Chàng Rể Ma Giới (Dịch)

Chương 709 : Lĩnh Ngộ Và Kẻ Địch

Ngày đăng: 23:55 01/08/20

Ngày hôm sau, Ám Nguyệt lãnh chủ đại nhân một lần nữa tuyên bố thân thể không khỏe, miễn tiếp khách.
Cái gọi thân thể không khỏe thực ra là do tiểu biệt thắng tân hôn mà ra. Hiện tại, Athena đang nằm xụi lơ trên giường trong tẩm cung, mà ngay cả tiểu thị nữ cùng tiên nữ long tiểu thư có thể chất đặc thù cũng không ngoại lệ.
Tục ngữ nói chỉ có trâu mệt chứ không có ruộng xấu. Nhưng rất phản khoa học là Trần Duệ lại tinh thần sáng láng, tinh lực dư thừa, điều này tự nhiên là do tác dụng của bị động thuộc tính “Song Tu”. Không biết có phải ảo giác hay không mà cả tiến độ chuyển hóa Chân Viêm gia tỏa cũng tăng trưởng một ít.
Trần Duệ cũng không kinh động mộng đẹp của ba nữ tử, lặng lẽ rời giường, mặc tử tế y phục, phân phó đám đăng linh hộ vệ không được làm phiền, sau đó mở Tinh Không chi môn ra, đi tới Đọa Thiên Sứ đế đô.
Mặc dù vì quan hệ của phụ thân Olivia mà chuyện của Isabella không thể giải quyết dứt điểm, nhưng có tuyết đạt lai thì tính mạng của nàng cũng không có gì đáng lo ngại. Hiện tại, Trần Duệ muốn tới nơi ở của Tetema lão sư.
Hiện giờ Saka (Sky) đã bước ra vũ đài, trở thành hội trưởng chế khí sư đồng minh của Đọa Thiên Sứ đế quốc, hấp dẫn rất nhiều luyện kim sư. Nhờ có được chân truyền của Tetema cùng hắc sắc dược tề của Trần Duệ mà tri thức dược tề của Aldas tăng mạnh, lại được Mejia nâng đỡ nên cũng đã trở thành hội trưởng dược tề sư đồng minh.
Tetema một mực ẩn cư tại một khu dân cư ở Đọa Thiên Sứ đế đô, bình thường không đi ra ngoài mà ở tại khu nhà tiến hành nghên cứu cùng thí nghiệm. Vợ chồng Saka thường mang theo Eliane cùng Eve đến thăm hắn, Aldas cũng thỉnh thoảng tới. Thật là một đoạn thời gian thanh nhàn mà tiêu dao, nếu như không có cuộc chiến sinh tử càng ngày càng gần kia.
"Ngươi cuối cùng cũng trở lại!" Lão nhân không thể trấn tĩnh, vừa nhìn thấy Trần Duệ xuất hiện trước mặt, liền kích động la lên văng cả “mưa”, chỉ trích người nào đó hoang dâm háo sắc, làm việc không đàng hoàng, bỏ bê việc luyện kim...v.v...
Trần Duệ muốn giải thích lại nói không nên lời, đành để mặc cho lão nhân mắng thống khoái.
Lão nhân vô cùng đau khổ mà trách mắng một trận, lại thấy Trần Duệ bày ra bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi, tức giận ném tới một quyển sách: "Tất cả tâm đắc về luyện khí của ta đều ở bên trong, còn có một bản về dược tề cấp cho Aldas. Nếu cần ngươi có thể đọc nó tham khảo, còn không thì tìm chế khí sư nào có căn cơ mà truyền lại."
Trần Duệ nhận ra quyển sách này chắc là mới viết không lâu, là tâm huyết cả một đời của lão. Mặc dù mắng rất dữ nhưng lão đầu này toàn tâm toàn ý vì hai người đệ tử mà lo nghĩ. Hành động này hiển nhiên là để lại hậu sự.
Trần Duệ cười hì hì thu lấy quyển sách, sau đó lấy ra một thanh kiếm đặt lên bàn. Thanh kiếm này rất bình thường, chiếu theo cấp bậc thì miễn cưỡng đạt trác tuyệt cấp nhưng nó lại ẩn lộ một loại linh tính kỳ lạ.
Lão đầu nhíu mày, ánh mắt bỗng ngưng trọng lại, cẩn thận nâng thanh kiếm lên, càng xem càng kinh ngạc, tay khẽ run: "Thanh kiếm này là do ngươi chế tạo?"
"Không." Trần Duệ lắc đầu. "Lần này ta tới, ách, là Tử Vong Chi Hải, gặp được một vị chế khí tông sư đang ẩn cư ở đó."
Trong mắt Tetema bắn ra hàn quang: "Tên tông sư này có bộ dáng như thế nào? Có phải là một đại ác ma bị chột mắt?"
"Không, là một vị ám tinh linh, hắn chỉ dạy ta rất nhiều, thanh kiếm này là lấy từ trong tay của hắn." Lần đi lên mặt đất này thật khiến người nghe sợ hãi nên Trần Duệ cũng không nói rõ ràng, chỉ nói toàn bộ chuyện lấy được chế khí tâm đắc của hai vị tông sư tại Phỉ Thúy Lâm Hải.
