Chàng Rể Ma Giới (Dịch)

Chương 767 : Đại Tác Chiến Cầu Hôn Bắt Đầu

Ngày đăng: 23:55 01/08/20

Từ khi xuyên việt đến nay, Trần Duệ đã gặp qua rất nhiều ngươi, đối mặt với rất nhiều chuyện, cuối cùng có các nàng cùng đồng hành trên đường đời, mặc gió, mặc mưa, sinh tử không rời.
Giờ cũng đã đến lúc cho các nàng một mái ấm gia đình đích thực rồi.
Đầu tiên Trần Duệ đi đến hoàng cung Ám Nguyệt, tìm Athena.
Bởi vì đủ chuyện thần xui quỷ khiến, Athena không trở thành nữ nhân đầu tiên của hắn nhưng chính là người đầu tiên hắn yêu, cho đến hiện tại chính là người hắn yêu sâu đậm nhất.
"Nhưng mà, ta yêu chàng, không phải thích, mà là yêu." Thân ảnh nữ tính đại ác ma đốt cháy sinh mạng khi đối mặt với ma đế đã khắc sâu vào linh hồn hắn, vĩnh viễn không thể phai mờ.
"Athena, em còn nhớ lúc ta đi Tử Vong chi hải, chúng ta đã có lời thề dùng máu tươi hòa nhau không? Bên cạnh nhau cả đời, cho đến khi sinh mạng của chúng ta kết thúc, trong lòng anh, em đã sớm là thê tử chân chính không thể thay thế, chúng ta hãy cử hành một hôn lễ thật long trọng, tiếp nhận lời cầu hôn chính thức của anh nhé, được không?"
Nhìn Trần Duệ quỳ một gối trên mặt đất đưa ra một chiếc nhẫn, đôi mắt Athena chớp động hồng quang xinh đẹp hiện lên vẻ hạnh phúc rực rỡ nhưng sau đó lại cắn môi dao động lắc đầu: "Không được." : "Như vậy, em hãy đeo lên..." Trần Duệ đột nhiên phản ứng: "Cái gì?"
Athena không đáp ứng? Nghe lộn ư? Đây là thất bại không thể tưởng tượng nổi.
"Ta còn có việc, chàng về trước đi." Athena vội vàng xoay người đi mất, để nam nhân chân heo đang trợn mắt há mồm đứng y nguyên tại chỗ.
"Ảo giác?"
Nam nhân chân heo hung hăng lắc đầu, vừa hay nhìn thấy Cơ Á đang trong sảnh đi ra. Mỹ mạo và khí chất của Cơ Á cho dù là trong mị ma nhất tộc cũng là tồn tại đỉnh cấp, dáng người bốc lửa tỏa ra khí chất mê người, có thể nói là thanh lệ và kiều mỵ cực phẩm kết hợp, không cần tỏ ra vẻ, chỉ một ánh mắt lơ đãng, có thể khiến cho tất cả nam nhân bình thường bạo tăng hormone.
Khi mới xuyên việt đến ma giới, đối với trạch nam non nớt hồi đó mà nói nàng đúng là một ma nữ đáng sợ, thường xuyên cố ý câu dẫn khiến dục hỏa đốt người, làm nam nhân chân heo tâm kinh đảm hàn, đến sau khi lấy thân phận Arthur đại sư tiếp xúc cùng Cơ Á, mới chính thức hiểu được nàng biến tất cả thống khổ thành nụ cười, cười càng vũ mị chính là khóc càng đau khổ. Từ lúc hắn giúp nàng mở lòng, giúp nàng tháo đi gông xiềng trói buộc, hắn có được một nữ nhân kiều mỵ đáng yêu thỉnh thoảng có chút giảo hoạt, chính là tiểu yêu nữ của hắn.
Kỳ thật, trừ thiên phú câu dẫn trời sinh của mị ma nhất tộc, Cơ Á không giỏi miệng lưỡi cho lắm, lúc thân mật bên nhau lớn mật tận tâm phục thị chính là phương thức biểu đạt của nàng, cũng chính là một trong những đồng lõa đưa đến phúc lợi lớn nhất của nam nhân cặn bã nào đó khi "mọi người cùng vui".
"Cơ Á."
