Chàng Rể Ma Giới (Dịch)
Chương 869 : Ngẫu Ngộ
Ngày đăng: 23:57 01/08/20
Vào đêm...
Thiết Quyền lĩnh địa đèn đuốc huy hoàng. Đối với ma tộc, sinh hoạt về đêm phong phú vừa mới bắt đầu.
Chợ đêm hiện nay đã trở thành một nguồn thu thuế, một thành phần không thể thiếu của các lãnh địa và thành trấn ma giới.
Là một trong số đại lãnh địa của Huyết Sát đế quốc, Thiết Quyền lãnh địa đã từng được cố tiểu hoàng tử Tirisfal tiến hành tổ chức thí điểm chợ đêm "bản nhái lại". Hai khu phố trong thành đều có chợ đêm quy mô lớn.
Trong chợ đêm khu phố Đông xuất hiện một đám mỹ nữ. Họ trở thành cảnh đẹp hấp dẫn ánh mắt của nhiều người.
Hơn mười vị mỹ nữ, chỉ có hai nam nhân đi cùng cho nên rất nhiều con "ong mật" lượn lờ tới đùa giỡn. Chỉ có điều, những con "ong" đó đều hóa thành lưu tinh tán biến phía chân trời ngay khi tiếp cận.
Lập tức có người nhận ra, mỹ nữ tóc ngắn thấp bé nhỏ con trong đoàn người này không ngờ lại là siêu cấp cường giả đánh bại Raizen đại đế - Lara Liya!
Phát hiện này dọa cho mấy kẻ có tâm địa bất lương tè ra quần. Kẻ có thể dùng một quyền đánh bại Raizen, mình đây chỉ có "hai lạng" thịt không đủ để người ta nhét kẽ răng.
Không chỉ như thế, vị mỹ nữ ma pháp sư Lola có quan hệ một chân với Đọa Thiên Sứ vương phu cũng ở đấy, còn có tuyển thủ Pagliuca lọt vào vòng tám người mạnh nhất, hành tây Đâu Đâu kỳ quái cùng với hai tuyển thủ nổi danh Lomond và Olivia nữa.
Cho dù không có Lara Liya ở đây thì trận hình này cũng quá mức khủng bố. Một lúc sau, không ai dám tiến lên bắt chuyện nữa.
"Alice, Adeline, tới nếm thử món này đi! Đây là đặc sản của Thiết Quyền lãnh địa đấy. Ăn thử một miếng đi, sẽ có cảm giác mát lạnh thoát ra khỏi lỗ tai, cả người giống như muốn bay lên." Athena từng cùng phụ thân và di nương hồng long đi tới Thiết Quyền lãnh địa. Tuy khi đó còn chưa có chợ đêm nhưng nàng cũng không hề xa lạ gì với đặc sản nơi này.
"Thật sao?" Alice thong thả ăn thử một quả. "Adeline, ngươi cũng nếm thử xem."
"Ừ." Naga thiếu nữ tiếp nhận quả Alice đưa cho, nở một nụ cười thật tâm. Tuy có đôi lúc nàng còn rất nhớ tỷ tỷ và tộc nhân, còn cả mẫu thân nữa... nhưng có thể ở chỗ này cùng với những người bạn cũng thật tốt.
"Isabella, ngươi vừa rồi thật lợi hại, mười hai hắc tinh tệ bị ngươi ép giá tới một hắc tinh tệ!" Tiểu thị nữ mị ma vô cùng bội phục. Đổi lại là chính nàng, có thể chém tới một phần ba giá cả đã là cực hạn rồi.
"Đương nhiên, tỷ tỷ là lợi hại nhất!" Cô nàng hắc long vừa nghịch khuyên tai san hô tỷ tỷ tặng cho vừa cười hì hì nói: "Lara Liya, ngươi chừng nào thì tính tiền với ta?"
La lỵ phẳng vẫn đang đon đả ân cần với tiên nữ long tiểu thư nghe vậy thì cứng người lại: "Chờ ta đạt được giải quán quân đã, hiện tại ta không có đồng nào cả. Yên tâm đi, không phải đã ghi giấy nợ cho ngươi rồi sao? Đến lúc đó, ta thắng lại được tài sản sẽ cho ngươi thêm một phần."
"Lara Liya, ngươi thật tốt!" Cô nàng hắc long nắm chặt lấy tay của la lỵ có râu, cảm động nói: "Đúng rồi, nói miệng không có chứng cứ, hay là chúng ta lại ghi thêm một tờ giấy nợ nữa."
La lỵ có râu: "..."
"Oa! Cảm giác thật kỳ quái. cứ như là lần đầu tiên lén uống rượu vậy. Tỷ tỷ, tỷ nếm thử xem..." Người kêu "tỷ tỷ" lần này là Alice. Mùi vị của quả này quả thực không tệ. Tiểu la lỵ bị say lắc lư không yên, được một vị nữ tử tóc vàng che diện sa ở bên cạnh đỡ.
