Chàng Rể Ma Giới (Dịch)
Chương 792 : Tung Tích Của Phong Ảnh Ngoa
Ngày đăng: 23:56 01/08/20
Trong cung điện Vân Chi, hỏa diễm nóng rực mà cường liệt cuối cùng cũng bị dập tắt. Hai thân ảnh giao thác với tốc độ cao nhanh chóng tách ra.
"Không đánh nữa! Vốn định chiến một trận thống khoái, ai mà ngờ công kích hỏa nguyên tố của ta bị hạ ít nhất tới tám thành... Không, chín thành chứ chẳng chơi! Thế thì còn đánh con mẹ gì nữa?" Orgrimmar Dayton buồn bực lắc tay. Hỏa diễm trên người chớp động, mấy vết lõm trên cơ thể đã tự động hồi phục.
"Ê! Bender Marcus, thằng cha này có thể chất quang minh hay là thể chất hỏa hệ thế, rất có thể là huyết mạch viễn cổ... Không biết là đã dùng bí thuật gì thu liễm khí tức, ta không thể cảm giác được chút gì, chỉ mơ hồ cảm thấy có điểm thân thiết!"
"Ta đã vừa nhắc ngài rồi. Orgrimmar Dayton điện hạ, trong trận chiến này, ngài sẽ chịu thiệt." Trần Duệ nhún vai. Trừ hỏa nguyên tố quân vương và quang nguyên tố quân vương ra, đổi lại thành bất cứ một ai còn lại trong tứ đại quân vương, hắn cũng không có khả năng đánh đấm nhẹ nhàng thế này. Đặc biệt là đối trận với hỏa nguyên tố quân vương, bởi vì có Hỏa Phượng Thánh Ngân cho nên Trần Duệ có thể miễn dịch với hỏa hệ, lại thêm thể chất kháng ma của hắn nữa cho nên Orgrimmar Dayton điện hạ đã gặp bi kịch.
Hỏa Phượng Thánh Ngân giảm thấp thương hại hỏa hệ đến 90%, có tỷ lệ 10% miễn dịch hoàn toàn, tăng phúc hỏa hệ.
Trên thực tế, cho dù có là Hỏa Phượng Thánh Ngân thì vẫn chưa thể miễn dịch công kích hỏa hệ của hỏa nguyên tố quân vương một cách hoàn toàn. Nếu như Orgrimmar Dayton đốt cháy căn nguyên của nguyên tố chi tâm thì Hỏa chi pháp tắc của hắn sẽ vượt lên tất cả các lực lượng hỏa hệ khác. Nhưng mặc dù chiến thắng thì hỏa nguyên tố quân vương cũng sẽ phải trả một cái giá vô cùng đắt. Đây đã không còn là chiến đấu nữa mà phải gọi là liều mạng.
Nếu không đốt căn nguyên, mất đi ưu thế lớn nhất của bản thân, đối mặt với một đối thủ có thực lực tương đương như Trần Duệ, Orgrimmar Dayton không có khả năng thủ thắng. Bởi thế, hỏa nguyên tố quân vương quyết đoán ngừng chiến...
Trần Duệ trở về chỗ ngồi. "Hiện tại có thể nói cho ta biết tung tích của mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ chưa? Orgrimmar Dayton điện hạ?"
"Giao dịch có thể tiếp tục nhưng mà nếu muốn biết tung tích của mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ." Orgrimmar Dayton lắc đầu. "Ngươi phải đáp ứng một điều kiện của ta, đó chính là mảnh vụn Thủy Nguyên hỏa hệ."
"Mảnh vụn Thủy Nguyên hỏa hệ?" Đáp án này khiến cho Trần Duệ bất ngờ.
"Hừ, bây giờ ta đã trở thành quang minh quân vương duy nhất không có mảnh vụn Thủy Nguyên. Nếu như ngươi tìm được mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ thì trong trận chiến nguyên tố tiếp theo, người vẫn lạc rất có thể là ta, ám nguyên tố quân vương hoặc thủy nguyên tố quân vương. Đây là với điều kiện hai tên kia còn chưa có được mảnh vụn Thủy Nguyên! Ta còn muốn tiếp tục sống mấy ngàn năm nữa, cho nên ta phải có được mảnh vụn Thủy Nguyên hỏa hệ."