Tiểu yêu nữ vừa nhìn thấy Trần Duệ, trên mặt thoáng hiện nét vui mừng, đôi mắt chớp động, cũng là tiến lên thi lễ: "Vương phu điện hạ, có chuyện gì sao?"
Trần Duệ vừa nghe liền có xúc động muốn đánh đòn, không đổi cách gọi được hay sao?
Nhưng mà, hiện tại không phải thời điểm bắt lại đánh đòn, vẫn là nên dùng chân tình đến công phá đi!
"Cơ Á… Hiện tại ta muốn hỏi nàng một câu thật lòng, nàng có nguyện ý gả cho ta, trở thành thê tử của ta, để ta chiếu cố nàng cả đời được không?"
Biểu lộ của Cơ Á trong nháy mắt thay đổi, nguyên nét mặt đang cố ý biểu lộ cứng ngắc, chuyển thành cao hứng và vui mừng không thể nào che giấu, được người mình yêu trịnh trọng thổ lộ là khoảnh khắc hạnh phúc nhất của nữ nhân. Nnàng gần như là không cần nghĩ ngợi gì mà thốt lên: "Đương nhiên!"
Tiểu yêu nữ bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, âm thanh trở nên lắp bắp: "Đương nhiên… không được! Không phải! Ta… ta hôm nay không rảnh, đi trước."
Tiểu yêu nữ vội vàng hấp tấp bước đi vài bước, lại như không nỡ mà quay đầu lại chêm thêm một câu: "Lần sau… aiz, để, để lần sau nói tiếp…"
Ảo giác! Nhất định vẫn là ảo giác! Nam chân heo lệ rơi đầy mặt.
Thải Hồng sơn cốc, phòng thí nghiệm.
Đối với tiên nữ long tiểu thư, Trần Duệ vẫn có mười phần nắm chắc, cho dù có được tuyệt thế dung mạo không thua gì Katherine, nhưng Lola trong mắt rất nhiều người, kể cả long tộc miêu tả chính là "điên cuồng", "đáng sợ", mà trong mắt hắn lại là ôn nhu, đáng yêu, động lòng người, tài trí, độc nhất vô nhị…
(Một vị long tộc đại gia nào đó thét lên: Đúng là thằng ngu mù mắt.)
Lúc đầu Trần Duệ tại Thải Hồng Sơn cốc tiếp xúc với Lola là vì giải trừ thượng cổ phù ngữ của Pagliuca, đã từng làm vật thí nghiệm trong tay cốc chủ đại nhân chuyên giả ngốc nên hắn đã ăn không ít đau khổ. Sau này, quan hệ hai người dần dần trở nên vi diệu, trong một lần ngoài ý muốn phát sinh quan hệ thân mật. Từ đó trở đi, hai người mới thực sự trở thành người yêu thân thiết như keo sơn, tình cảm ngày càng sâu đậm, mỗi khi nhớ đến bộ dạng giả ngốc hỏi "cái gì?" của mỹ nữ mắt kính, trong lòng hắn lại ngập tràn ấm áp.
"Lola, nàng hãy để ta trở thành người vĩnh viễn thủ hộ sinh mạng nàng có được không?"
"Cái gì?"
"Gả cho ta được không?"
"Cái gì?"
"Chúng ta kết hôn đi."
"Cái gì?"
". . ."
Qua một lúc lâu, nam nhân chân heo chỉ nhận được mỗi đáp án có hai chữ, đành lệ rơi đầy mặt mà chạy đi ---- đây không phải ảo giác!
Ôm tia hy vọng cuối cùng, nam nhân chân heo đi đến tiểu viện u tĩnh nào đó, trong khoảng sân nhỏ hương trà bay thơm ngát.
Nơi này có một vị đã từng được phong là bông hoa mạn đà la của đế quốc, âm hiểm độc ác, đã từng cùng hóa thân "Charles" của hắn mặt trái mặt phải, tính toán lẫn nhau, tận đến lúc sắp chết mới thổ lộ ra quá khứ bi thảm của nàng. Từ sau khi dục hỏa trùng sinh, nàng mới rửa sạch mùi mạn đà la biểu lộ ra đóa hoa tuyết đạt lai thuần khiết ngát hương thơm. Cho dù là lúc nào, trong khoảnh sân này, đều sẽ có một nữ nhân pha sẵn trà chờ hắn.
