Chàng Rể Ma Giới (Dịch)
Chương 820 : Trận Chiến Những Tông Sư Mạnh Nhất
Ngày đăng: 23:56 01/08/20
Bennett và Saka đánh cuộc, tông sư Tetema xuất hiện, rồi tông sư Salman thần bí ước đấu với vị đệ tử “Arthur” tinh thông tam hệ của Tetema. Tất cả những việc trên khiến cuộc thi chế khí đại sư năm nay đầy bất ngờ, sóng lớn nổi lên liên tiếp.
Không chỉ khán giả ở sàn đấu mà ngay cả những người theo dõi qua TV ma pháp cũng đều yên tĩnh chờ đợi màn quyết đấu đặc sắc nhất.
Theo ý muốn của Tetema, mọi người trong trường đấu nhanh chóng lui xuống, tạo thành một khoảng đất trống ở giữa.
“Nếu không có quy tắc của lạc ấn thì loại nhân vật kiến hôi như ngươi căn bản không cần ta phải ra tay.” Salman khinh miệt nhìn Trần Duệ, bắn ra một đạo quang mang kim sắc về phía hắn.
Trần Duệ cũng không giải thích. Trước kia hắn dùng lực lượng của Tà đồng để phong bế khí tức bên trong lạc ấn nhưng hôm nay Trần Duệ muốn quang minh chính đại đánh bại Salman, vì thế hắn không tiếp tục che dấu mà để mặc lực lượng của một nửa lạc ấn thể hiện ra ngoài.
Hai đạo kim sắc quang mang kết hợp lại một chỗ, không gian giữa hai người bỗng nhiên xuất hiện trạng thái giống như khúc xạ ánh sáng của pha lê, âm thanh và hình vẽ có thể truyền qua một cách nguyên vẹn. Đây chính là không gian độc lực của lạc ấn.
Nhờ lạc ấn mà Trần Duệ biết đây là một không gian ẩn chứa pháp tắc ảo diệu và thượng cổ phù ngữ cao cấp. Hai bên đều có thể đặt ra quy tắc, không gian sẽ tự động quyết định thắng thua, khi trận đấu kết thúc chỉ có người còn sống mới được rời khỏi nơi này.
“Ngươi đã sẵn sàng đối mặt với cái chết rồi chứ?” Salman đã từng tham gia quyết đấu kiểu này, hơn nữa hắn tự tin vào thực lực của bản thân, trên mặt lộ ra vẻ đã tính trước.
Trần Duệ bình tĩnh đáp lại: “Ta không có hứng thú tám nhảm với ngươi, quyết định quy tắc nhanh đi!”
“Hừ, hư trương thanh thế, mấy tên gia hỏa như ngươi ta đã thấy rất nhiều rồi, biết mình chắc chắn sẽ thua nên tự thôi miên bản thân để không sợ hãi khi đối diện với tử vong.” Vẻ khinh thường trong mắt Salman càng đậm, đây cũng không phải là hắn khinh địch mà là vì hắn có lòng tin chiến thắng cho dù có phải đối mặt với tên Tetema đã tấn cấp tông sư chứ đừng nói chi đến tên đệ tử này.
Trần Duệ lắc đầu đáp: “Ta rất sợ chết, cho nên, ta chọn chinh phục cái chết để vượt qua nỗi sợ hãi của chính mình.”
“Đồ không biết sống chết!” Salman hừ lạnh nói: “Ta biết ngươi là chế khí đại sư tinh thông tam hệ. Ta sẽ cho ngươi cơ hội thể hiện tài nghệ của mình, trận thứ nhất sẽ so đấu về chế khí, tiền cược là một nửa tuổi thọ, ngươi thấy thế nào?”
“Không ý kiến. Trận thứ hai là dược tề học?”
“Đúng vậy! Tiền cược là một nửa… tuổi thọ còn lại. Nếu như ngươi có thể thắng cả hai trận thì sinh mạng của ta sẽ tự động tan biến, nếu ngươi thua thì chuyện tương tự sẽ xảy ra trên người ngươi. Còn nếu một thắng một thua thì sẽ tiến vào trận tranh tài cuối cùng. Tiền cược vẫn như hai trận trước, hai bên sẽ thay phiên nhau đặt cược, trận đấu sẽ diễn ra cho đến khi một bên hoàn toàn bị đánh bại.”
“Đồng ý!” Trần Duệ gật đầu. Lúc hai người nói “đồng ý”, một sợi xích kim sắc có thể thấy được bằng mắt xuất hiện trong không gian, quấn lại thành những văn tự kì lạ, hình thành quy tắc nào đó. Sau khi ký kết dưới quy tắc này, trong đầu hai người không hẹn mà cùng xuất hiện một ít trạng thái, bao gồm cả tiền cược sinh mệnh lực của mình.