Lục đại nguyên tố quân vương quả nhiên chả ai dễ đối phó. Lông mày Trần Duệ nhăn lại, kỳ thực hỏa nguyên tố quân vương đoán không sai. Ám nguyên tố quân vương và thủy nguyên tố quân vương đều đã có được mảnh vụn Thủy Nguyên rồi, nếu mảnh vụn Thủy Nguyên hỏa hệ tới tay nữa thì cả ba hắc ám quân vương đều được trang bị đủ mảnh vụn. Bên quang minh này thì lại có hỏa nguyên tố quân vương không có mảnh vụn Thủy Nguyên. Cứ thế thì trong trận chiến nguyên tố sắp tới, hỏa nguyên tố quân vương có tới chín phần sẽ vẫn lạc.
"Orgrimmar Dayton điện hạ. Ta không có nghe lầm chứ. Ý của ngài là, ta dùng mảnh vụn Thủy Nguyên hỏa hệ tới đổi tin tức của mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ?"
Orgrimmar Dayton nhếch miệng cười khẽ: "Ta biết là chỉ cho ngươi tin tức thì ngươi sẽ không chịu đưa mảnh vụn Thủy Nguyên tới trao đổi. Cứ cho là ngươi chịu thiệt đi nhưng không phải ngươi nói ngươi là bằng hữu của thổ nguyên tố quân vương sao? Còn là bằng hữu thân thiết đến nỗi có thể giao phó sau lưng của mình ra nữa?"
Hỏa nguyên tố nóng nảy không có nghĩa là mất trí, đặc biệt là một vị quân vương có ký ức truyền thừa vô số năm.
"Không sai!" Trần Duệ hít sâu một hơi. "Ta đáp ứng với ngươi."
"Ta đột nhiên có chút hâm mộ vị thổ nguyên tố quân vương trọng sinh kia." Orgrimmar Dayton nhìn Trần Duệ một cái thật sâu. Một đạo hồng quang chậm rãi bay ra. "Ta không biết nơi ở hiện tại của mảnh vụn Thủy Nguyên hỏa hệ, ngươi phải tự tìm. Nếu như ngươi thực sự có thể tìm được nó, viên hỏa diễm chi tâm này có thể mang ngươi tới Hỏa Diễm chi uyên của ta."
Trần Duệ thu tinh thạch ẩn chứa ánh lửa kia vào thương khố trữ vật. Ánh mắt liếc qua người quang nguyên tố quân vương: "Tung tích của mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ là giao dịch riêng giữa ta và Orgrimmar Dayton điện hạ. Cho nên, điều kiện thứ ba của chúng ta cần phải thay đổi..."
Bender Marcus gật đầu. "Nói đi."
"Phong Ảnh ngoa."
Cho dù hiện tại cô mụ đại nhân đã bước ra khỏi bóng ma ngày xưa, trở thành một nữ nhân hạnh phúc nhưng Phong Ảnh ngoa vẫn mãi là nỗi đau lớn nhất trong lòng nàng. Trần Duệ vẫn luôn muốn tìm Phong Ảnh ngoa nhưng thế giới nhân loại quá lớn mà thời gian hẳn ở lại đây thì ngẳn ngủi, trừ khi vận khí của hắn nghịch thiên không thì tỷ lệ kiếm được sẽ gần bằng không. Nguyên tố quân vương có trí tuệ và ký ức truyền thừa cường đại, nhất là quang nguyên tố quân vương vốn còn liên quan đến thế lực lớn nhất nhân giới: Quang Minh giáo hội. Vậy nên, Trần Duệ liền đưa ra điều kiện này.
Ánh mắt của quang nguyên tố quân vương chợt lóe lên vẻ trầm ngâm. Trần Duệ thấy thế liền sáng mắt. Trông phản ứng kia của quang nguyên tố quân vương thì rất có thể hắn biết tung tích của Phong Ảnh ngoa!
"Một trong số bảy kiện thần khí chí cao?" Thanh âm của hỏa nguyên tố quân vương vang lên. Hắn liếc mắt nhìn phong nguyên tố quân vương một cái. "Dường như còn là phong chi chương..."
