Chàng Rể Ma Giới (Dịch)

Chương 604 : Khế Ước

Ngày đăng: 23:54 01/08/20

Hải Thần Hắc Mạc nhìn thấy hết thảy biến hóa trên nét mặt của Trần Duệ, hắn lộ ra một nụ cười thâm trầm: “Tự nhiên ta lại thấy hứng thú với khoản bồi thường ngươi đề ra lúc trước. Đây cũng có thể trở thành đường sống duy nhất của ngươi và đám thuyền viên đấy!”
Càm thấy có vẻ như cự thú này đã đoán được mưu kế của phe mình, Trần Duệ vừa suy nghĩ đối sách, vừa dùng chiến thuật kéo dài thời gian: “Đại nhân anh minh, hẳn ngài có thể nhìn ra được huy chương hình rắn kia là thật hay giả rồi chứ.”
Nụ cười của Hắc Mạc hải thân chợt lạnh hẳn đi: “Đừng tưởng rằng ta thật sự sợ cái tên Satan kia! Nếu như cái địa phương quỷ quái này đối với lĩnh vực quốc độ của ta…”
Trần Dụê đảo mắt một cái, biểu hiện lại càng thêm khiêm tốn, khom người nói: “Đại nhân quả nhiên anh minh thần võ, xin tha thứ cho đường đột của ta... Kỳ thực ta hoàn toàn không có quan hệ gì với Satan. Không rõ ta phải đưa ra khoản bồi thường thế nào mới có thể khiến đại nhân hài lòng đây?”
“Bảo tàng!” Hải Thần Hắc Mạc lớn tiếng kêu lên: “Ta không biết sau lưng ngươi rốt cuộc còn có cái gì, nhưng ngươi hẳn là người kế thừa Hắc ám Long Hoàng. Ta cũng không tham lam, chỉ cần một nửa bảo tàng là đủ rồi, trong đó còn có vài thứ ta muốn có. Chúng ta có thể kí kết một khế ước bình đẳng, điều kiện tiên quyết là thân thể của ngươi còn có thể chịu được khế ước này.”
“Rất tiếc, ta đã không cách nào ký kết khế ước phần hai… Đúng rồi, không phải cường giả bán thấn cấp có thể thủ tiêu khế ước sao?”
Hải Thần Hắc Mạc chau mày: “Cường giả bán thần cấp có thể chịu tải hơn một phần khế ước, nhưng cũng không thể thủ tiêu khế ước của người thứ ba, chỉ có thể khống chế khế ước của bản thân. Tạo khế ước với kẻ thực lực thấp hơn bản thân mới có thể tiêu trừ, tạo khế ước với đồng loại thì chỉ có thể ký kết một phần. Những điều này đều là kiến thức cơ bản nhất, hóa ra ngươi không biết?”
“Hóa ra là vậy!” Trần Duệ tỏ vẻ đã hiểu: “Như thế, thực lực của ta thua xa đại nhân, mặc dù vứt bỏ khế ước nguyên bản. Ký kết khế ước này, cũng có khả năng bị đại nhân tiêu trừ?”
“Tiêu trừ khế ước cần phải trả một cái giá lớn tương đương, nếu như bồi thường của ngươi có thể làm ta thỏa mãn, đó chính là một cục diện có lợi cho cả đôi bên. Ta đương nhiên sẽ không làm chuyện ngu xuẩn làm gì!” Hải Thần Hắc Mạc điềm nhiên nói: “Đây là điều kiện tốt nhất ta cho ngươi rồi. Từ chối hoặc là chết, ngươi chọn đi!”
“Sự khẳng khái của đại nhân có thể so sánh với ánh sáng chói lọi của song nguyệt!” Trần Duệ đột nhiên cười: “Có điều, ta cảm thấy kỳ quái, vì sao đại nhân không để ta ký kết khế ước chủ bộc? (chủ nhân – nô bộc) Chẳng phải đại nhân không hề kiêng sợ Satan sao? Sao lại còn dè chừng thế lực đứng sau lưng ta? Có lẽ… Chính như lời đại nhân đã nói, khế ước với đồng loại thì chỉ có thể ký kết một phần? Như vậy, ta có thể lý giải là đại nhân đã cùng vị nào đó ký kết khế ước chủ bộc rồi, hơn nữa còn là bên bị động?”