“Thật nhiều sinh mệnh lực! Không trách được hắn đồng ý với yêu cầu trì hoãn thời gian thi đấu của ngươi!” Salman lộ vẻ đắc ý, cười lớn nói: “Trận đấu bị dời lại làm ta mất ba trăm năm sinh mạng nhưng chỉ cần một lần thắng lợi này là có thể thu hồi lợi tức ít nhất là gấp trăm lần! Dường như ngươi có được cảm ngộ về dược tề học trong lạc ấn, không hổ là đệ tử của Tetema. Đáng tiếc là ngươi không biết rằng, cho dù ngươi có thấu hiểu lạc ấn hơn Tetema nhiều cỡ nào thì cũng chỉ có thể trở thành một Daur thứ hai mà thôi. Mà ngay cả Daur cũng bỏ mạng dưới tay ta năm đó, huống chi là ngươi?”
“Ta nghe lão sư nói, năm đó ngươi cùng lão sư đánh cược chỉ hai trăm năm sinh mạng mà thôi, thế nhưng sau đó tại sao lại từ con số cụ thể biến thành tỉ lệ?” Trần Duệ nhíu mày, trong mắt lóe ra quang mang nhàn nhạt, bao phủ cả người Salman, khiến hắn có cảm giác như bị người nhìn thấu.
Trần Duệ dùng độ sâu phân tích cùng Tà đồng tuần hoàn theo quy tắc lực của không gian ký kết, trong khoảnh khắc hắn lộ ra vẻ mặt biết rõ: “Trên người ngươi có vong linh chi lực. Đây hẳn là một loại khế ước tương tự với cộng sinh khế ước, kẻ đã ký kết với ngươi chắc chắn là vong linh sinh vật! Không trách được ngươi có thể liên tục vạn năm bất bại, tất cả đều là nhờ ăn gian thọ mệnh của đồng bọn cộng sinh!”
Nhờ sinh mạng của tên đồng bọn kia mà Salman gần như có thể đánh cược vô hạn, thêm vào thực lực của bản thân hắn mạnh mẽ, hiển nhiên có thể bách chiến bách thắng.
Sự thật này khiến Tetema tỉnh ngộ, nghĩ đến lão sư đã mất, lão không khỏi nắm chặt tay.
“Không ngờ ngươi có thể nhìn thấu bí mật này của ta!” Độc nhãn của Salman lóe ra quang mang âm lãnh. “Hừ! Chuyện này không hề vi phạm quy tắc lạc ấn của không gian, căn bản không được tính là gian lận, chỉ có thể nói là những tên kia quá ngu xuẩn mà thôi! Thắng làm vua, nếu như ngươi có bản sự này cũng có thể gian lận, chỉ cần có thể thắng được ta!”
“Là sao? Cái ta nhìn thấy không chỉ là những việc này…” Trần Duệ vận hành Tà đồng đến cực hạn. “Thì ra là như thế! Cộng sinh khế ước của các ngươi có điểm thiếu hụt lại bị quy tắc lạc ấn trừng phạt, mà tên đồng bọn vong linh của ngươi tuyệt đối không phải là kẻ bất tử, vì thế thọ mệnh của hắn chỉ còn lại chưa tới một ngàn năm, trách không được…”
Trần Duệ cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao lần trước tên vu yêu kia lại xúi giục Salman hoãn lại thời gian quyết đấu, thì ra là muốn ngấp nghé sinh mệnh lực cường đại trên người hắn. Trần Duệ không biết sinh mạng của mình rốt cục là dài đến cỡ nào nhưng chỉ mới tính một nửa thọ mệnh của Pagliuca thôi cũng được ít nhất là mười vạn năm rồi. Dưới con mắt của Salman, đây tuyệt đối là một vụ mua bán đáng giá.
“Ngươi biết rõ thì như thế nào?” Salman cười âm hiểm: “Hiện tại quy tắc đã được xác định, chỉ cần hai trận đấu, sinh mạng của ngươi sẽ thành của ta.”
Trần Duệ cười, cho dù ngăn cách bởi một lớp mặt nạ nhưng Salman vẫn có thể cảm nhận được sự kiên định của hắn: “Loại tiểu xảo này đối với ta mà nói không hề có ý nghĩa gì, dù sao hôm nay chỉ có một người có thể sống tiếp, cho dù là quỷ kế hay âm mưu thì cũng chỉ là chuyện cười trước mặt thực lực tuyệt đối. Nói nhảm lâu như vậy trận quyết đấu của chúng ta cũng nên bắt đầu cho rồi.”
Salman không cho rằng tên đệ tử này của Tetema có thực lực ngang bằng với mình, hắn tự tin nói: “Câu đó hẳn là phải để ta nói mới đúng, trận thứ nhất so đấu về chế khí, ba ván thắng hai, luân phiên ném xúc xắc để quyết định nội dung thi đấu.”
Phía trước Trần Duệ xuất hiện một viên xúc xắc sáu mặt, tâm niệm vừa động, viên xúc xắc kia liền xoay vòng vòng, sau khi dừng lại xúc xắc vỡ tan, trong không khí xuất hiện chữ “một”, hạng mục tỉ thí lần này là tinh luyện.
Trước mặt hai người đồng thời hiện ra một cái bàn chế khí dài, phía trên có đầy đủ dụng cụ cùng một khối tử tinh thiết. Trong vòng một giờ, khối kim loại của ai có độ tinh luyện cao hơn thì người đó giành chiến thắng.