Thần khí chí cao? Phong chi chương? Lỗ tai Trần Duệ dựng thẳng lên, đáng tiếc là hỏa nguyên tố quân vương lại không nói tiếp. Phong nguyên tố quân vương không nói gì, chỉ có quang nguyên tố quân vương Bender Marcus tiếp tục lên tiếng: "Ta chỉ có thể nói cho ngươi nó ở đâu thôi, ngươi có tiếp nhận điều kiện này hay không?"
"Được!" Trần Duệ đáp ứng.
Bender Marcus nhìn thẳng vào mắt Trần Duệ: "Trước đó, ta phải cảnh cáo ngươi trước, không cần biết ngươi có thiên phú hay năng lực gì, cũng không cần biết ngươi có mục đích gì, trước khi ngươi đạt được cấp ngụy thần, vạn vạn lần đừng có thử tiếp cận cái nơi kia. Nếu không thì có lẽ đó là lần thử cuối cùng trong đời ngươi đấy!"
Trần Duệ gật đầu biểu thị như đã biết. Bender Marcus nói tiếp đáp án: "Thực ra, ngươi đã từng cách nó rất gần. Đỉnh Thánh Sơn, Quang Minh thần điện."
Phong Ảnh Ngoa không ngờ lại ở Quang Minh thần điện! Trần Duệ chấn động. Lúc đầu hắn dùng kế dương đông kích tây, để Tu La đến Quang Minh thần điện, dẫn dụ giáo hoàng Vatican Brandeis rời đi. Kết quả, Tu La còn chưa tiếp cận được thần điện thì đã bị một lực lượng cường đại to lớn tiêu diệt. Chẳng lẽ đó là lực lượng chân chính của Phong Ảnh ngoa? Uy lực của bảy thần khí từ khi nào mà lại trở nên cường đại như vậy?
Không đúng! Lịch sử Quang Minh thần điện là đã từ rất lâu rồi nhưng Phong Ảnh ngoa ở ma giới thì mới thất lạc được một trăm năm thôi. Như vậy thì lực lượng chân chính trong Quang Minh thần điện chắc hẳn không phải là Phong Ảnh ngoa, hoặc có thể nói nó không chỉ là Phong Ảnh ngoa.
"Trong Quang Minh thần điện... rốt cục là có cái gì?"
Bender Marcus không trả lời mà hỏi ngược lại: "Giao dịch của chúng ta chắc hẳn là đã hoàn thành rồi chứ?"
Trần Duệ im lặng một lúc rồi mới gật đầu. Cho dù thế nào thì cuối cùng cũng đã biết tung tích của Phong Ảnh ngoa, mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ cũng có chút manh mối rồi, thêm cả hai loại nguyên tố nguyên lực và luyện kim minh văn, chuyến đi này thu hoạch được kha khá.
Cảnh cáo của Bender Marcus chắc hẳn không phải lời nhảm. Ngụy thần, Quang Minh thần điện... Cho dù thế nào thì đây cũng là một trong số những mục tiêu phải tới trong tương lai.
Giao dịch hoàn thành! Quang nguyên tố quân vương như ý nguyện, lấy được mảnh vụn Thủy Nguyên quang hệ. Phương khối kia biến thành một cái vòng tay hoa lệ, đeo lên cổ tay Bender Marcus. Trần Duệ có được Phong chi nguyên lực và Quang chi nguyên lực liền cáo từ ba vị quân vương rồi trở về thành "Thiên Luân".
Vừa về đến Thiên Luân, Trần Duệ liền cảm ứng được nhắc nhở của sinh mạng thủy tinh: "Năng lượng hấp thu tự động đã hoàn thành. Quyền hạn hạch tâm tinh thần lạc ấn sắp sửa hồi phục, khoảng cách tới khi hồi phục còn ba mươi phút hai mươi tám giây, ba mươi phút hai mươi bảy giây..."