Cuối cùng sắc mặt người đối diện cũng có chút biến hóa, Trần Duệ tiếp tục nói: “Cho dù không có câu nói này... Lĩnh vực quốc độ của đại nhân là ở hải vực này, đã bị hạn chế nhiều năm như vậy, vì sao vẫn không rời đi? Ta to gan suy đoán một câu: chắc là đại nhân thân bất do kỷ nhỉ? Hoặc là nói, đại nhân cần tới vài thứ trong bảo tàng, có lẽ trong đó có thứ quan trọng có thể giúp ngài thoát khỏi loại trói buộc nào đó.”
Hải Thần Hắc Mạc bỗng mở miệng gào lên một tiếng, sóng biển xung quanh đồng thời tạo ra cột nước cao tới mấy chục thước, cả hải vực đều run rẩy.
Trần Duệ cố sức khống chế tinh thần, để chống đỡ uy thế đáng sợ này, tinh thần lại càng phải trấn định. Hắn biết, những suy đoán vừa rồi đã đánh trúng điểm yếu của cự thú. Tuy khả năng đối phương thẹn quá thành giận mà trở mặt không lớn, nhưng phòng ngừa vạn nhất, Trần Duệ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng Phệ thần mặt nạ cùng kĩ năng Di Tinh.
“Đại nhân thật sáng suốt, ngài nói rất đúng, quan hệ giữa ta và Satan thật ra chính là 'hợp tác', cho nên ta mới có được huy chương có hình rắn. Chỉ có điều, ta cũng không mong muốn phải triệu hoán vị 'bằng hữu hợp tác' phiền toái này, bởi vì ra cũng không hi vọng phải chia sẻ lợi ích với hắn ta, nhưng một khi lợi ích căn bản của ta bị ảnh hưởng, ta đành phải cắn răng mà gọi hắn tới thôi. Cuối cùng, ta có điều này muốn nói với đại nhân, ta còn có một chút kỹ năng nho nhỏ, cho dù không triệu hoán Satan, việc trốn thoát cũng hoàn toàn không thành vấn đề, ngay cả khi ta đang ở trong lĩnh vực quốc độ của đại nhân đi nữa.”
Câu nói sau cùng đã khiến khí thế của cự thú càng tăng thêm, Trần Duệ nhún nhún vai: “Những điều ta mới nói đều là sự thực. Ta đối với lời nói ‘đôi bên cùng có lợi’ của đại nhân lúc nãy cũng rất có hứng thú. Đây cũng là cơ sở duy nhất cho việc hợp tác của chúng ta, hi vọng đến lúc đó cả ta và đại nhân đều có được thu hoạch vừa ý.”
Lời nói này ẩn chứa uy bức lợi dụ (dùng uy để bức ép, đem lợi ra dụ dỗ), gần như nhắc lại nguyên văn chính lời của cự thú lúc trước.
Cự thú dần dần khôi phục bình tĩnh, nếu là trước đây, đối mặt với sự uy hiếp của Trần Duệ thế này, hắn đã sớm trở mặt rồi, nhưng sau khi phân tích mọi chuyện, hắn không thể không cân nhắc thêm một số thứ. Tên gia hỏa chết toi này mang giấy thông hành của bảo tàng Hắc ám Long Hoàng, loại khí tức đặc thù này lúc vừa tiến vào lĩnh vực quốc độ là hắn phát hiện ra ngày, nếu không chỉ vì tế phẩm của Naga, hắn làm sao có thể huy động nhân lực như thế cơ chứ?
“Bảo tàng ta có thể không muốn, nhưng ta có hai điều kiện. Thứ nhất là khế ước chi trụ trói buộc ta. Thứ hai là tìm một tinh cầu linh hồn màu tím, hoàn hảo không sứt mẻ gì giao lại cho ta.” Hải Thần Hắc Mạc trầm tư chốc lát, cuối cùng nói ra điều kiện của mình: “Ngoài ra, ngươi nhất định phải ký kết khế ước cùng ta, nếu không ta thà vứt bỏ hi vọng được tự do cũng muốn đem ngươi tiêu diệt ngay lập tức!”
Trần Duệ hiểu rõ băn khoăn của Hải Thần Hắc Mạc, nếu như không kí kết khế ước, nhất định hắn sẽ không thể rời đi. Mục tiêu của chuyến này không chỉ là mảnh vỡ Thủy Nguyên ám hệ, mà còn có bảo tàng Long Hoàng, tốt nhất là bên trong bảo tàng có thể tìm thấy mảnh vỡ Thủy Nguyên luôn, có thể nhất cữ lưỡng tiện.
Bất kể thế nào, có thể an toàn thông qua hải khu Vụ Ẩn như thế này, cũng tính là kết quả khả quan rồi.