Hạnh phúc không phải chỉ là kích tình oanh oanh liệt liệt, nhiều lúc chính là khoảnh khắc bình yên mà ấm áp.
"Lão bản… a, vương phu điện hạ, ngươi tới rồi?" Hồi ức của người nào đó đang ngon trớn lại bị tiếng của một cô nàng long tộc đánh thức.
Trần Duệ sững sờ: "Olivia, ngươi sao lại ở chỗ này... ủa, Helen, ngươi cũng vậy sao?"
"Hừ! Vương phu điện hạ." Công chúa tiểu nhân ngư đặt chén trà xuống, ánh mắt bất thiện liếc hắn, phát ra khả năng miệng lưỡi độc ác sở trường: "Tuy ta là tù phạm và nô bộc nhưng chút ít quyền tự do hoạt động vẫn có. Isabela tỷ tỷ, đừng để ý tới tên nam nhân vô sỉ hoa tâm này nữa!"
Có tù phạm hay nô bộc nào trâu bò cỡ này sao? Đầu Trần Duệ đã có chút vã mồ hôi.
Quên đi, trọng điểm hôm nay không phải chuyện này. Ánh mắt nam nhân chân heo đảo về phía cô mụ đại nhân. Từ lúc bị "mời" làm phù dâu, Isa tiểu thư vẫn đọ sức Mejia cả ngoài sáng lẫn trong tối, lúc này lại có thể đoạt vị trí thứ nhất trước Mejia, nhất định sẽ ưng thuận chứ không cự tuyệt --- những muội tử này nhất định là đã thông đồng trước, nếu vậy chỉ cần giải quyết xong một em, còn lại tự nhiên sẽ…
"Isa, ta có một chuyện vô cùng quan trọng không biết…" Trần Duệ nhìn nhìn về phía hắc long tiểu thư và công chúa mỹ nhân ngư.
Isabela duỗi cánh tay, tỏa ra vài nét lười biếng phong tình động lòng người, giống như không nhìn thấy ánh mắt Trần Duệ, không có chút ý tứ nào để Olivia và Helen tránh đi: "Chuyện gì?"
Hắc Long tiểu thư nhảy ra: "Ta biết rồi! Lão bản là tới là để bổ ma"
Trần Duệ: ". . ."
"Bổ ma?" Tiểu nhân ngư công chúa hiển nhiên khá nghi hoặc với cái từ này. "Có nghĩa là gì?"
Hắc long tiểu thư tiến lên nói thầm vài câu. Olivia lần trước phá hoại chuyện tốt của hai người đối với lý giải bổ ma vẫn còn trong giai đoạn hôn môi, tuy chỉ như thế, cũng đã đủ khiến cho ánh mắt công chúa tiểu nhân ngư nhìn về phía Trần Duệ càng thêm khinh thường.
"Có chuyện gì nói thẳng là tốt rồi." Isabela mỉm cười.
"Vậy thì…" Trần Duệ nghĩ đến cái đám anh dũng chiến sĩ cầu hôn giữa đường ở thế giới kia, hạ quyết tâm, đứng trước mặt hắc long tiểu thư và công chúa tiểu nhân ngư, nói ra lời cầu hôn chân tâm.
Đôi mắt Isabela xẹt qua nét ôn nhu và thỏa mãn nhưng cũng bất động thanh sắc mà lắc đầu: "Thực xin lỗi."
Ánh mắt cô mụ đại nhân lóe lên vẻ giảo hoạt, lại thêm một câu: "Ta không phải là người tùy tiện."
Nếu như lúc trước nói "thực xin lỗi" giống như một cú đấm mạnh, hung hăng đánh nam nhân ảo giác nào đó văng ra ngoài thì, bảy chữ thêm dấu chấm câu giống như giáng thêm tám đòn liên kích vào nam nhân đang lơ lửng trên không. Nạn nhân cuối cùng K.O trên mặt đất, hai mắt đẫm lệ mà vẽ thành hình tròn.
Tiểu nhân ngư công chúa hai mắt tỏa sáng: "Không sai! Isabela tỷ tỷ, ta ủng hộ ngươi, chỉ có nữ nhân ngu xuẩn nhất mới chịu đáp ứng loại nam nhân này".