Nhắc nhở này khiến hắn cả kinh. Lúc trước khi Trần Duệ chiếm cứ thủy tinh, tinh thần lạc ấn của Truster trong thủy tinh không đủ nên đã bị bức bỏ đến quyền hạn cấp ba mà không thể nào kháng cự lại được. Quyền khống chế tối cao bị đóng băng nhưng đóng băng không có nghĩa là sẽ mất quyền vĩnh viễn. Nó tùy thời có thể thức tỉnh lại và nếu như có thể thức tỉnh hoàn toàn hay không thì còn phải xem ở cấp bậc quyền hạn. Trước mắt, những quyền hạn Trần Duệ có được đều bị thu hồi.
Tinh thần lạc ấn Trần Duệ hiện tại lưu ở thủy tinh sinh mạng thể giống như virus máy tính. Nó lợi dụng sự giòn yếu của hệ thống để đoạt lấy quyền khống chế nhất định. Nhưng hiện tại, hệ thống đã giành được loại kỹ thuật tự động sửa chữa nào đó. Một khi nó thành công, "virus" tất bị diệt. Đương nhiên, virus của máy tính rất ngoan cố, có muốn diệt cũng khó mà hoàn thành. Nhưng trước mắt, phẩm cấp tinh thần lạc ấn Tinh Hoàng Chi Đô của Trần Duệ còn thấp hơn "Thiên Luân" hai cấp, cho nên không thể có loại năng lực "ngoan cố" này.
Kỳ thực lúc trước, hắn từng suy xét khi đến thời điểm như bây giờ thì nên dùng phương pháp gì. Không ngờ, tinh thần lạc ấn đã ngủ đông trong thủy tinh thể đã tự động hấp thu năng lượng, hơn nữa còn hấp thu rất chi là nhanh! May là hắn vừa về kịp thời!
Còn nửa giờ nữa, tinh thần lạc ấn của Truster sẽ phục hồi, như vậy thì Trần Duệ sẽ mất đi quyền điều khiển "Thiên Luân". Cho dù tòa di tích này đã gần như hỏng hết rồi nhưng khẳng định là sẽ còn có chức năng phòng bị chung cực nào đó, nhất là sau khi lấy được đầy đủ năng lượng khởi động một số chương trình nào đó. Tỷ như Tinh Hoàng Chi Đô cấp hai có "chương trình" tự hủy. Tòa thành thị cấp bốn trước mắt này khẳng định cũng không ngoại lệ.
Trần Duệ suy nghĩ một hồi cuối cùng đưa ra quyết định, tiến vào bên trong chủ điện chứa sinh mạng thủy tinh.
Vài phút sau, cả trung khu của cung điện phát ra ánh sáng chói lòa rồi tan biến thành hư vô. Từng ngọn đèn trong "Thiên Luân" đồng thời vụt tắt.
Thân hình Trần Duệ lại lần nữa hiện ra ở trong phế khu, trong tay có một khối thủy tinh màu tím to khoảng lòng bàn tay. Đó chính là trung khu thủy tinh thể nhưng hiện tại nó đã tứ phân ngũ liệt, ảm đạm thất sắc. Khí tức sinh mạng đã hoàn toàn tan biến.
Việc hắn vừa mới làm là lợi dụng quyền hạn triệt để để giải trừ phòng bị, sau đó cắn nuốt hết tất cả tinh thần có trong thủy tinh, kể cả tinh thần lạc ấn Truster lưu lại. Thủy tinh thể mất đi linh hồn đã triệt để biến thành một "cái xác", trung khu cung điện cũng vì thế mà bị hủy diệt, cả "Thiên Luân" đã chân chính biến thành phế khu.
Nhìn khu vực trung ương đã trống trơn, Trần Duệ hơi ngừng lại một chút rồi quay mình rời đi. Tuy nói là muốn biến nơi này thành một "căn cứ ngầm" nhưng nếu đã đưa ra quyết định thì không cần phải tiếp tục thương tiếc. Thực ra, lần đi đảo Bạo Phong này đã thu hoạch vượt quá tưởng tượng rồi.
"Thiên Luân" tuy thành phế khu nhưng những đồ vật có trong thành thị cũng không thể lãng phí. Trần Duệ lần lượt thu hết chúng và trữ vật thương khố.
Đúng rồi, bức tường kim loại này là tài chất đặc thù... Tinh Hoàng Chi Đô chắc hẳn là khá cần. Còn cái đèn kia nữa... Và thật nhiều, thật nhiều...