Tinh luyện là quá trình loại bỏ tạp chất có trong nguyên liệu, cũng là một trong những kiến thức cơ bản nhất của chế khí sư, đặc biệt là chế khí sư tinh thông kim loại. Bước này quyết định phẩm chất cao thấp của toàn bộ trang bị đúc ra.
Lòng Trần Duệ vừa động, Salman có thể lợi dụng lỗ hổng của quy tắc, như vậy hắn cũng có thể. Đề thi này vừa vặn thích hợp để thử xem siêu cấp hệ thống có thể sử dụng trong trận đấu không. Hắn mở bộ phận luyện khí, đợi đến khi quáng thạch bị nung nóng đến đỏ hồng liền cầm thiết chùy lên rồi bổ xuống.
Nhìn thấy động tác đó của Trần Duệ, vẻ khinh miệt trong mắt Salman càng đậm, thiết chùy trong tay cũng bắt đầu nện xuống quáng thạch bị nung hồng. Dưới con mắt của chúng đại sư, loại động tác này dường như mang theo vận luật cùng chí lý kỳ dị, gần như có thể dẫn dắt linh hồn, chỉ chiêu này thôi cũng đã có thể xác định thực lực của Salman.
“Tông sư!” Một đại sư thất thanh hô lên, tiếng hô này bị những người khác nghe được, nhanh chóng lan truyền ra chung quanh.
Salman quả nhiên là một vị tông sư chế khí cường đại! Đúng như lời hắn nói, thực lực hắn hơn hẳn Tetema một bậc!
Qua cuộc đối thoại vừa rồi, có vẻ như giữa hai người đang tiến hành một trận quyết đấu sinh tử, đại sư đối đầu với tông sư gần như là không có cơ hội chiến thắng. Vị thiên tài đại sư tinh thông tam hệ kia sẽ ứng phó như thế nào đây?
Salman có thể bất bại trong vạn năm, ngoại trừ việc hắn “đánh cược” gian lận thì kỹ nghệ của bản thân hắn quả thật cũng không tầm thường chút nào. Nhiều năm như vậy Salman đã thấu hiểu toàn bộ ảo diệu của một nửa lạc ấn, thực lực vượt qua cả lão sư Rosen. Mặc dù hắn khinh thường Trần Duệ nhưng động tác lại không có chút chậm trễ nào. Đập, đề luyện, rồi lại đập, đề luyện… cứ thế lặp đi lặp lại, thể tích của khối quáng thạch cũng nhanh chóng thu nhỏ lại.
Một giờ trôi qua, trên bàn của Salman có một quả cầu kim loại, bề ngoài nhẵn nhụi không chút lồi lõm. Trần Duệ giống như không biết tận dụng thời gian đề luyện, sớm đã dừng lại công việc của mình, hứng thú quan sát động tác của Salman, trước mặt hắn là một khối kim loại nhỏ hình lập phương.
Toàn bộ chế khí đại sư rối rít lắc đầu, trước chưa nói đến động tác vụng về của “Arthur”, chỉ xét riêng hình dạng thành phẩm của hai người thì Arthur hiển nhiên kém hơn hẳn, bởi vì góc cạnh của hình lập phương có thể dễ dàng tích trữ tạp chất, chỉ có hình tròn mới là hình thể thích hợp nhất để tinh luyện được lớn nhất. Trận quyết đấu này quả nhiên không có gì khác lạ.
Salman trào phúng nhìn khối lập phương nhỏ trước người Trần Duệ. Lạc ấn không gian bắt đầu phán xét thắng thua, cũng giống như lần đổ xúc xắc vừa rồi, kết quả hiển thị trực tiếp trong không trung dưới dạng văn tự.
Độ tinh luyện của Salman là 86%, thông thường mà nói rất nhiều tài liệu sau khi đạt tới độ thuần nhất định thì không cách nào nâng cao thêm nữa, mà loại tử tinh thiết này lại là một trong những tài liệu khó tinh luyện nhất, mỗi một phần trăm tăng lên đều là ngàn khó vạn khó. Phổ thông đại sư có thể đem độ tinh luyện đến 70% đã là cực hạn, Salman thế nhưng lại có thế đạt tới 86%, quả thật là một con số kinh người, lại là còn bị hạn chế trong vòng một giờ. Từ thủ pháp của Salman mà nói, chỉ cần có đủ thời gian hắn hoàn toàn có thể nâng độ tinh luyện lên đến ngoài 90%.
Chúng đại sư kinh thán không thôi, cho dù nhân phẩm của Salman có thế nào đi nữa thì kỹ nghệ cấp tông sư của hắn xác thực là chân tài thực học. Nhưng loại thán phục này chỉ duy trì được vài giây, ngay khi thành tích của “Arthur” được hiển thị, lập tức biến thành chấn động.
Độ tinh luyện của Arthur là 100%!
Salman hoảng sợ đến không thể tin được, hắn tưởng mình bị hoa mắt. 100% là khái niệm gì? Bất kể tài liệu nào cho dù tinh luyện tốt đến đâu cũng không thể nào tránh khỏi tạp chất, đối với tử tinh thiết mà nói, tinh luyện đến 90% đã gần như là cực hạn mà con người có thể đạt được.
