Chàng Rể Ma Giới (Dịch)
Chương 650 : Vụ Ám Sát Bí Ẩn
Ngày đăng: 23:54 01/08/20
Trong nháy mắt, toàn bộ khu vực bị bao phủ bởi sương mù tối tăm, đưa tay không thấy ngón. Tiếng gào thét, kinh hô hoảng loạn xen lẫn vô số âm thanh di động cao tốc vang lên, thỉnh thoảng còn truyền đến âm thanh kim loại va chạm ngắn ngủi và tiếng đồ vật vỡ vụn. Một ít hào quang lóe lên trong chớp mắt lại chìm nghỉm trong hắc ám tối tăm.
Trong bóng tối vô tận, một đoàn quang diễm cháy lên. Quang diễm hiện trên đôi bàn tay nhỏ nhắn, ánh sáng nhu hòa chiếu sáng khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ. Đôi mắt đã biến thành ngân sắc, toàn thân tỏa ra khí thế khiếp người.
Dưới quang diễm, có thể chứng kiến vài thân ảnh quỷ mị trong hắc ám vụ khí phi thân đến, Eliza khẽ kêu một tiếng: “Quang Bạo!”
Đoàn quang diễm nhu hòa này bỗng nhiên trở nên chói mắt vô cùng, tiếng nổ lớn vang lên. Những thân ảnh quỷ mị lao đến như gặp phải địa lôi, đều ngã xuống. Hắc vụ bao quanh thân thể trở nên mỏng manh hẳn đi, có chút vụ khí thậm chí bốc lên bạch sắc hỏa diễm, kèm theo tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Dưới một kích quang minh mãnh liệt này, hắc vụ nồng đậm chung quanh giống như bông tuyết gặp lửa, dưới lực lượng quang bạo nhanh chóng tiêu tán, những bóng đen không thể che dấu, lẩn trốn, lập tức bỏ chạy tứ tán.
Hắc vụ hoàn toàn biến mất, các ngọn đèn gần đó lần lượt chiếu sáng trở lại, chỉ là rất nhiều người loạn thành một đoàn, có thể chứng kiến bốn phía sụp đổ, trên mặt đất dính đầy vết máu và vết rạn. Thật lâu sau, cục diện mới được khống chế.
“Hắc ám thiên mạc (màn trời màu đen) khốn kiếp! Tiểu thư! Người không sao chứ?” Phụ trách hộ vệ Eliza, Wesley trong tay đã có một thanh cự kiếm, trên thân kiếm nhỏ giọt máu.
Eliza chậm rãi hạ xuống đất, lắc đầu nói: “Ta không sao, Wesley thúc thúc, các ngươi thế nào rồi?”
“Roy bị thương rất nặng, miệng vết thương hình như trúng độc, cần lập tức dùng Tịnh Hóa thuật trị liệu, còn có hai vết thương nhẹ, không có trở ngại.”
Lời Wesley còn chưa dứt, Solan Dayton bên kia vang lên âm thanh hoảng sợ: “Trời ạ! Romana!”
Chứng kiến thân hình Romana ục ịch ngã trên mặt đất, sau lưng cắm một cây chủy thủ, một dòng máu màu đen chảy ra.
Trong tay Solan Dayton hiện ra hào quang bạch sắc nhàn nhạt, bao phủ Romana nhưng thân thể Romana vẫn không hề nhúc nhích.
Wesley cúi đầu xuống xem xét, lắc đầu: “Không cần lãng phí ma lực, một đao kia đã khiến tâm tạng hắn hoàn toàn vỡ vụn, triệt để hủy đi sinh lộ của hắn, cho dù dao găm không có độc, cũng không thể cứu sống.”
Trong quang hệ ma pháp, có một loại “Phản Sinh thuật” mạnh nhất, có thể làm cho thân thể và tính mạng bị chôn vùi khôi phục như cũ, còn có hiệu quả cường đại hơn cả dùng phục hoạt dược tề, nhưng có một chút xác xuất. Không chỉ vậy, ma pháp này yêu cầu cực kỳ cao, người không có thiên phú dị bẩm không thể nào tu tập, hơn nữa người thi thuật cần trả giá cực lớn. Nghe nói cả Bạch nhai, ngoại trừ giáo hoàng điện hạ thì chỉ còn vị Quang Minh thánh nữ kia có được lực lượng này.