Khi Trần Duệ đang hăng hái lượm nhặt đồ, thì đột nhiên lông mày hắn hơi nhíu lại vì hắn nghe được vô số tiếng bước chân nặng nề đang chạy về phía này.
"Không đánh nữa! Vốn định chiến một trận thống khoái, ai mà ngờ công kích hỏa nguyên tố của ta bị hạ ít nhất tới tám thành... Không, chín thành chứ chẳng chơi! Thế thì còn đánh con mẹ gì nữa?" Orgrimmar Dayton buồn bực lắc tay. Hỏa diễm trên người chớp động, mấy vết lõm trên cơ thể đã tự động hồi phục.
"Ê! Bender Marcus, thằng cha này có thể chất quang minh hay là thể chất hỏa hệ thế, rất có thể là huyết mạch viễn cổ... Không biết là đã dùng bí thuật gì thu liễm khí tức, ta không thể cảm giác được chút gì, chỉ mơ hồ cảm thấy có điểm thân thiết!"
"Ta đã vừa nhắc ngài rồi. Orgrimmar Dayton điện hạ, trong trận chiến này, ngài sẽ chịu thiệt." Trần Duệ nhún vai. Trừ hỏa nguyên tố quân vương và quang nguyên tố quân vương ra, đổi lại thành bất cứ một ai còn lại trong tứ đại quân vương, hắn cũng không có khả năng đánh đấm nhẹ nhàng thế này. Đặc biệt là đối trận với hỏa nguyên tố quân vương, bởi vì có Hỏa Phượng Thánh Ngân cho nên Trần Duệ có thể miễn dịch với hỏa hệ, lại thêm thể chất kháng ma của hắn nữa cho nên Orgrimmar Dayton điện hạ đã gặp bi kịch.
Hỏa Phượng Thánh Ngân giảm thấp thương hại hỏa hệ đến 90%, có tỷ lệ 10% miễn dịch hoàn toàn, tăng phúc hỏa hệ.
Trên thực tế, cho dù có là Hỏa Phượng Thánh Ngân thì vẫn chưa thể miễn dịch công kích hỏa hệ của hỏa nguyên tố quân vương một cách hoàn toàn. Nếu như Orgrimmar Dayton đốt cháy căn nguyên của nguyên tố chi tâm thì Hỏa chi pháp tắc của hắn sẽ vượt lên tất cả các lực lượng hỏa hệ khác. Nhưng mặc dù chiến thắng thì hỏa nguyên tố quân vương cũng sẽ phải trả một cái giá vô cùng đắt. Đây đã không còn là chiến đấu nữa mà phải gọi là liều mạng.
Nếu không đốt căn nguyên, mất đi ưu thế lớn nhất của bản thân, đối mặt với một đối thủ có thực lực tương đương như Trần Duệ, Orgrimmar Dayton không có khả năng thủ thắng. Bởi thế, hỏa nguyên tố quân vương quyết đoán ngừng chiến...
Trần Duệ trở về chỗ ngồi. "Hiện tại có thể nói cho ta biết tung tích của mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ chưa? Orgrimmar Dayton điện hạ?"
"Giao dịch có thể tiếp tục nhưng mà nếu muốn biết tung tích của mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ." Orgrimmar Dayton lắc đầu. "Ngươi phải đáp ứng một điều kiện của ta, đó chính là mảnh vụn Thủy Nguyên hỏa hệ."
"Mảnh vụn Thủy Nguyên hỏa hệ?" Đáp án này khiến cho Trần Duệ bất ngờ.
"Hừ, bây giờ ta đã trở thành quang minh quân vương duy nhất không có mảnh vụn Thủy Nguyên. Nếu như ngươi tìm được mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ thì trong trận chiến nguyên tố tiếp theo, người vẫn lạc rất có thể là ta, ám nguyên tố quân vương hoặc thủy nguyên tố quân vương. Đây là với điều kiện hai tên kia còn chưa có được mảnh vụn Thủy Nguyên! Ta còn muốn tiếp tục sống mấy ngàn năm nữa, cho nên ta phải có được mảnh vụn Thủy Nguyên hỏa hệ."