Nhưng mà hôm nay, lý luận kia đã biến thành sự thật hiển thị sờ sờ trước mặt hắn!
Salman biết rõ số liệu do lạc ấn không gian đưa ra là tuyệt đối chính xác, như vậy cũng tức là động tác gõ gõ vài cái lên khoáng thạch kia không nghi ngờ gì lại đạt đến độ thuần tối cao chỉ có trong lý luận! Kỹ xảo cùng thủ đoạn như thế nào mới có thể làm được điều đó? Đại tông sư đứng đầu liệu có thể làm được hay không?
“Rốt cục ngươi đã dùng thủ đoạn gì?” Salman không nhịn được hét lên.
“Người thắng làm vua, chỉ cần quy tắc cho phép. Đây chính là do ngươi nói.” Trần Duệ lạnh nhạt đáp lại, trong lòng hắn hiểu rõ, chỉ cần “chuyển hóa” qua bàn tay của hắn thì tất cả đều được quy tắc thừa nhận!
Salman thở hổn hển, độc nhãn giống như bắn ra vô số dao nhọn sắc bén đem Trần Duệ băm thành trăm mảnh. Sau cùng hắn tỉnh táo lại, bắt đầu ném xúc xắc quyết định nội dung thi đấu ván thứ hai. Đề thi là trong vòng hai giờ, dùng tài liệu được quy định để chế tạo ra một thanh trường kiếm có phẩm chất trác tuyệt, hai thanh kiếm sẽ so đấu với nhau, thanh nào gãy trước là thua.
Trọng điểm của đề này có mấy thứ, đầu tiên là tài liệu được quy định, tức không thể tăng thêm cũng không được giảm đi, điều này hạn chế thủ đoạn rèn luyện rất nhiều, thứ hai là phẩm chất trác tuyệt, cao hơn hoặc thấp hơn đều bị xét thua, thứ ba là so đấu, điều này yêu cầu độ cứng cũng như tính dẻo dai của thanh kiếm phải được tính toán sao cho có giá trị cân bằng thích hợp nhất, hơn nữa thuộc tính còn phải có lợi cho công kích.
Nhìn kiếm phôi và tài liệu cố định trên đài chế khí, Trần Duệ không làm động tác dư thừa mà tập trung tĩnh tâm. Tinh luyện vừa rồi chỉ mới là thí nghiệm mà thôi, hiện giờ mới chính thức so đấu kỹ nghệ giữa tông sư.
Trần Duệ trầm mặc trong giây lát rồi vươn tay tới thiết chùy, do đã thất bại ở ván đầu nên Salman không vội động thủ mà chỉ chăm chú quan sát động tác của Trần Duệ.
Trong tích tắc nhìn thấy Trần Duệ nắm chặt thiết chùy, đồng tử Salman đột nhiên co rút: loại động tác này, loại ngưng tụ này, loại khí thế này… hoàn toàn khác với ván đầu tiên, đây chính là cảm giác mà chỉ có tông sư thật sự mới có được!
Không ngờ thực lực của tên “Arthur” này vượt xa Tetema, ít nhất đã đạt đến tầng thứ ngang bằng với “vạn năm tông sư” như hắn!
Chế khí đại sư trên khán đài mới nhìn vài lần, ánh mắt liền giống như bị vòng xoáy hấp dẫn, chìm đắm thật sâu. Động tác của Trần Duệ vừa khéo léo lại vừa thô kệch. Mỗi một khâu nhỏ đều tỏa ra khí tức sinh mệnh mông lung. Dưới khí tức này, kiếm phôi dần hóa thành trường kiếm. Biến hóa này hồn nhiên thiên thành, giống như là lột xác.
Này cũng chỉ có tông sư mới có thể làm được! Loại cảm giác này cho dù là động tác của lão sư Tetema của Arthur cũng xa xa không sánh bằng.
Trách không được “Arthur” dám đánh cược sinh tử với Salman, thì ra hắn sớm đã hơn xa lão sư của mình!
Hội trưởng chế khí sư của Âm Ảnh đế quốc, Anderson lộ ra thần sắc kích động, chỉ mới mấy năm không thấy mà tên thiên tài đại sư tinh thông tam hệ kia đã trở thành tông sư chân chính mà người người ngưỡng mộ!
Không chỉ những đại sư ở đài thi đấu mà toàn bộ người theo dõi đồng thời có một loại cảm giác nhìn không thấu hoặc không rõ quá trình rèn tạo của Trần Duệ. Họ chỉ cảm giác được trường kiếm giống như một cái cây, từ chồi non lớn dần lớn dần, khai chi tán diệp, cho đến khi trở thành một cây đại thụ che trời.
Một cảm giác kì diệu không thể miêu tả, vài người thậm chí còn gặt hái được cảm ngộ ngoài ý muốn, trên người phát ra khí tức lực lượng đặc biệt.
Salman không kịp động dung, lập tức thu liễm tinh thần, bắt đầu rèn tạo.