Tuy Eliza là đệ tử thánh nữ, nhưng cũng không có năng lực thi triển Phản Sinh thuật như vậy, đương nhiên dù có cũng không sử dụng với dạng tiểu nhân vật như Romana.
Lời của Wesley khiến Solan Dayton triệt để tuyệt vọng. Romana là em họ hắn, cũng cùng một bên trận doanh vây cánh. Mập mạp có đầu óc linh hoạt, tiếp nhận ý chỉ của đại nhân vật ở trên, không tiếc ẩn thân ở tại loại tiểu trấn như Garden trấn nhiều năm, hoàn thành “chiến tích” lớn. Hôm nay cũng là lúc hắn thăng quan, thành công xếp về phía nhân tuyến Eliza, sắp tới sẽ trở thành chủ giáo tại Dương Thiệu vương đô, không thể tượng tượng được lại bỏ mình trong chuyện này một cách ngoài ý muốn như vậy!
Không chỉ khiến cho tính toán của vị đại nhân vật này thất bại, hơn nữa Romana chết tại Garden thành, làm người phụ trách giáo hội, Solan Dayton đồng dạng không có cách nào trốn tránh trách nhiệm. Tại thời kỳ mẫn cảm này, một khi bị phe đối địch mượn cơ hội thất trách này của hắn, rất có thể hắn sẽ trở thành quân cờ hy sinh.
“Mục sư Romana bị đâm chết?” Elize đang trị liệu cho Roy nhíu mày: “Thích khách có còn người sống hay không?”
Wesley nhìn những thân thể thích khách đang chuẩn bị hòa tan, lắc đầu: “Đây hẳn là một tổ chức nghiêm mật. Theo tình huống ám sát vừa rồi thì Romana chết chắc hẳn không phải là do ngẫu nhiên.”
“Bất kể như thế nào” Eliza chậm rãi đứng dậy, ánh mắt nhìn vào trên người thành chủ đang xem xét thi thể mập mạp của Romana: “Kraut thành chủ, ngươi chắc hẳn phải cấp cho ta, cho giáo hội một cái công đạo rồi.”
Dù vừa rồi không bị bất kỳ thương tổn, nhưng lúc này trên người Kraut đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, trước là vì kinh hãi vụ ám sát vừa rồi, còn lại là hoảng sợ bây giờ.
Lần này hắn mời đám người Eliza và Solan Dayton tới dự tiệc, mục đích chính là muốn hóa giải ảnh hưởng của sự kiện Quang Minh kỵ sĩ dự bị lần trước. Cho dù Solan Dayton là người phụ trách giáo hội thành thị, là phần tử cầm quyền dưới thành chủ, nhưng sau lưng Solan Dayton là Quang Minh giáo hội. Quang Minh giáo hội là người phát ngôn của Quang Minh thần, là “kẻ chỉ dẫn” mà thế giới nhân loại không thể phản đối. Thần quyền thậm chí còn vượt hơn so với bất kỳ quân quyền của đế quốc hay vương quốc nào.
Kraut và Solan Dayton quan hệ trước giờ không được hòa hợp cho lắm, nhưng lần này liên hợp huân tước Wali làm khó dễ, nguyên nhân thực sự là do Courtenay đồng ý, đổi một người đến nắm giữ giáo hội thành Garden, lợi ích hợp tác sẽ tăng lên rất lớn. Điều này khiến cho gã thành chủ mập cảm thấy bất ngờ là Courtenay trăm tính vạn tính, lại tính sai một nước cờ nho nhỏ ngự thú sư “Richard”. Cũng có thể nói là Solan Dayton như kỳ tích mà nghịch chuyển cục diện, giờ khắc này Kraut hối cũng không kịp.