Lục đại nguyên tố quân vương quả nhiên chả ai dễ đối phó. Lông mày Trần Duệ nhăn lại, kỳ thực hỏa nguyên tố quân vương đoán không sai. Ám nguyên tố quân vương và thủy nguyên tố quân vương đều đã có được mảnh vụn Thủy Nguyên rồi, nếu mảnh vụn Thủy Nguyên hỏa hệ tới tay nữa thì cả ba hắc ám quân vương đều được trang bị đủ mảnh vụn. Bên quang minh này thì lại có hỏa nguyên tố quân vương không có mảnh vụn Thủy Nguyên. Cứ thế thì trong trận chiến nguyên tố sắp tới, hỏa nguyên tố quân vương có tới chín phần sẽ vẫn lạc.
"Orgrimmar Dayton điện hạ. Ta không có nghe lầm chứ. Ý của ngài là, ta dùng mảnh vụn Thủy Nguyên hỏa hệ tới đổi tin tức của mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ?"
Orgrimmar Dayton nhếch miệng cười khẽ: "Ta biết là chỉ cho ngươi tin tức thì ngươi sẽ không chịu đưa mảnh vụn Thủy Nguyên tới trao đổi. Cứ cho là ngươi chịu thiệt đi nhưng không phải ngươi nói ngươi là bằng hữu của thổ nguyên tố quân vương sao? Còn là bằng hữu thân thiết đến nỗi có thể giao phó sau lưng của mình ra nữa?"
Hỏa nguyên tố nóng nảy không có nghĩa là mất trí, đặc biệt là một vị quân vương có ký ức truyền thừa vô số năm.
"Không sai!" Trần Duệ hít sâu một hơi. "Ta đáp ứng với ngươi."
"Ta đột nhiên có chút hâm mộ vị thổ nguyên tố quân vương trọng sinh kia." Orgrimmar Dayton nhìn Trần Duệ một cái thật sâu. Một đạo hồng quang chậm rãi bay ra. "Ta không biết nơi ở hiện tại của mảnh vụn Thủy Nguyên hỏa hệ, ngươi phải tự tìm. Nếu như ngươi thực sự có thể tìm được nó, viên hỏa diễm chi tâm này có thể mang ngươi tới Hỏa Diễm chi uyên của ta."
Trần Duệ thu tinh thạch ẩn chứa ánh lửa kia vào thương khố trữ vật. Ánh mắt liếc qua người quang nguyên tố quân vương: "Tung tích của mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ là giao dịch riêng giữa ta và Orgrimmar Dayton điện hạ. Cho nên, điều kiện thứ ba của chúng ta cần phải thay đổi..."
Bender Marcus gật đầu. "Nói đi."
"Phong Ảnh ngoa."
Cho dù hiện tại cô mụ đại nhân đã bước ra khỏi bóng ma ngày xưa, trở thành một nữ nhân hạnh phúc nhưng Phong Ảnh ngoa vẫn mãi là nỗi đau lớn nhất trong lòng nàng. Trần Duệ vẫn luôn muốn tìm Phong Ảnh ngoa nhưng thế giới nhân loại quá lớn mà thời gian hẳn ở lại đây thì ngẳn ngủi, trừ khi vận khí của hắn nghịch thiên không thì tỷ lệ kiếm được sẽ gần bằng không. Nguyên tố quân vương có trí tuệ và ký ức truyền thừa cường đại, nhất là quang nguyên tố quân vương vốn còn liên quan đến thế lực lớn nhất nhân giới: Quang Minh giáo hội. Vậy nên, Trần Duệ liền đưa ra điều kiện này.
Ánh mắt của quang nguyên tố quân vương chợt lóe lên vẻ trầm ngâm. Trần Duệ thấy thế liền sáng mắt. Trông phản ứng kia của quang nguyên tố quân vương thì rất có thể hắn biết tung tích của Phong Ảnh ngoa!
"Một trong số bảy kiện thần khí chí cao?" Thanh âm của hỏa nguyên tố quân vương vang lên. Hắn liếc mắt nhìn phong nguyên tố quân vương một cái. "Dường như còn là phong chi chương..."