Hai giờ không tính là ngắn nhưng bên trong hoàng gia cạnh kỹ trường vô cùng yên tĩnh, ai cũng sợ kinh động đến hai người bên trong không gian lạc ấn. Khác với ván đầu tiên, lần này tất cả mọi người đều tràn đầy mong đợi với kết quả, bởi vì đây là trận quyết đấu giữa hai người đại biểu cho tông sư mạnh nhất ma giới, mà trong số họ cuối cùng chỉ có một người có thể sống sót.
Không chỉ khán giả ở sàn đấu mà ngay cả những người theo dõi qua TV ma pháp cũng đều yên tĩnh chờ đợi màn quyết đấu đặc sắc nhất.
Theo ý muốn của Tetema, mọi người trong trường đấu nhanh chóng lui xuống, tạo thành một khoảng đất trống ở giữa.
“Nếu không có quy tắc của lạc ấn thì loại nhân vật kiến hôi như ngươi căn bản không cần ta phải ra tay.” Salman khinh miệt nhìn Trần Duệ, bắn ra một đạo quang mang kim sắc về phía hắn.
Trần Duệ cũng không giải thích. Trước kia hắn dùng lực lượng của Tà đồng để phong bế khí tức bên trong lạc ấn nhưng hôm nay Trần Duệ muốn quang minh chính đại đánh bại Salman, vì thế hắn không tiếp tục che dấu mà để mặc lực lượng của một nửa lạc ấn thể hiện ra ngoài.
Hai đạo kim sắc quang mang kết hợp lại một chỗ, không gian giữa hai người bỗng nhiên xuất hiện trạng thái giống như khúc xạ ánh sáng của pha lê, âm thanh và hình vẽ có thể truyền qua một cách nguyên vẹn. Đây chính là không gian độc lực của lạc ấn.
Nhờ lạc ấn mà Trần Duệ biết đây là một không gian ẩn chứa pháp tắc ảo diệu và thượng cổ phù ngữ cao cấp. Hai bên đều có thể đặt ra quy tắc, không gian sẽ tự động quyết định thắng thua, khi trận đấu kết thúc chỉ có người còn sống mới được rời khỏi nơi này.
“Ngươi đã sẵn sàng đối mặt với cái chết rồi chứ?” Salman đã từng tham gia quyết đấu kiểu này, hơn nữa hắn tự tin vào thực lực của bản thân, trên mặt lộ ra vẻ đã tính trước.
Trần Duệ bình tĩnh đáp lại: “Ta không có hứng thú tám nhảm với ngươi, quyết định quy tắc nhanh đi!”
“Hừ, hư trương thanh thế, mấy tên gia hỏa như ngươi ta đã thấy rất nhiều rồi, biết mình chắc chắn sẽ thua nên tự thôi miên bản thân để không sợ hãi khi đối diện với tử vong.” Vẻ khinh thường trong mắt Salman càng đậm, đây cũng không phải là hắn khinh địch mà là vì hắn có lòng tin chiến thắng cho dù có phải đối mặt với tên Tetema đã tấn cấp tông sư chứ đừng nói chi đến tên đệ tử này.
Trần Duệ lắc đầu đáp: “Ta rất sợ chết, cho nên, ta chọn chinh phục cái chết để vượt qua nỗi sợ hãi của chính mình.”
“Đồ không biết sống chết!” Salman hừ lạnh nói: “Ta biết ngươi là chế khí đại sư tinh thông tam hệ. Ta sẽ cho ngươi cơ hội thể hiện tài nghệ của mình, trận thứ nhất sẽ so đấu về chế khí, tiền cược là một nửa tuổi thọ, ngươi thấy thế nào?”
“Không ý kiến. Trận thứ hai là dược tề học?”
“Đúng vậy! Tiền cược là một nửa… tuổi thọ còn lại. Nếu như ngươi có thể thắng cả hai trận thì sinh mạng của ta sẽ tự động tan biến, nếu ngươi thua thì chuyện tương tự sẽ xảy ra trên người ngươi. Còn nếu một thắng một thua thì sẽ tiến vào trận tranh tài cuối cùng. Tiền cược vẫn như hai trận trước, hai bên sẽ thay phiên nhau đặt cược, trận đấu sẽ diễn ra cho đến khi một bên hoàn toàn bị đánh bại.”
“Đồng ý!” Trần Duệ gật đầu. Lúc hai người nói “đồng ý”, một sợi xích kim sắc có thể thấy được bằng mắt xuất hiện trong không gian, quấn lại thành những văn tự kì lạ, hình thành quy tắc nào đó. Sau khi ký kết dưới quy tắc này, trong đầu hai người không hẹn mà cùng xuất hiện một ít trạng thái, bao gồm cả tiền cược sinh mệnh lực của mình.
“Thật nhiều sinh mệnh lực! Không trách được hắn đồng ý với yêu cầu trì hoãn thời gian thi đấu của ngươi!” Salman lộ vẻ đắc ý, cười lớn nói: “Trận đấu bị dời lại làm ta mất ba trăm năm sinh mạng nhưng chỉ cần một lần thắng lợi này là có thể thu hồi lợi tức ít nhất là gấp trăm lần! Dường như ngươi có được cảm ngộ về dược tề học trong lạc ấn, không hổ là đệ tử của Tetema. Đáng tiếc là ngươi không biết rằng, cho dù ngươi có thấu hiểu lạc ấn hơn Tetema nhiều cỡ nào thì cũng chỉ có thể trở thành một Daur thứ hai mà thôi. Mà ngay cả Daur cũng bỏ mạng dưới tay ta năm đó, huống chi là ngươi?”
