xuống..
Một lúc lâu sau, nữ tử lại vặn vẹo thân hình, bò qua giống như một con rắn. Dùng lưỡi liếm thân dưới đã ỉu xìu của Sicari rồi nói "Ca ca tốt, thêm lần nữa đi…"

"Con kỹ nữ! Không biết tự trọng!" Sicari ngồi dậy, tóm chặt tóc nàng, giống như phát điên dùng tay kia bóp chặt cổ họng nữ tử, nói: "Lão tử sẽ kéo ngươi cùng chết!"

Đột nhiên, giữa hư không mật thất xuất hiện một bóng người, hắn vung tay lên, tay của Sicari liền rời ngay khỏi cổ nữ tử, đồng thời thân thể không tự chủ được mà bay ra mấy thước, nặng nề đập vào vách tường.

Người này thân thể cao lớn, khuôn mặt giống Sicari như đúc. Trần Duệ hơi nhíu mày, từ lực lượng mà hắn vừa phát ra mà xem, thì có thể thực lực "Sicari" kia là ma hoàng đỉnh phong.

Nữ tử kia ho khan vài tiếng, sờ sờ cổ, chậm rãi đứng dậy, uốn éo vòng eo rồi tới phía Sicari ma hoàng đỉnh phong, thân thể xích lõa không chút e dè nào: "Thì ra là ca ca càng tốt hơn này."

"Cút ra, ta không muốn ngươi gọi ta là ca ca!" Sicari có thực lực ma hoàng đỉnh phong dùng ánh mắt lạnh như băng, liếc nàng một cái, nữ tử kia không kìm nổi rùng mình một cái, nhất thời không dám đến gần nữa.

Ánh mắt của Sicari ma hoàng đỉnh phong đảo qua người nữ tử, rồi dừng lại trên người Sicari, lạnh lùng nói: "Chuyện của ngươi ta không quản, nhưng chuyện gì cũng có một mức độ nhất định, chắc là ngươi nên hiểu!"

Sicari ngã trên mặt đất hình như vẫn chưa khôi phục thần trí, chậm rãi đứng dậy, cắn răng nói: "Ngươi tự lừa dối mình như vậy làm gì? Ta hôm nay, chính là ngươi mai sau! Ngươi cho rằng ngươi có thể trốn thoát khỏi vận mệnh của Hera chi luân sao?"

Sicari ma hoàng đỉnh phong trầm mặc trong chốc lát, không thèm để ý "bản thân mình" ở đối diện, nhìn về nữ tử kia nói: "Ngươi đi theo ta!"

"Không phải ca bảo muội cút đi sao?" Nữ tử cười lạnh một tiếng, rồi uyển chuyển đi về phía Sicari đối diện "Ca, muội còn chưa chơi đùa xong đâu đấy!"

Sicari ma hoàng đỉnh phong hừ lạnh một tiếng rồi xoay người, thân ảnh nháy mắt liền tiêu thất.

"Chúng ta tiếp tục nào, ca ca tốt, muội biết thời gian của ca không còn nhiều…" Nữ tử đi tới trước mặt Sicari, từ từ quỳ xuống, nhẹ nhàng khuấy động dục vọng nam tính ở trước mặt.

Tròng mắt của Sicari có hơi huyết hồng, nhìn về nơi tên ma hoàng đỉnh phong biến mất, rồi bỗng nhiên gầm lên một tiếng, đè nữ tử lên trên giường, trong gian phòng lại một lần nữa vang lên tiếng thét và rên rỉ.

Tâm niệm Trần Duệ vừa động, tắt hình chiếu đi, không có nhìn xuống phía dưới nữa, im lặng suy nghĩ ở trong phòng.