“Được! Có điều ta giúp ngài làm hai việc, ngài cũng phải đáp ứng ta một điều kiện bên ngoài nữa. Điều kiện này hiện tại ta còn chưa nghĩ ra, nhưng có thể khẳng định là không có nguy hại gì đối với ngài.”
Hải Thần Hắc Mạc không cần suy nghĩ, lập tức gật đầu đáp ứng, nếu như điều kiện này quá mức hà khắc, hắn hoàn toàn có thể trả giá nhất định để xé bỏ khế ước. Tâm niệm Trần Duệ vừa chuyển, liên tiếp vận ra tinh thần lực, một tờ khế ước phát ra quang mang xuất hiện trước mặt Hải Thần Hắc Mạc. Hải Thần Hắc Mạc nhìn qua khế ước, đóng dấu linh hồn lạc ấn của mình lên, Trần Duệ cũng làm giống vậy, khế ước hóa thành hai đạo kim quang, chìm vào trong thân thể hai người.
Trong khế ước bình đẳng xuất hiện các thông tin, người kí kết cùng danh tính là “Red Pipit”, mặt sau là nội dung khế ước, có dấu nhắc nhở: "có thể cắt đứt, có thể giải trừ". Điều này chính là nhắc nhở Trần Duệ cũng có thể chỉ cần phải trả một cái giá nhất định là có thể đơn phương giải trừ khế ước này.
Bạch tuộc khổng lồ này tên gọi Red Pipit? Vậy hóa ra không phải vị Bạch tuộc vương trong truyền kỳ ở tiền thế - Paul sao?
Trần Duệ khẽ cười: “Red Pipit đại nhân, ta tin tưởng chúng ta nhất định sẽ hợp tác vui vẻ.”
Cự thú mặt người hơi cả kinh: “Làm sao ngươi biết tên ta?”
“Cái này chỉ là chuyện nhỏ, không quan trọng, không cần quá để ý. Ta muốn hỏi đại nhân, chúng ta đã kí kết khế ước, vậy hiện giờ ta cùng các thuyền viên có thể rời đi hay chưa? Như lời Red Pipit đại nhân đã nói, ta hi vọng ngài có thể trợ giúp chỉ dẫn ta hướng tiến vào đảo Vụ Ẩn.”
Red Pipit hơi trầm ngâm: “Nếu ngươi thật sự muốn tiếp tục đi, ít nhất cũng phải trải qua hai thử thách nữa.. Tuy mấy tên kia không cường đại như ta, nhưng xem thực lực của ngươi, khẳng định cũng không dễ dàng gì. Đảo Vụ Ẩn ngươi muốn đi cũng là một trong số đó, có một số hạn chế nên ta không thể nói cho ngươi biết quá nhiều. Chỉ có thể nói một câu: ‘kiên định tín niệm, không sợ tử vong’. Đương nhiên còn phải xem vận khí của ngươi nữa, dù chỉ có một chút cũng rất quan trọng. Từ đây thẳng theo hướng nam, ước chừng khoảng ba bốn ngày có thể tới đảo Vụ Ẩn, ta có thể tiễn các ngươi một đoạn. Ven đường sẽ không gặp trở ngại gì. Có điều, sau khi đến nơi các ngươi chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.”
Bạch tuộc vương nói xong, mặt người nhìn thoáng qua Adeline một cái, năm con mắt hơi lấp lánh, chủ tế ấn ký trên đầu Adeline dần dần tan biến. Các thuyền viên bị ngã xuống nước cũng tự động được đưa lên thuyền Man Đà La, sau đó lập tức cưỡi sóng vượt gió, lấy tốc độ chưa từng có hướng thẳng phương nam mà đi tới.
Đến khi thuyền Man Đà La đã hoàn toàn ra khỏi tầm mắt, thân thể bạch tuộc khổng lồ mang mặt người kia mới hiện lên thần sắc kinh hãi: “Tên gia hỏa này rốt cuộc là ai? Quy tắc lực lượng của khế ước… không nhờ còn vượt qua cả bán thần, thậm chí còn trên cả khế ước Long Hoàng nữa... Không lẽ…”
Trần Duệ cũng không biết tinh thần kết nối của siêu cấp hệ thống đã khiến Bạch tuộc vương chấn động đến mức nào. Sau khi vượt qua cửa ải này, thân thể căng thẳng của hắn lập tức thả lỏng, lúc này mới phát hiện quần áo bên trong khải giáp đã bị mồ hôi lạnh làm cho ướt sũng.