“Ta nghe lão sư nói, năm đó ngươi cùng lão sư đánh cược chỉ hai trăm năm sinh mạng mà thôi, thế nhưng sau đó tại sao lại từ con số cụ thể biến thành tỉ lệ?” Trần Duệ nhíu mày, trong mắt lóe ra quang mang nhàn nhạt, bao phủ cả người Salman, khiến hắn có cảm giác như bị người nhìn thấu.
Trần Duệ dùng độ sâu phân tích cùng Tà đồng tuần hoàn theo quy tắc lực của không gian ký kết, trong khoảnh khắc hắn lộ ra vẻ mặt biết rõ: “Trên người ngươi có vong linh chi lực. Đây hẳn là một loại khế ước tương tự với cộng sinh khế ước, kẻ đã ký kết với ngươi chắc chắn là vong linh sinh vật! Không trách được ngươi có thể liên tục vạn năm bất bại, tất cả đều là nhờ ăn gian thọ mệnh của đồng bọn cộng sinh!”
Nhờ sinh mạng của tên đồng bọn kia mà Salman gần như có thể đánh cược vô hạn, thêm vào thực lực của bản thân hắn mạnh mẽ, hiển nhiên có thể bách chiến bách thắng.
Sự thật này khiến Tetema tỉnh ngộ, nghĩ đến lão sư đã mất, lão không khỏi nắm chặt tay.
“Không ngờ ngươi có thể nhìn thấu bí mật này của ta!” Độc nhãn của Salman lóe ra quang mang âm lãnh. “Hừ! Chuyện này không hề vi phạm quy tắc lạc ấn của không gian, căn bản không được tính là gian lận, chỉ có thể nói là những tên kia quá ngu xuẩn mà thôi! Thắng làm vua, nếu như ngươi có bản sự này cũng có thể gian lận, chỉ cần có thể thắng được ta!”
“Là sao? Cái ta nhìn thấy không chỉ là những việc này…” Trần Duệ vận hành Tà đồng đến cực hạn. “Thì ra là như thế! Cộng sinh khế ước của các ngươi có điểm thiếu hụt lại bị quy tắc lạc ấn trừng phạt, mà tên đồng bọn vong linh của ngươi tuyệt đối không phải là kẻ bất tử, vì thế thọ mệnh của hắn chỉ còn lại chưa tới một ngàn năm, trách không được…”
Trần Duệ cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao lần trước tên vu yêu kia lại xúi giục Salman hoãn lại thời gian quyết đấu, thì ra là muốn ngấp nghé sinh mệnh lực cường đại trên người hắn. Trần Duệ không biết sinh mạng của mình rốt cục là dài đến cỡ nào nhưng chỉ mới tính một nửa thọ mệnh của Pagliuca thôi cũng được ít nhất là mười vạn năm rồi. Dưới con mắt của Salman, đây tuyệt đối là một vụ mua bán đáng giá.
“Ngươi biết rõ thì như thế nào?” Salman cười âm hiểm: “Hiện tại quy tắc đã được xác định, chỉ cần hai trận đấu, sinh mạng của ngươi sẽ thành của ta.”
Trần Duệ cười, cho dù ngăn cách bởi một lớp mặt nạ nhưng Salman vẫn có thể cảm nhận được sự kiên định của hắn: “Loại tiểu xảo này đối với ta mà nói không hề có ý nghĩa gì, dù sao hôm nay chỉ có một người có thể sống tiếp, cho dù là quỷ kế hay âm mưu thì cũng chỉ là chuyện cười trước mặt thực lực tuyệt đối. Nói nhảm lâu như vậy trận quyết đấu của chúng ta cũng nên bắt đầu cho rồi.”
Salman không cho rằng tên đệ tử này của Tetema có thực lực ngang bằng với mình, hắn tự tin nói: “Câu đó hẳn là phải để ta nói mới đúng, trận thứ nhất so đấu về chế khí, ba ván thắng hai, luân phiên ném xúc xắc để quyết định nội dung thi đấu.”
Phía trước Trần Duệ xuất hiện một viên xúc xắc sáu mặt, tâm niệm vừa động, viên xúc xắc kia liền xoay vòng vòng, sau khi dừng lại xúc xắc vỡ tan, trong không khí xuất hiện chữ “một”, hạng mục tỉ thí lần này là tinh luyện.
Trước mặt hai người đồng thời hiện ra một cái bàn chế khí dài, phía trên có đầy đủ dụng cụ cùng một khối tử tinh thiết. Trong vòng một giờ, khối kim loại của ai có độ tinh luyện cao hơn thì người đó giành chiến thắng.
Tinh luyện là quá trình loại bỏ tạp chất có trong nguyên liệu, cũng là một trong những kiến thức cơ bản nhất của chế khí sư, đặc biệt là chế khí sư tinh thông kim loại. Bước này quyết định phẩm chất cao thấp của toàn bộ trang bị đúc ra.