Lần này nghĩ đến việc mời dự tiệc, thứ nhất là vì phát ra tín hiệu tích cực, sửa chữa tốt quan hệ với Solan Dayton, thứ hai là muốn nịnh nọt vị đệ tử thánh nữ miện hạ kia. Chất nữ hồng y giáo chủ Elize tiểu thư, nhưng lại chính trên địa bàn của mình, phát sinh sự kiện ám sát đáng sợ như thế, lại còn chết mất một người phụ trách giáo hội địa phương. Chuyện này nếu như làm lớn lên, cả cái vị trí thành chủ của hắn có lẽ cũng đi tong.
“Eliza tiểu thư, ta ta ta… thật không biết sẽ có chuyện như vậy…” Thành chủ mập nói năng lộn xộn một câu, hoàn toàn không có dáng vẻ mồm lanh miệng lợi thường ngày.
“Chủy Thủ Huynh Đệ hội!” Solan Dayton như chợt nhớ ra cái gì, liền kêu lên. Romana trên đường đến thành Garden đã từng bị Chủy Thủ Huynh Đệ Hội ám sát hai lần, đây chính là lần thứ ba!”
“Ta có nghe qua tổ chức này.” Eliza có vẻ suy tư: “Nhưng nếu chỉ đối phó với mục sư Romana, không có chuyện lại ra tay vào lúc này. Romana rất có thể chỉ bị liên lụy, ta mới chính là mục tiêu của bọn chúng.”
Gã thành chủ mập vừa nghe, như ở trong mộng chợt tỉnh, tranh thủ phụ họa thêm: “Không sai, bất kể như thế nào tổ chức thích khách đáng chết này nhất định không thoát khỏi can hệ! Ta nhất định sẽ toàn lực tra ra chuyện này rồi báo về vương đô, nhổ tận gốc toàn bộ Chủy Thủ Huynh Đệ hội.”
Bất luận có phải Chủy Thủ Huynh Đệ hội ra tay hay không, chuyện này dù sao cũng phải tìm kẻ chịu trách nhiệm, ổn định được Elize đã hẵng nói tiếp. Về phần người đứng sau lưng là ai, mục đích là cái gì, việc làm nặng nhọc khó nhằn và rối rắm này cứ để cho đám giáo hội tự đau đầu mà nghĩ đi. Vừa nghĩ đến đây, gã thành chủ mập lập tức hạ lệnh phong tỏa trang viên, đồng thời mở rộng phạm vi lùng bắt đến cả thành Garden, nghiêm tra nhân sĩ không rõ lai lịch, kỳ thực thành Garden lớn như vậy, với thủ đoạn và thực lực của đám thích khách kia, chỉ dựa vào mấy thủ vệ quân khẳng định là khó thể tra ra kết quả gì, hành động này chủ yếu là một loại biểu lộ thái độ thôi.
Romana chết, bữa cơm này khẳng định là nuốt không trôi, trước hết cần ổn định đám người giáo hội đã. Thành chủ mập một bên dâng lên một đám tài vật, trợ cấp và trấn an những người giáo hội này, đồng thời an bài nhân thủ dọn dẹp hiện trường.
Đột nhiên ngay trước mặt, một biến cố không tưởng tượng được lại phát sinh lần nữa.
Eliza đang không đếm xỉa đến lời nịnh nọt của gã mập thành chủ, đột nhiên cảm giác một cỗ nguy cơ mãnh liệt, giống như ếch bị độc xà nhìn chằm chằm. Loại cảm giác này trước đó không hề có dấu hiệu, hoàn toàn là từ bản năng chiến đấu thiên chuy bách luyện. Vừa lúc đó, âm thanh Trần Duệ vang lên: “Eliza tiểu thư, chú ý sau lưng!”
Sau lưng Eliza là một thi thể hộ vệ dáng người tương đối thấp đang chuẩn bị dọn dẹp, nhưng đúng sau khi âm thanh cảnh báo của Trần Duệ vang lên một giây, trên người tến đó liền phát ra sát khí vô cùng khủng bố.