Thần khí chí cao? Phong chi chương? Lỗ tai Trần Duệ dựng thẳng lên, đáng tiếc là hỏa nguyên tố quân vương lại không nói tiếp. Phong nguyên tố quân vương không nói gì, chỉ có quang nguyên tố quân vương Bender Marcus tiếp tục lên tiếng: "Ta chỉ có thể nói cho ngươi nó ở đâu thôi, ngươi có tiếp nhận điều kiện này hay không?"
"Được!" Trần Duệ đáp ứng.
Bender Marcus nhìn thẳng vào mắt Trần Duệ: "Trước đó, ta phải cảnh cáo ngươi trước, không cần biết ngươi có thiên phú hay năng lực gì, cũng không cần biết ngươi có mục đích gì, trước khi ngươi đạt được cấp ngụy thần, vạn vạn lần đừng có thử tiếp cận cái nơi kia. Nếu không thì có lẽ đó là lần thử cuối cùng trong đời ngươi đấy!"
Trần Duệ gật đầu biểu thị như đã biết. Bender Marcus nói tiếp đáp án: "Thực ra, ngươi đã từng cách nó rất gần. Đỉnh Thánh Sơn, Quang Minh thần điện."
Phong Ảnh Ngoa không ngờ lại ở Quang Minh thần điện! Trần Duệ chấn động. Lúc đầu hắn dùng kế dương đông kích tây, để Tu La đến Quang Minh thần điện, dẫn dụ giáo hoàng Vatican Brandeis rời đi. Kết quả, Tu La còn chưa tiếp cận được thần điện thì đã bị một lực lượng cường đại to lớn tiêu diệt. Chẳng lẽ đó là lực lượng chân chính của Phong Ảnh ngoa? Uy lực của bảy thần khí từ khi nào mà lại trở nên cường đại như vậy?
Không đúng! Lịch sử Quang Minh thần điện là đã từ rất lâu rồi nhưng Phong Ảnh ngoa ở ma giới thì mới thất lạc được một trăm năm thôi. Như vậy thì lực lượng chân chính trong Quang Minh thần điện chắc hẳn không phải là Phong Ảnh ngoa, hoặc có thể nói nó không chỉ là Phong Ảnh ngoa.
"Trong Quang Minh thần điện... rốt cục là có cái gì?"
Bender Marcus không trả lời mà hỏi ngược lại: "Giao dịch của chúng ta chắc hẳn là đã hoàn thành rồi chứ?"
Trần Duệ im lặng một lúc rồi mới gật đầu. Cho dù thế nào thì cuối cùng cũng đã biết tung tích của Phong Ảnh ngoa, mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ cũng có chút manh mối rồi, thêm cả hai loại nguyên tố nguyên lực và luyện kim minh văn, chuyến đi này thu hoạch được kha khá.
Cảnh cáo của Bender Marcus chắc hẳn không phải lời nhảm. Ngụy thần, Quang Minh thần điện... Cho dù thế nào thì đây cũng là một trong số những mục tiêu phải tới trong tương lai.
Giao dịch hoàn thành! Quang nguyên tố quân vương như ý nguyện, lấy được mảnh vụn Thủy Nguyên quang hệ. Phương khối kia biến thành một cái vòng tay hoa lệ, đeo lên cổ tay Bender Marcus. Trần Duệ có được Phong chi nguyên lực và Quang chi nguyên lực liền cáo từ ba vị quân vương rồi trở về thành "Thiên Luân".
Vừa về đến Thiên Luân, Trần Duệ liền cảm ứng được nhắc nhở của sinh mạng thủy tinh: "Năng lượng hấp thu tự động đã hoàn thành. Quyền hạn hạch tâm tinh thần lạc ấn sắp sửa hồi phục, khoảng cách tới khi hồi phục còn ba mươi phút hai mươi tám giây, ba mươi phút hai mươi bảy giây..."
Nhắc nhở này khiến hắn cả kinh. Lúc trước khi Trần Duệ chiếm cứ thủy tinh, tinh thần lạc ấn của Truster trong thủy tinh không đủ nên đã bị bức bỏ đến quyền hạn cấp ba mà không thể nào kháng cự lại được. Quyền khống chế tối cao bị đóng băng nhưng đóng băng không có nghĩa là sẽ mất quyền vĩnh viễn. Nó tùy thời có thể thức tỉnh lại và nếu như có thể thức tỉnh hoàn toàn hay không thì còn phải xem ở cấp bậc quyền hạn. Trước mắt, những quyền hạn Trần Duệ có được đều bị thu hồi.