Lòng Trần Duệ vừa động, Salman có thể lợi dụng lỗ hổng của quy tắc, như vậy hắn cũng có thể. Đề thi này vừa vặn thích hợp để thử xem siêu cấp hệ thống có thể sử dụng trong trận đấu không. Hắn mở bộ phận luyện khí, đợi đến khi quáng thạch bị nung nóng đến đỏ hồng liền cầm thiết chùy lên rồi bổ xuống.
Nhìn thấy động tác đó của Trần Duệ, vẻ khinh miệt trong mắt Salman càng đậm, thiết chùy trong tay cũng bắt đầu nện xuống quáng thạch bị nung hồng. Dưới con mắt của chúng đại sư, loại động tác này dường như mang theo vận luật cùng chí lý kỳ dị, gần như có thể dẫn dắt linh hồn, chỉ chiêu này thôi cũng đã có thể xác định thực lực của Salman.
“Tông sư!” Một đại sư thất thanh hô lên, tiếng hô này bị những người khác nghe được, nhanh chóng lan truyền ra chung quanh.
Salman quả nhiên là một vị tông sư chế khí cường đại! Đúng như lời hắn nói, thực lực hắn hơn hẳn Tetema một bậc!
Qua cuộc đối thoại vừa rồi, có vẻ như giữa hai người đang tiến hành một trận quyết đấu sinh tử, đại sư đối đầu với tông sư gần như là không có cơ hội chiến thắng. Vị thiên tài đại sư tinh thông tam hệ kia sẽ ứng phó như thế nào đây?
Salman có thể bất bại trong vạn năm, ngoại trừ việc hắn “đánh cược” gian lận thì kỹ nghệ của bản thân hắn quả thật cũng không tầm thường chút nào. Nhiều năm như vậy Salman đã thấu hiểu toàn bộ ảo diệu của một nửa lạc ấn, thực lực vượt qua cả lão sư Rosen. Mặc dù hắn khinh thường Trần Duệ nhưng động tác lại không có chút chậm trễ nào. Đập, đề luyện, rồi lại đập, đề luyện… cứ thế lặp đi lặp lại, thể tích của khối quáng thạch cũng nhanh chóng thu nhỏ lại.
Một giờ trôi qua, trên bàn của Salman có một quả cầu kim loại, bề ngoài nhẵn nhụi không chút lồi lõm. Trần Duệ giống như không biết tận dụng thời gian đề luyện, sớm đã dừng lại công việc của mình, hứng thú quan sát động tác của Salman, trước mặt hắn là một khối kim loại nhỏ hình lập phương.
Toàn bộ chế khí đại sư rối rít lắc đầu, trước chưa nói đến động tác vụng về của “Arthur”, chỉ xét riêng hình dạng thành phẩm của hai người thì Arthur hiển nhiên kém hơn hẳn, bởi vì góc cạnh của hình lập phương có thể dễ dàng tích trữ tạp chất, chỉ có hình tròn mới là hình thể thích hợp nhất để tinh luyện được lớn nhất. Trận quyết đấu này quả nhiên không có gì khác lạ.
Salman trào phúng nhìn khối lập phương nhỏ trước người Trần Duệ. Lạc ấn không gian bắt đầu phán xét thắng thua, cũng giống như lần đổ xúc xắc vừa rồi, kết quả hiển thị trực tiếp trong không trung dưới dạng văn tự.
Độ tinh luyện của Salman là 86%, thông thường mà nói rất nhiều tài liệu sau khi đạt tới độ thuần nhất định thì không cách nào nâng cao thêm nữa, mà loại tử tinh thiết này lại là một trong những tài liệu khó tinh luyện nhất, mỗi một phần trăm tăng lên đều là ngàn khó vạn khó. Phổ thông đại sư có thể đem độ tinh luyện đến 70% đã là cực hạn, Salman thế nhưng lại có thế đạt tới 86%, quả thật là một con số kinh người, lại là còn bị hạn chế trong vòng một giờ. Từ thủ pháp của Salman mà nói, chỉ cần có đủ thời gian hắn hoàn toàn có thể nâng độ tinh luyện lên đến ngoài 90%.
Chúng đại sư kinh thán không thôi, cho dù nhân phẩm của Salman có thế nào đi nữa thì kỹ nghệ cấp tông sư của hắn xác thực là chân tài thực học. Nhưng loại thán phục này chỉ duy trì được vài giây, ngay khi thành tích của “Arthur” được hiển thị, lập tức biến thành chấn động.
Độ tinh luyện của Arthur là 100%!
Salman hoảng sợ đến không thể tin được, hắn tưởng mình bị hoa mắt. 100% là khái niệm gì? Bất kể tài liệu nào cho dù tinh luyện tốt đến đâu cũng không thể nào tránh khỏi tạp chất, đối với tử tinh thiết mà nói, tinh luyện đến 90% đã gần như là cực hạn mà con người có thể đạt được.
Nhưng mà hôm nay, lý luận kia đã biến thành sự thật hiển thị sờ sờ trước mặt hắn!