Ai cũng không thể tưởng tượng được, sau khi qua cuộc ám sát đầu, lại còn xuất hiện lần thứ hai ám sát! Cũng có thể nói, lần trước cũng chỉ là đòn nhử, một kích này mới chân chính là tất sát.
Mục tiêu sát khí đúng là Eliza!
Trong chớp mắt, mọi người cảm giác cả sắc trời giống như biến thành một biển máu, tràn ngập khí tức giết chóc và tử vong. Tất cả đều bị loại áp lực đáng sợ này ảnh hưởng đến khó thở, thân thể cơ hồ không cách nào nhúc nhích, so ra thì áp chế của hắc ám thiên mạc vừa rồi thật giống như một tiểu hài tử làm trò, mà đây cũng chỉ là dư thế sát khí kia ảnh hưởng đến.
Một đạo lưu quang mang theo ý chí chết chóc đáng sợ, dùng tốc độ khó nói nên lời hướng đánh đến vị trí hiểm yếu sau lưng Eliza. Eliza cảm giác được sự uy hiếp của tử vong, toàn thân lông tóc dựng ngược, hai mắt bạch quang đại thịnh. Một luồng tinh thần lực cường đại toàn lực phát ra. Sống chết trước mắt, Eliza đã không có bất kỳ tâm tư che dấu lực lượng nào.
Lấy Eliza làm trung tâm, tất cả mọi người bị lực lượng cường đại bài xích đánh văng ra ngoài, chỉ ngoại trừ đạo ý chí tử vong kia.
Lưu quang chỉ hơi ngưng lại, rồi ngay lập tức lấy thế đi không giảm mà nặng nề đánh trúng lưng Eliza, nhưng một khắc ngưng lại quý giá này đủ để Eliza dựa thế nghiêng về phía trước giảm bớt lực, không chỉ làm yếu đi uy lực một kích này mà còn dịch chuyển khỏi vị trí yếu hại.
Cho dù là thế, Eliza vẫn không có cách nào hoàn toàn tránh được đòn này. Một ngụm máu tươi phun ra từ miệng nàng, không ngờ xuyên thủng cả mặt đất.
Sau khi Eliza bị đánh trúng, liền mạnh mẽ uốn éo thân hình, hóa chưởng thành đao, cánh tay như roi đánh về phía sau. “Hộ vệ” ám toán lúc này thu thế không kịp, vai trái vừa vặn bị chưởng đao kích trúng, kêu lên một tiếng đau đớn, văng ra ngoài.
Mặt đất xuất hiện một mảng lớn hình quạt bị rạn nứt, trong nháy mắt đã kéo dài gần mười mét, mấy thân cây cao lớn trong phạm vi bị dư thế vô hình chấn nát bấy sụp xuống, cả mấy tên hộ vệ trốn không kịp cả người nổ tung, từ đó có thể thấy uy lực một kích này.
Thích khách đánh một kích thất thủ, liền như biết rõ khó thể tiếp tục, quyết đoán lựa chọn lui bước, dựa theo lực lượng một đòn này của Eliza, trong vài chớp mắt đã lẩn trốn vào trong bóng tối.
Eliza che ngực phải, lộ vẻ thống khổ, phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân phát ra ánh sách chói mắt: “Wesley, nhanh, đưa ta về giáo hội, gọi Paul tới giúp ta trị thương!”
Các Quang minh kỵ sĩ nhanh chóng bảo vệ Eliza trở về giáo hội. Solan Dayton và Trần Duệ mang theo một đám tu sĩ theo sát phía sau, chỉ để lại thành chủ đại nhân túa ra mồ hôi lạnh, ngây người tại chỗ, chân tay nhất thời luống cuống.
Phía bên kia, một người mặc y phục thị vệ, thân ảnh gầy lùn bụm lấy vai trái chạy nhanh trong đêm, bỗng dưng thân ảnh dừng lại, cảnh giác nhìn về phía sau, cũng không phát hiện điều gì dị thường.