Tetema nghe tới nhập thần, miệng lẩm bẩm: "Chế khí lại là sáng tạo sinh mạng? Sinh mạng…"
Lão nhân giống như bị tẩu hỏa nhập ma, cũng không thèm để ý đến Trần Duệ, bày ra lò rèn ngay trong sân mà, dùng thanh kiếm kia làm mẫu mà gõ đinh đang.
Một chuôi phôi kiếm dần dần hình thành. Trong con mắt Trần Duệ, chuôi phôi kiếm này hoàn toàn có thể coi là một thanh vũ khí cấp truyền kỳ, nhưng lão nhân lại ảo não ném qua một bên: "Không đúng!"
"Đạo lý thâm ảo như vậy sao có thể do thủ pháp vụng về như vậy đi biểu hiện được, làm sao có thể!"
"Lại sai rồi!"
"…"
Lão nhân lúc mừng lúc giận, gõ một hồi, lại dừng lại nhìn kiếm tự hỏi rồi lại tiếp tục gõ.
Trần Duệ biết đây là biểu hiện của việc xung đột bình cảnh, giống như kinh nghiệm mà hắn trải qua ở phòng luyện chế của siêu cấp hệ thống, thậm chí còn lâm vào điên cuồng mà phá hủy hết mọi thứ. Tetema được truyền thừa vạn năm tri thức của chuẩn tông sư, lại có căn cơ thâm hậu nên chỉ còn cách tông sư một bước, thiếu hụt duy nhất chỉ là đốn ngộ mà thôi.
Chỉ cần chân chính lĩnh ngộ, liền có thể đột phá bình cảnh, bước vào cảnh giới mới.
Chớp mắt đã qua ba ngày, Tetema ngoại trừ đoán tạo chính là đoán tạo, ngay cả đi ngủ cũng không, đói thì lấy đồ ăn Trần Duệ đặt trên bàn mà ăn, cũng không cùng người khác nói một lời nào, có đôi khi nghỉ ngơi cũng đều ôm khư khư thanh kiếm kia.
Trần Duệ một mực phụng bồi bên Tetema, còn ngăn Shary cùng Aldas tới thăm.
Vào xế chiều ngày thứ ba, Tetema đột nhiên ném thanh kiếm mà mình quý như tính mạng ném vào lò rèn rồi nhắm mắt lại, mặc cho thanh kiếm kia dần dần tan chảy ra.
Một lát sau, Tetema mở bừng mắt ra, ngưng cố phôi thiết, tinh luyện, đánh thành hình… Một loạt thủ pháp như nước chảy mây trôi.
Không lâu sau, một thanh kiếm mới hoàn toàn xuất hiện. Thanh kiếm này tinh tế hoa mỹ, hoàn toàn bất đồng với phong cách thô kệch của Boende nhưng cả hai đều mơ hồ phát tán một tia linh khí.
Mặc dù không bằng linh khí của thanh bị hủy kia nhưng linh khí vẫn là linh khí, giống như sinh mạng vậy.
"Ha ha!" Mặt Tetema biểu hiện khác hẳn ngày thường mà điên cuồng cười lên, không quản việc mất đi một thanh kiếm do tông sư chế tao, bởi lão thu hoạch được nhiều hơn thế.
"Chúc mừng lão sư! Cuối cùng cũng chạm tới bề ngoài của cảnh giới tông sư. Trần Duệ cảm khái trong lòng. Hoàn toàn bất đồng với cách hắn lợi dụng pháp tắc “Đản Sinh” của siêu cấp hệ thống để cảm ngộ sinh mạng chi đạo của thuật luyện kim, Tetema mới vừa rồi là dùng phá rồi lập để đột phá bình cảnh, tạo ra đạo của chính mình. Cái này gọi là đời ba ngàn con đường, trăm sông đổ về một bể.
"Bề ngoài?" Tetema nhìn Trần Duệ thật sâu. "Nói thật, có phải ngươi đã…"
"Hắc hắc, ta kém ngài rất xa." Trần Duệ gãi đầu, cũng không phủ nhận. Thực tế hắn ở trong siêu cấp hệ thống dùng mấy trăm ngày mới có thể lĩnh ngộ được. Trong khi Tetema chỉ dùng ba ngày, đương nhiên trước mắt thì Trần Duệ không thể so được vốn liếng tích lũy của Tetema. Kinh nghiệm của lão tông sư này đã đúc rút từ rất lâu rồi.
Trong mắt Tetema bắn ra tia kinh hỉ, so với thành công của chính mình còn cao hứng hơn. Thời gian của lão không còn nhiều, mặc dù đã chạm đến lớp vỏ của cảnh giới tông sư nhưng vẫn không chống được cường địch kia. Lấy niên kỷ của Trần Duệ mà có thể đạt tới cảnh giới tương đương lão, phần ngộ tính và thiên phú này chỉ có thể xưng là đỉnh cấp thiên tài. Thêm một đoạn thời gian nữa, hắn tuyệt đối trở thành luyện kim tông sư vĩ đại nhất trong lịch sử ma giới.