Không nghi ngờ gì, miệng lưỡi độc địa của công chúa tiểu nhân ngư thêm vào vạn phần hiểm ác, bất quá nam nhân chân heo giờ đã phun ba lít máu, chẳng còn hơi sức đâu mà đáp lại. Bốn lần cầu hôn cứ nghĩ ăn chắc ai ngờ… thất bại hoàn toàn.
Ngày hôm sau, ở một nơi nào đó.
"Làm như vậy với hắn có hơi quá lắm không?"
"Athena nói đúng… Kỳ thật hắn cầu hôn cũng rất cảm động, ta thiếu chút nữa đã đáp ứng hắn…"
"Các ngươi đều đau lòng thay hắn? Lola, ngươi thì sao?"
"Cái gì?"
"Lola!"
"Hả. . ."
"Kỳ thật, ta cũng không khác lắm… Nhưng đây là thời khắc mấu chốt, không thể mềm lòng! Thực ra chúng ta cũng không cần phải sốt ruột, chúng ta tính ra cũng không thau gì Mejia cả, dù sao Mejia cũng chỉ có thể cùng hắn tổ chức kết hôn "có tiếng mà không có miếng" thôi. Người thực không phải nằm trong tay chúng ta hay sao? Kết hôn là chuyện trọng yếu nhất của cuộc đời, chúng ta mỗi người trong đời chỉ có một lần, mà nam nhân đáng chết kia có cả bốn người chúng ta, có bốn lần kết hôn. Tháng sau, hắn lại muốn trở thành vương phu điện hạ. Nam nhân đều là như thế, càng dễ dàng chiếm được thì càng không biết quý trọng. Cho nên, chúng ta nhất quyết không thể dễ dàng đồng ý, nhất định phải kiên trì! Không để hắn khắc sâu giáo huấn này, từ nay về sau nữ nhân trong nhà sẽ càng nhiều… Nhớ kỹ ước định của chúng ta, ai nhận lời trước là thua, người đó cũng chính là địch nhân của các tỷ muội còn lại."
Đâu Đâu vận dụng thiên phú bắt chước mà diễn tả lại như đúc cảnh mấy vị chuẩn tân nương đại nhân bí mật đối thoại, nhất là lời Isabela, cái gì "có tiếng mà không có miếng", "nắm giữ trong tay" các loại y hệt, Trần Duệ nghe được mà vã cả mồ hôi.
"Câu cuối cùng của nữ chủ nhân Isabella hiển nhiên được tất cả các nữ chủ nhân khác mãnh liệt đồng ý, sau đó các nữ chủ nhân đều bắt tay lại cùng một chỗ. Loại khí thế này thật là dọa người, thật là dọa người… Chủ nhân, Đâu Đâu chính là liều cả tánh mạng mới nghe trộm được mấy tin tức tình báo quan trọng này."
Cho dù đã hủy bỏ chủ tớ khế ước, mà thực lực tổng hợp còn hơn cả Trần Duệ nhưng Đâu Đâu vẫn giữ bộ dáng a dua nịnh hót kia, thái độ và cách xưng hô cũng không thay đổi, có chút ràng buộc, mặc dù không còn cưỡng chế trói buộc, cũng sẽ không tách biệt ra.
Có lẽ trong khoảnh khắc Trần Duệ giải trừ khế ước, cũng chính là ký kết khế ước chân chính với trùng biến hình.
"Đâu Đâu, làm tốt lắm!"
Trần Duệ cũng không cẩn thận nghe Đâu Đâu khoa trương miêu tả về hung hiểm của lần công tác nghe trộm này, ném qua một khối bảo thạch lấp lánh, trùng biến hình hoan hỉ nhận lấy, hô to "chủ nhân vạn tuế".
Thông qua tình báo trùng biến hình cung cấp, Trần Duệ rốt cuộc xác định được chỗ mấu chốt… xiết chặt nắm tay --- cháy lên đi, dã tâm! Cháy lên đi, dục vọng Thủy Tinh cung, cho dù có thế nào thì cũng nhất định phải công phá thành lũy liên minh của đám muội tử này!