Lúc thích khách quay đầu trở về thì liền chấn động mạnh một cái, phía trước hắn đã xuất hiện một bóng người. Khuôn mặt người này cực kỳ mông lung, chỉ có đôi mắt lấp lóe linh quang, tỏa ra một loại khí tức hủy diệt nhàn nhạt.
Trong bóng tối vô tận, một đoàn quang diễm cháy lên. Quang diễm hiện trên đôi bàn tay nhỏ nhắn, ánh sáng nhu hòa chiếu sáng khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ. Đôi mắt đã biến thành ngân sắc, toàn thân tỏa ra khí thế khiếp người.
Dưới quang diễm, có thể chứng kiến vài thân ảnh quỷ mị trong hắc ám vụ khí phi thân đến, Eliza khẽ kêu một tiếng: “Quang Bạo!”
Đoàn quang diễm nhu hòa này bỗng nhiên trở nên chói mắt vô cùng, tiếng nổ lớn vang lên. Những thân ảnh quỷ mị lao đến như gặp phải địa lôi, đều ngã xuống. Hắc vụ bao quanh thân thể trở nên mỏng manh hẳn đi, có chút vụ khí thậm chí bốc lên bạch sắc hỏa diễm, kèm theo tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Dưới một kích quang minh mãnh liệt này, hắc vụ nồng đậm chung quanh giống như bông tuyết gặp lửa, dưới lực lượng quang bạo nhanh chóng tiêu tán, những bóng đen không thể che dấu, lẩn trốn, lập tức bỏ chạy tứ tán.
Hắc vụ hoàn toàn biến mất, các ngọn đèn gần đó lần lượt chiếu sáng trở lại, chỉ là rất nhiều người loạn thành một đoàn, có thể chứng kiến bốn phía sụp đổ, trên mặt đất dính đầy vết máu và vết rạn. Thật lâu sau, cục diện mới được khống chế.
“Hắc ám thiên mạc (màn trời màu đen) khốn kiếp! Tiểu thư! Người không sao chứ?” Phụ trách hộ vệ Eliza, Wesley trong tay đã có một thanh cự kiếm, trên thân kiếm nhỏ giọt máu.
Eliza chậm rãi hạ xuống đất, lắc đầu nói: “Ta không sao, Wesley thúc thúc, các ngươi thế nào rồi?”
“Roy bị thương rất nặng, miệng vết thương hình như trúng độc, cần lập tức dùng Tịnh Hóa thuật trị liệu, còn có hai vết thương nhẹ, không có trở ngại.”
Lời Wesley còn chưa dứt, Solan Dayton bên kia vang lên âm thanh hoảng sợ: “Trời ạ! Romana!”
Chứng kiến thân hình Romana ục ịch ngã trên mặt đất, sau lưng cắm một cây chủy thủ, một dòng máu màu đen chảy ra.
Trong tay Solan Dayton hiện ra hào quang bạch sắc nhàn nhạt, bao phủ Romana nhưng thân thể Romana vẫn không hề nhúc nhích.
Wesley cúi đầu xuống xem xét, lắc đầu: “Không cần lãng phí ma lực, một đao kia đã khiến tâm tạng hắn hoàn toàn vỡ vụn, triệt để hủy đi sinh lộ của hắn, cho dù dao găm không có độc, cũng không thể cứu sống.”
Trong quang hệ ma pháp, có một loại “Phản Sinh thuật” mạnh nhất, có thể làm cho thân thể và tính mạng bị chôn vùi khôi phục như cũ, còn có hiệu quả cường đại hơn cả dùng phục hoạt dược tề, nhưng có một chút xác xuất. Không chỉ vậy, ma pháp này yêu cầu cực kỳ cao, người không có thiên phú dị bẩm không thể nào tu tập, hơn nữa người thi thuật cần trả giá cực lớn. Nghe nói cả Bạch nhai, ngoại trừ giáo hoàng điện hạ thì chỉ còn vị Quang Minh thánh nữ kia có được lực lượng này.