Thực ra thì nói chuyện đàm phán cùng một con quái vật khổng lồ lại còn có thực lực khủng bố như vậy, nếu đặt ở thế giới trước đây hắn sống thì không thể dùng ba chữ “phản khoa học” để mà hình dung được, thế mà lại thật sự xảy ra ở thế giới này. Thật sự là choáng váng!
Trần Duệ đưa mắt nhìn Adeline: “Adeline tiểu thư, nàng còn nhớ lời ta nói không? Vĩnh viễn không được từ bỏ hi vọng!”
“Vâng! Cảm ơn ngài, Guile đại nhân!” Adeline gật đầu, nở một nụ cười dịu dàng. Lạc ấn chủ tế trên người nàng đã được Red Pipit giải trừ, tâm trạng đè nén lúc đầu cũng đã biến mất, cả người hiện lên vẻ nhẹ nhõm.
Những naga còn sống sau tai họa đều đi tới trước mặt Trần Duệ, đồng thời hành lễ, cho dù là Shi Cuinuo cũng đã bỏ qua cao ngạo lúc trước. Trước tiên chưa bàn đến vấn đề thực lực, riêng định lực để có thể bình tĩnh đối mặt với bán thần cường giả kia, Shi Cuinuo cũng tự nhận thấy mình quả thật kém xa hắn.
Lúc trước khi Hải Thần Hắc Mạc yêu cầu lưu lại đám người Adeline, Trần Duệ hoàn toàn có thể bỏ mặc các nàng, nhưng hắn lại không làm thế, cho nên mấy naga đối với Trần Duệ đều là cảm kích.
Trần Duệ cũng không khách sáo hay giả bộ làm gì, thản nhiên tiếp nhận hành lễ của naga nhân, khẽ cười nói: “Hành trình của chúng ta còn rất dài, các thuyền viên. Shi Cuinuo, lực lượng của ta đã tiêu hao quá lớn, cần phải nghỉ ngơi một hai ngày, trong khoảng thời gian này, ngươi chỉ huy đi.”
Shi Cuinuo biết tạm thời đã không còn cách nào về lại đảo Razer, hơn nữa nếu Trần Duệ có thể hoàn thành khế ước với Red Pipit, như thế vị “Hải Thần Hắc Mạc” đã nô dịch bộ tộc Naga nhiều năm này có thể rời khỏi địa phương đã cầm cố nó, theo đó bộ tộc Naga cũng có thể giành được tự do chân chính, dù xét việc công hay việc tư, chuyến này nhất định phải đi.
Nghĩ như vậy, đôi mắt lục sắc của naga chiến sĩ lần đầu tiên lộ ra vẻ thành kính: “Đây là vinh hạnh của ta, thuyền trưởng đại nhân.”
Trần Duệ bây giờ mới hoàn toàn trầm tĩnh lại, tiến vào khoang thuyền, một lần này, còn phải thi triển Ngự Tinh Biến mới vượt qua cửa ải khó khăn, có một việc khiến Trần Duệ hơi có chút bất an, chính là số lượng kết tinh tín ngưỡng thể còn lại không nhiều lắm.
Ngày trước ở Bạch Linh lãnh địa, sau khi Tu La cắn nuốt Hera chi luân, tín ngưỡng chi lực dường như bị lực lược nào đó đoạt lấy, mỗi ngày giảm một số lượng lớn Tín ngưỡng tinh thể. Tại đại chiến Thâm Lam điện của thủy nguyên tố nhân, Tu La lại lần nữa thức tỉnh, tốc độ tín ngưỡng kết tinh càng thêm chậm. Gần đây lại thi triển Ngự Tinh Biến tương đối dồn dập, tín ngưỡng tinh thể đã thành giật gấu vá vai, tính ra thì chỉ đủ cho hai lần nữa thôi.
Rất rõ ràng là Tu La làm trò quỷ, một ngày địch nhân thần bí ngoan cố này còn tồn tại, Trần Duệ không thể nào an tâm được. Nhưng trước đó đã thử nhiều lần, nào là tiến hóa tinh cấp hay khảo nghiệm luyện tâm, rất cả đều không thể tiêu diệt được Tu La. Lần này Tu La thức tỉnh thật không đơn giản, nhất là còn thi triển ra lực lượng quỷ dị đối kháng lại ba đại nguyên tố quân vương, cài này vượt xa lực lượng bản thể của Trần Duệ.
Trần Duệ có dự cảm, một khảo nghiệm lớn nhất sắp đến.