Salman biết rõ số liệu do lạc ấn không gian đưa ra là tuyệt đối chính xác, như vậy cũng tức là động tác gõ gõ vài cái lên khoáng thạch kia không nghi ngờ gì lại đạt đến độ thuần tối cao chỉ có trong lý luận! Kỹ xảo cùng thủ đoạn như thế nào mới có thể làm được điều đó? Đại tông sư đứng đầu liệu có thể làm được hay không?
“Rốt cục ngươi đã dùng thủ đoạn gì?” Salman không nhịn được hét lên.
“Người thắng làm vua, chỉ cần quy tắc cho phép. Đây chính là do ngươi nói.” Trần Duệ lạnh nhạt đáp lại, trong lòng hắn hiểu rõ, chỉ cần “chuyển hóa” qua bàn tay của hắn thì tất cả đều được quy tắc thừa nhận!
Salman thở hổn hển, độc nhãn giống như bắn ra vô số dao nhọn sắc bén đem Trần Duệ băm thành trăm mảnh. Sau cùng hắn tỉnh táo lại, bắt đầu ném xúc xắc quyết định nội dung thi đấu ván thứ hai. Đề thi là trong vòng hai giờ, dùng tài liệu được quy định để chế tạo ra một thanh trường kiếm có phẩm chất trác tuyệt, hai thanh kiếm sẽ so đấu với nhau, thanh nào gãy trước là thua.
Trọng điểm của đề này có mấy thứ, đầu tiên là tài liệu được quy định, tức không thể tăng thêm cũng không được giảm đi, điều này hạn chế thủ đoạn rèn luyện rất nhiều, thứ hai là phẩm chất trác tuyệt, cao hơn hoặc thấp hơn đều bị xét thua, thứ ba là so đấu, điều này yêu cầu độ cứng cũng như tính dẻo dai của thanh kiếm phải được tính toán sao cho có giá trị cân bằng thích hợp nhất, hơn nữa thuộc tính còn phải có lợi cho công kích.
Nhìn kiếm phôi và tài liệu cố định trên đài chế khí, Trần Duệ không làm động tác dư thừa mà tập trung tĩnh tâm. Tinh luyện vừa rồi chỉ mới là thí nghiệm mà thôi, hiện giờ mới chính thức so đấu kỹ nghệ giữa tông sư.
Trần Duệ trầm mặc trong giây lát rồi vươn tay tới thiết chùy, do đã thất bại ở ván đầu nên Salman không vội động thủ mà chỉ chăm chú quan sát động tác của Trần Duệ.
Trong tích tắc nhìn thấy Trần Duệ nắm chặt thiết chùy, đồng tử Salman đột nhiên co rút: loại động tác này, loại ngưng tụ này, loại khí thế này… hoàn toàn khác với ván đầu tiên, đây chính là cảm giác mà chỉ có tông sư thật sự mới có được!
Không ngờ thực lực của tên “Arthur” này vượt xa Tetema, ít nhất đã đạt đến tầng thứ ngang bằng với “vạn năm tông sư” như hắn!
Chế khí đại sư trên khán đài mới nhìn vài lần, ánh mắt liền giống như bị vòng xoáy hấp dẫn, chìm đắm thật sâu. Động tác của Trần Duệ vừa khéo léo lại vừa thô kệch. Mỗi một khâu nhỏ đều tỏa ra khí tức sinh mệnh mông lung. Dưới khí tức này, kiếm phôi dần hóa thành trường kiếm. Biến hóa này hồn nhiên thiên thành, giống như là lột xác.
Này cũng chỉ có tông sư mới có thể làm được! Loại cảm giác này cho dù là động tác của lão sư Tetema của Arthur cũng xa xa không sánh bằng.
Trách không được “Arthur” dám đánh cược sinh tử với Salman, thì ra hắn sớm đã hơn xa lão sư của mình!
Hội trưởng chế khí sư của Âm Ảnh đế quốc, Anderson lộ ra thần sắc kích động, chỉ mới mấy năm không thấy mà tên thiên tài đại sư tinh thông tam hệ kia đã trở thành tông sư chân chính mà người người ngưỡng mộ!
Không chỉ những đại sư ở đài thi đấu mà toàn bộ người theo dõi đồng thời có một loại cảm giác nhìn không thấu hoặc không rõ quá trình rèn tạo của Trần Duệ. Họ chỉ cảm giác được trường kiếm giống như một cái cây, từ chồi non lớn dần lớn dần, khai chi tán diệp, cho đến khi trở thành một cây đại thụ che trời.
Một cảm giác kì diệu không thể miêu tả, vài người thậm chí còn gặt hái được cảm ngộ ngoài ý muốn, trên người phát ra khí tức lực lượng đặc biệt.
Salman không kịp động dung, lập tức thu liễm tinh thần, bắt đầu rèn tạo.
Hai giờ không tính là ngắn nhưng bên trong hoàng gia cạnh kỹ trường vô cùng yên tĩnh, ai cũng sợ kinh động đến hai người bên trong không gian lạc ấn. Khác với ván đầu tiên, lần này tất cả mọi người đều tràn đầy mong đợi với kết quả, bởi vì đây là trận quyết đấu giữa hai người đại biểu cho tông sư mạnh nhất ma giới, mà trong số họ cuối cùng chỉ có một người có thể sống sót.