Tuy Eliza là đệ tử thánh nữ, nhưng cũng không có năng lực thi triển Phản Sinh thuật như vậy, đương nhiên dù có cũng không sử dụng với dạng tiểu nhân vật như Romana.
Lời của Wesley khiến Solan Dayton triệt để tuyệt vọng. Romana là em họ hắn, cũng cùng một bên trận doanh vây cánh. Mập mạp có đầu óc linh hoạt, tiếp nhận ý chỉ của đại nhân vật ở trên, không tiếc ẩn thân ở tại loại tiểu trấn như Garden trấn nhiều năm, hoàn thành “chiến tích” lớn. Hôm nay cũng là lúc hắn thăng quan, thành công xếp về phía nhân tuyến Eliza, sắp tới sẽ trở thành chủ giáo tại Dương Thiệu vương đô, không thể tượng tượng được lại bỏ mình trong chuyện này một cách ngoài ý muốn như vậy!
Không chỉ khiến cho tính toán của vị đại nhân vật này thất bại, hơn nữa Romana chết tại Garden thành, làm người phụ trách giáo hội, Solan Dayton đồng dạng không có cách nào trốn tránh trách nhiệm. Tại thời kỳ mẫn cảm này, một khi bị phe đối địch mượn cơ hội thất trách này của hắn, rất có thể hắn sẽ trở thành quân cờ hy sinh.
“Mục sư Romana bị đâm chết?” Elize đang trị liệu cho Roy nhíu mày: “Thích khách có còn người sống hay không?”
Wesley nhìn những thân thể thích khách đang chuẩn bị hòa tan, lắc đầu: “Đây hẳn là một tổ chức nghiêm mật. Theo tình huống ám sát vừa rồi thì Romana chết chắc hẳn không phải là do ngẫu nhiên.”
“Bất kể như thế nào” Eliza chậm rãi đứng dậy, ánh mắt nhìn vào trên người thành chủ đang xem xét thi thể mập mạp của Romana: “Kraut thành chủ, ngươi chắc hẳn phải cấp cho ta, cho giáo hội một cái công đạo rồi.”
Dù vừa rồi không bị bất kỳ thương tổn, nhưng lúc này trên người Kraut đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, trước là vì kinh hãi vụ ám sát vừa rồi, còn lại là hoảng sợ bây giờ.
Lần này hắn mời đám người Eliza và Solan Dayton tới dự tiệc, mục đích chính là muốn hóa giải ảnh hưởng của sự kiện Quang Minh kỵ sĩ dự bị lần trước. Cho dù Solan Dayton là người phụ trách giáo hội thành thị, là phần tử cầm quyền dưới thành chủ, nhưng sau lưng Solan Dayton là Quang Minh giáo hội. Quang Minh giáo hội là người phát ngôn của Quang Minh thần, là “kẻ chỉ dẫn” mà thế giới nhân loại không thể phản đối. Thần quyền thậm chí còn vượt hơn so với bất kỳ quân quyền của đế quốc hay vương quốc nào.
Kraut và Solan Dayton quan hệ trước giờ không được hòa hợp cho lắm, nhưng lần này liên hợp huân tước Wali làm khó dễ, nguyên nhân thực sự là do Courtenay đồng ý, đổi một người đến nắm giữ giáo hội thành Garden, lợi ích hợp tác sẽ tăng lên rất lớn. Điều này khiến cho gã thành chủ mập cảm thấy bất ngờ là Courtenay trăm tính vạn tính, lại tính sai một nước cờ nho nhỏ ngự thú sư “Richard”. Cũng có thể nói là Solan Dayton như kỳ tích mà nghịch chuyển cục diện, giờ khắc này Kraut hối cũng không kịp.