Tinh thần lạc ấn Trần Duệ hiện tại lưu ở thủy tinh sinh mạng thể giống như virus máy tính. Nó lợi dụng sự giòn yếu của hệ thống để đoạt lấy quyền khống chế nhất định. Nhưng hiện tại, hệ thống đã giành được loại kỹ thuật tự động sửa chữa nào đó. Một khi nó thành công, "virus" tất bị diệt. Đương nhiên, virus của máy tính rất ngoan cố, có muốn diệt cũng khó mà hoàn thành. Nhưng trước mắt, phẩm cấp tinh thần lạc ấn Tinh Hoàng Chi Đô của Trần Duệ còn thấp hơn "Thiên Luân" hai cấp, cho nên không thể có loại năng lực "ngoan cố" này.
Kỳ thực lúc trước, hắn từng suy xét khi đến thời điểm như bây giờ thì nên dùng phương pháp gì. Không ngờ, tinh thần lạc ấn đã ngủ đông trong thủy tinh thể đã tự động hấp thu năng lượng, hơn nữa còn hấp thu rất chi là nhanh! May là hắn vừa về kịp thời!
Còn nửa giờ nữa, tinh thần lạc ấn của Truster sẽ phục hồi, như vậy thì Trần Duệ sẽ mất đi quyền điều khiển "Thiên Luân". Cho dù tòa di tích này đã gần như hỏng hết rồi nhưng khẳng định là sẽ còn có chức năng phòng bị chung cực nào đó, nhất là sau khi lấy được đầy đủ năng lượng khởi động một số chương trình nào đó. Tỷ như Tinh Hoàng Chi Đô cấp hai có "chương trình" tự hủy. Tòa thành thị cấp bốn trước mắt này khẳng định cũng không ngoại lệ.
Trần Duệ suy nghĩ một hồi cuối cùng đưa ra quyết định, tiến vào bên trong chủ điện chứa sinh mạng thủy tinh.
Vài phút sau, cả trung khu của cung điện phát ra ánh sáng chói lòa rồi tan biến thành hư vô. Từng ngọn đèn trong "Thiên Luân" đồng thời vụt tắt.
Thân hình Trần Duệ lại lần nữa hiện ra ở trong phế khu, trong tay có một khối thủy tinh màu tím to khoảng lòng bàn tay. Đó chính là trung khu thủy tinh thể nhưng hiện tại nó đã tứ phân ngũ liệt, ảm đạm thất sắc. Khí tức sinh mạng đã hoàn toàn tan biến.
Việc hắn vừa mới làm là lợi dụng quyền hạn triệt để để giải trừ phòng bị, sau đó cắn nuốt hết tất cả tinh thần có trong thủy tinh, kể cả tinh thần lạc ấn Truster lưu lại. Thủy tinh thể mất đi linh hồn đã triệt để biến thành một "cái xác", trung khu cung điện cũng vì thế mà bị hủy diệt, cả "Thiên Luân" đã chân chính biến thành phế khu.
Nhìn khu vực trung ương đã trống trơn, Trần Duệ hơi ngừng lại một chút rồi quay mình rời đi. Tuy nói là muốn biến nơi này thành một "căn cứ ngầm" nhưng nếu đã đưa ra quyết định thì không cần phải tiếp tục thương tiếc. Thực ra, lần đi đảo Bạo Phong này đã thu hoạch vượt quá tưởng tượng rồi.
"Thiên Luân" tuy thành phế khu nhưng những đồ vật có trong thành thị cũng không thể lãng phí. Trần Duệ lần lượt thu hết chúng và trữ vật thương khố.
Đúng rồi, bức tường kim loại này là tài chất đặc thù... Tinh Hoàng Chi Đô chắc hẳn là khá cần. Còn cái đèn kia nữa... Và thật nhiều, thật nhiều...
Khi Trần Duệ đang hăng hái lượm nhặt đồ, thì đột nhiên lông mày hắn hơi nhíu lại vì hắn nghe được vô số tiếng bước chân nặng nề đang chạy về phía này.