Nam nhân chân heo ý chí chiến đấu rực lửa cũng không biết được, gián điệp hắn tin tưởng mà trọng thưởng, sau khi gặp hắn liền lập tức hấp tấp mà chạy đến chỗ các nữ chủ nhân nhận phần thưởng thứ hai, tiếp tục hô to "nữ chủ nhân vạn tuế".
Đám nữ chủ nhân đồng dạng cũng không biết, tại một căn phòng khác, bốn người… quên, bốn con rồng đang lén lén lút lút mà mở hội nghị dự họp khẩn cấp.
Lên tiếng đầu tiên chính là độc long đại gia: "Julia, Danielle, các ngươi nghe Olivia nói rồi đó, Trần Duệ hôm qua cầu hôn Isabela. Tuy rằng Isabela không đáp ứng hắn nhưng xem ra đây cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, các ngươi chẳng lẽ không có cảm nhận gì sao?"
Hắc long đại tiểu thư cùng lam long liếc nhìn nhau, còn chưa mở miệng, phỉ thúy long tiểu thư đã giành lấy lên tiếng trước: "Ta có cảm giác là, Trần Duệ tuy hoa tâm nhưng có trách nhiệm hơn ngươi nhiều."
Cơ mặt độc long đại gia co rút lại: "Cái này… Đâu có phải là trọng điểm đâu!"
Tính cách phỉ thúy long tiểu thư cũng không ngang ngược nhưng hiện tại chính là "vượt lên", trừng mắt lạnh lùng nhìn độc long đại gia: "Cái này chính là trọng điểm!"
"So sánh" chính là thuộc tính bị động, kỹ năng chủ động của nữ nhân, nghe được bạn tốt nhất Isa được cầu hôn, lại nhìn tên long lừa đảo cả ngày hết ăn lại nằm không có chút nào động tĩnh, cũng khó trách phỉ thúy long tiểu thư buồn bực.
"Tiểu Betty, nàng chính là tài phú quý giá nhất của ta… Yên tâm, tương lai của chúng ta, ta sớm đã có kế hoạch." Độc long đại gia nhìn ra tính cách náo sự của phỉ thủy long tiểu thư, vội vàng dùng lời ngon tiếng ngọt ổn định tâm tình của nàng. "Olivia là đứa con gái duy nhất của Augustine Las đại nhân, lúc trước Long Hoàng bệ hạ uy bức lợi dụ, thật vất vả mới khiến cho nàng trở thành hôn thê của Trần Duệ. Một khi Augustine Las đại nhân biết chuyện Trần Duệ kết hôn cùng các nữ nhân khác, mà Olivia vẫn chỉ là một vị hôn thê hữu danh vô thực thì…"
"Cái này khác nào tát vào mặt Long Hoàng đại nhân…" Danielle tiếp một câu.
"Chuyện này thì có thể như thế nào?" Luobei nhíu mày.
"Chuyện này quan hệ trọng đại!" Pagliuca rùng mình một cái: "Bất kể thế nào, Trần Duệ cũng là con rể của Long Hoàng đại nhân, có Olivia, Augustine Las đại nhân sẽ không sử nặng hắn, nhưng mà… chúng ta tương lai nhất định sẽ là bao cát trút giận, nhất định sẽ bị giận chó đá mèo! Đến lúc đó, chúng ta đều sẽ bị triệu hồi Long đảo cầm tù chịu phạt, làm không tốt ta cả đời này sẽ không thấy ánh sáng mặt trời à nhầm mặt trăng!"
Phỉ Thúy long tiểu thư cũng cả kinh, hắc long đại tiểu thư bên cạnh cũng cho là đúng, với tính cách Long Hoàng đại nhân, khả năng này xác thực rất là cao.
"Cho nên, chúng ta tuyệt đối không thể ngồi chờ chết! Nhất định phải nhằm vào lúc gã nhân loại kia chưa kết hôn, không từ thủ đoạn mà thúc đẩy hôn sự của Olivia!" Độc long đại gia vỗ bàn. "Vì tự do của bổn đại gia… vì hạnh phúc của tiểu Betty… ặc, còn vì hạnh phúc của mọi người!"
"Đúng, không từ thủ đoạn!" Bốn con rồng nhất thời cùng đứng lên, trên mặt lộ ra chiến ý cường đại, lần đầu tiên đoàn kết như thế.