Lần này nghĩ đến việc mời dự tiệc, thứ nhất là vì phát ra tín hiệu tích cực, sửa chữa tốt quan hệ với Solan Dayton, thứ hai là muốn nịnh nọt vị đệ tử thánh nữ miện hạ kia. Chất nữ hồng y giáo chủ Elize tiểu thư, nhưng lại chính trên địa bàn của mình, phát sinh sự kiện ám sát đáng sợ như thế, lại còn chết mất một người phụ trách giáo hội địa phương. Chuyện này nếu như làm lớn lên, cả cái vị trí thành chủ của hắn có lẽ cũng đi tong.
“Eliza tiểu thư, ta ta ta… thật không biết sẽ có chuyện như vậy…” Thành chủ mập nói năng lộn xộn một câu, hoàn toàn không có dáng vẻ mồm lanh miệng lợi thường ngày.
“Chủy Thủ Huynh Đệ hội!” Solan Dayton như chợt nhớ ra cái gì, liền kêu lên. Romana trên đường đến thành Garden đã từng bị Chủy Thủ Huynh Đệ Hội ám sát hai lần, đây chính là lần thứ ba!”
“Ta có nghe qua tổ chức này.” Eliza có vẻ suy tư: “Nhưng nếu chỉ đối phó với mục sư Romana, không có chuyện lại ra tay vào lúc này. Romana rất có thể chỉ bị liên lụy, ta mới chính là mục tiêu của bọn chúng.”
Gã thành chủ mập vừa nghe, như ở trong mộng chợt tỉnh, tranh thủ phụ họa thêm: “Không sai, bất kể như thế nào tổ chức thích khách đáng chết này nhất định không thoát khỏi can hệ! Ta nhất định sẽ toàn lực tra ra chuyện này rồi báo về vương đô, nhổ tận gốc toàn bộ Chủy Thủ Huynh Đệ hội.”
Bất luận có phải Chủy Thủ Huynh Đệ hội ra tay hay không, chuyện này dù sao cũng phải tìm kẻ chịu trách nhiệm, ổn định được Elize đã hẵng nói tiếp. Về phần người đứng sau lưng là ai, mục đích là cái gì, việc làm nặng nhọc khó nhằn và rối rắm này cứ để cho đám giáo hội tự đau đầu mà nghĩ đi. Vừa nghĩ đến đây, gã thành chủ mập lập tức hạ lệnh phong tỏa trang viên, đồng thời mở rộng phạm vi lùng bắt đến cả thành Garden, nghiêm tra nhân sĩ không rõ lai lịch, kỳ thực thành Garden lớn như vậy, với thủ đoạn và thực lực của đám thích khách kia, chỉ dựa vào mấy thủ vệ quân khẳng định là khó thể tra ra kết quả gì, hành động này chủ yếu là một loại biểu lộ thái độ thôi.
Romana chết, bữa cơm này khẳng định là nuốt không trôi, trước hết cần ổn định đám người giáo hội đã. Thành chủ mập một bên dâng lên một đám tài vật, trợ cấp và trấn an những người giáo hội này, đồng thời an bài nhân thủ dọn dẹp hiện trường.
Đột nhiên ngay trước mặt, một biến cố không tưởng tượng được lại phát sinh lần nữa.
Eliza đang không đếm xỉa đến lời nịnh nọt của gã mập thành chủ, đột nhiên cảm giác một cỗ nguy cơ mãnh liệt, giống như ếch bị độc xà nhìn chằm chằm. Loại cảm giác này trước đó không hề có dấu hiệu, hoàn toàn là từ bản năng chiến đấu thiên chuy bách luyện. Vừa lúc đó, âm thanh Trần Duệ vang lên: “Eliza tiểu thư, chú ý sau lưng!”
Sau lưng Eliza là một thi thể hộ vệ dáng người tương đối thấp đang chuẩn bị dọn dẹp, nhưng đúng sau khi âm thanh cảnh báo của Trần Duệ vang lên một giây, trên người tến đó liền phát ra sát khí vô cùng khủng bố.
Ai cũng không thể tưởng tượng được, sau khi qua cuộc ám sát đầu, lại còn xuất hiện lần thứ hai ám sát! Cũng có thể nói, lần trước cũng chỉ là đòn nhử, một kích này mới chân chính là tất sát.