Có được truyền nhân như vậy, dù thất bại trong lần thi luyện kim này, lão cũng có thể mỉm cười ra đi.
Đúng lúc này, Tetema đột nhiên cảm ứng được cái gì, Trần Duệ cũng liếc mắt nhìn về đại môn. Một tiếng gõ cửa vang lên, còn không đợi cửa mở, hai bóng người đã xuất hiện trong sân, thủ hộ ma pháp trận của đại môn tựa như không tồn tại đối với hai người này.
Hai người đều mặc áo choàng đen, ra vẻ thập phần thần bí.
Một bóng người trong đó phát ra tiếng cười quái dị: "Tetema, ngươi vậy mà lại rất hăng hái!"
Chủng tộc: đại ác ma (biến dị)
Tổng hợp thực lực: S
Thể chất: S-, lực lượng: S, tinh thần: S, tốc độ: S-.
Phân tích: thuộc tính hỏa. Mức độ nguy hiểm: thấp.
Hiện nếu chỉ là một tên ma đế cấp, Trần Duệ sẽ không đặt vào mắt, chân chính khiến hắn chú ý là một thân ảnh khác.
Chủng tộc: thi vu
Tổng hợp thực lực: S+.
Thể chất: A-, lực lượng: A-, tinh thần: S+, tốc độ: A-.
Phân tích: phân thân. Mức độ nguy hiểm: trung bình.
Thi vu cấp ma đế đỉnh phong cũng không có gì lạ, khiến Trần Duệ thầm kinh hãi là phân tích hiển thị “phân thân”. Tại Căm Hận chi địa của Tử Vong chi hải, Trần Duệ từng gặp qua vu yêu vương Gloria Rios. Gloria Rios là cường giả quốc độ cấp, do linh hồn bị thánh long chi lực hạn chế, chỉ có thể lấy thế thân cấp ma đế xuất hiện, kết quả là bị ám nguyên tố quân vương cùng Trần Duệ đánh cho tan thành mây khói.
Hiện tại, trước mắt Trần Duệ là một tên thi vu cấp ma đế đỉnh phong, như vậy bản thể có khả năng là cường giả quốc độ cấp! Nghĩ đến đây, ánh mắt Trần Duệ ngưng trọng hẳn lên.
"Salman!" Tetema nghiến răng nói một câu, lông mày Trần Duệ nhướng lên. Không ngờ tên mặc áo choàng này lại là kẻ địch sắp tới của lão sư, kẻ khi sư diệt tổ hơn chín ngàn năm trước: luyện kim sư Salman.
Salman cởi mũ áo choàng xuống. Đây là một gã trung niên nam tử bị chột mắt, trên mặt có vài đường sẹo do đao gây ra, nhìn qua thập phần dữ tợn.
"Không hoan nghênh ta sao?" Giọng Salman khàn khàn khó nghe: "Ta đặc biệt đến thăm ngươi, hãy bảo trọng thân thể cho tốt. Tính mạng của ngươi thuộc về ta… Đúng rồi, ngươi chỉ còn giữ nó ba tháng nữa thôi."
Salman là đệ tử của chế khí tông sư ma giới Rosen. Vì đoạt lấy tinh thể ngưng tụ lực lượng truyền thừa chung của Rosen cùng một vị dược tề tông sư khác, hắn giết chết người thắng cuộc khảo sát truyền thừa Daur còn đả thương lão sư Rosen. Rosen phát động một loại khế ước đặc thù của tinh thể truyền thừa, đem truyền thừa lạc ấn chia làm hai, phân biệt rơi trên người Daur và Salman, khiến hai người đồng thời trở thành người kế thừa tinh thể.
Do khế ước chi lực mà Daur sống lại. Salman không thể giết hại Daur, chỉ có thể sử dụng quy tắc giành được tính mạng đối phương. Như vậy mới có thể triệt để thoát khỏi khế ước cũng như lấy được toàn bộ truyền thừa nếu dùng thủ đoạn khác giết chết đối phương thì không cách nào có được truyền thừa hoàn chỉnh, lại còn bị phản phệ đáng sợ nữa. Loại lạc ấn này thập phần kỳ diệu, có thể trong kỳ hạn một vạn năm của khế ước dùng phương pháp kế thừa truyền xuồng đời sau.
Không chỉ vậy, Rosen không tiếc thiêu đốt sinh mang làm môi giới thực hiện nguyền rủa cường đại nhất đối với Salman. Nguyền rủa này tác dụng chủ yếu là khiến lạc ấn của Salman không cách truyền thừa được, cũng có nghĩa là chỉ cần Salman thất bại một lần sẽ lập tức tử vong. Thế là song phương tranh đoạt lạc ấn tới vạn năm. Nhưng không biết Salman gặp được kỳ ngộ gì mà một mực bất bại cho tới hiện tại. Lão sư của Tetema bại trong tay Salman mà mất mạng. Lần thi đấu cuối cùng này là lần cuối cùng của kỳ hạn vạn năm.
Chỉ cần qua lần này, Salman sẽ triệt để thoát khỏi trói buộc của khế ước và nguyền rủa.