Mục tiêu sát khí đúng là Eliza!
Trong chớp mắt, mọi người cảm giác cả sắc trời giống như biến thành một biển máu, tràn ngập khí tức giết chóc và tử vong. Tất cả đều bị loại áp lực đáng sợ này ảnh hưởng đến khó thở, thân thể cơ hồ không cách nào nhúc nhích, so ra thì áp chế của hắc ám thiên mạc vừa rồi thật giống như một tiểu hài tử làm trò, mà đây cũng chỉ là dư thế sát khí kia ảnh hưởng đến.
Một đạo lưu quang mang theo ý chí chết chóc đáng sợ, dùng tốc độ khó nói nên lời hướng đánh đến vị trí hiểm yếu sau lưng Eliza. Eliza cảm giác được sự uy hiếp của tử vong, toàn thân lông tóc dựng ngược, hai mắt bạch quang đại thịnh. Một luồng tinh thần lực cường đại toàn lực phát ra. Sống chết trước mắt, Eliza đã không có bất kỳ tâm tư che dấu lực lượng nào.
Lấy Eliza làm trung tâm, tất cả mọi người bị lực lượng cường đại bài xích đánh văng ra ngoài, chỉ ngoại trừ đạo ý chí tử vong kia.
Lưu quang chỉ hơi ngưng lại, rồi ngay lập tức lấy thế đi không giảm mà nặng nề đánh trúng lưng Eliza, nhưng một khắc ngưng lại quý giá này đủ để Eliza dựa thế nghiêng về phía trước giảm bớt lực, không chỉ làm yếu đi uy lực một kích này mà còn dịch chuyển khỏi vị trí yếu hại.
Cho dù là thế, Eliza vẫn không có cách nào hoàn toàn tránh được đòn này. Một ngụm máu tươi phun ra từ miệng nàng, không ngờ xuyên thủng cả mặt đất.
Sau khi Eliza bị đánh trúng, liền mạnh mẽ uốn éo thân hình, hóa chưởng thành đao, cánh tay như roi đánh về phía sau. “Hộ vệ” ám toán lúc này thu thế không kịp, vai trái vừa vặn bị chưởng đao kích trúng, kêu lên một tiếng đau đớn, văng ra ngoài.
Mặt đất xuất hiện một mảng lớn hình quạt bị rạn nứt, trong nháy mắt đã kéo dài gần mười mét, mấy thân cây cao lớn trong phạm vi bị dư thế vô hình chấn nát bấy sụp xuống, cả mấy tên hộ vệ trốn không kịp cả người nổ tung, từ đó có thể thấy uy lực một kích này.
Thích khách đánh một kích thất thủ, liền như biết rõ khó thể tiếp tục, quyết đoán lựa chọn lui bước, dựa theo lực lượng một đòn này của Eliza, trong vài chớp mắt đã lẩn trốn vào trong bóng tối.
Eliza che ngực phải, lộ vẻ thống khổ, phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân phát ra ánh sách chói mắt: “Wesley, nhanh, đưa ta về giáo hội, gọi Paul tới giúp ta trị thương!”
Các Quang minh kỵ sĩ nhanh chóng bảo vệ Eliza trở về giáo hội. Solan Dayton và Trần Duệ mang theo một đám tu sĩ theo sát phía sau, chỉ để lại thành chủ đại nhân túa ra mồ hôi lạnh, ngây người tại chỗ, chân tay nhất thời luống cuống.
Phía bên kia, một người mặc y phục thị vệ, thân ảnh gầy lùn bụm lấy vai trái chạy nhanh trong đêm, bỗng dưng thân ảnh dừng lại, cảnh giác nhìn về phía sau, cũng không phát hiện điều gì dị thường.
Lúc thích khách quay đầu trở về thì liền chấn động mạnh một cái, phía trước hắn đã xuất hiện một bóng người. Khuôn mặt người này cực kỳ mông lung, chỉ có đôi mắt lấp lóe linh quang, tỏa ra một loại khí tức hủy diệt nhàn nhạt.