Nghe được từ "lén uống rượu", nữ tử tóc vàng véo nhẹ lên mặt tiểu la lỵ một cái, đôi mắt màu tím tràn đầy ôn nhu. Ai cũng không ngờ tới, mỹ nữ che mặt đứng bên cạnh tình nhân của vương phu điện hạ lại chính là "nguyên phối" của hắn, một trong tam đại đế vương - Mejia Lucifer.
Nhiệm vụ bức giá hôm nay hiển nhiên là phó bản chợ đêm của đội hậu cung.
"Lomond, thử cái áo bào màu đỏ này xem."
"Meidilu, Lomond thích hợp với màu xanh hơn."
"Ta lại thấy màu đỏ rất đẹp."
"Lomond, ngươi nói thử xem thích mặc màu gì?" Lần bổ đao này là cô mẫu đại nhân.
"..." Bạn điệt nhi trái ôm phải ấp khó xử nửa ngày, cuối cùng lựa chọn một cái áo đan xen cả màu đỏ và màu xanh. Chẳng qua phong cách của cái áo đấy rất xứng với hai chữ "mắc ói", làm độc long đại gia cười đau cả bụng.
"May mà đội trưởng không có ở đây." Lomond lau mồ hôi trên trán. Tài bỏ đá xuống giếng của cô phụ đại nhân còn ác liệt hơn cô mẫu đại nhân nhiều.
"Thằng cha kém cỏi kia khẳng định là đi gặp mặt nữ nhân nào đó rồi." Tiểu nhân ngư công chúa vẫn độc miệng như thế.
Thực ra lần này bị Helen nói trúng rồi, Trần Duệ xác thực đi gặp mặt một nữ nhân.
"Mejia bệ hạ, Lola tiểu thư và Athena lãnh chủ còn có vân vân và mây mây... của ngươi yên tâm cho ngươi ra ngoài một mình sao?" Nữ nhân hờ hững hỏi một câu.
Trần Duệ đổi sang khuôn mặt khác hơi khẽ cười: "Thì cũng giống như nàng yên tâm một mình đối mặt với ta vậy!"
Đôi mắt phía sau diện sa vẫn trầm tĩnh như cũ: "Vậy thì ngươi liệu có mang theo ý nguyện hoặc ý chí nào đó của vị bệ hạ kia hay không? Hoặc là nói, ý của ngươi lúc này đã đại biểu cho tất cả?"
"Ý của ta..." Trần Duệ gãi đầu: "Theo phương thức lý giải nhất quán từ trước tới giờ của nàng, chắc hẳn là bao quát cả ngu xuẩn, háo sắc hỏng đầu...v.v..."
"Con người luôn biết thay đổi..." Katherine chậm rãi lắc đầu. "Đặc biệt là hoàn cảnh và thời gian, có thể cải biến rất nhiều thứ. Ngươi có thể dùng cụm từ 'thân bất do kỷ' tới để giải thích."
"Ta thừa nhận ta thay đổi không ít." Trần Duệ nhìn vào mắt nàng. "Nhưng có một số thứ đã chảy xuôi trong huyết mạnh, bện chặt với hơi thở, cho dù đối mặt với tử vong cũng sẽ không ảm đạm hoặc mất đi."
Katherine né mắt ra chỗ khác: "Đây là lời Gustav nói với Raizen lúc chiến đấu, thì ra ngươi cũng tinh thông khẩu hình miệng."
"Vì sao không hỏi, thứ gì là 'không thay đổi'?"
"Dồn dập bức hỏi không phải là loại phong độ mà vương phu một đế quốc nên có." Katherine lặng lẽ chuyển rời đề tài. Đột nhiên, nàng đứng thẳng người hành lễ. "Hôm nay hẹn điện hạ tới là có mấy vấn đề thành tâm thỉnh giáo."
Trần Duệ hơi ngẩn ra, cười khổ nói: "Ta không dám nhận mấy cái lễ đó, nàng cứ hỏi đi."
"Ngươi nhất định nhận được." Katherine thở dài một hơi: "Hai năm trước, toàn ma giới đều cho rằng Đọa Thiên Sứ đế quốc bị bức bách phải hy sinh lợi ích để đổi lấy hòa bình ngắn ngủi nhưng ai cũng không nghĩ tới, đó mới chân chính là vạch xuất phát của Đọa Thiên Sứ đế quốc. Chiến tranh tiền tệ của ngươi tặng cho ta, tặng cho Raizen, tặng cho tất cả mọi người một đòn nặng. Đây chắc hẳn chỉ mới là bước đầu, phía sau còn nữa phải không?"
"Nếu như ví nó như một cơn bão tài chính thì đây xác thực mới chỉ bắt đầu." Trần Duệ gật đầu nói: "Nếu như kế hoạch của ta có thể tiến hành thuận lợi, khiến hiệu ứng hồ điệp khuếch đại hơn nữa thì... kết quả xấu nhất có thể khiến cho cả nền kinh tế sụp đổ..."
Katherine nghe hắn giới thiệu một ít nguy cơ tài chính thường thấy, sắc mặt đột biến: "Trước hết dùng chiến tranh hóa tệ làm bước đệm, sau đó lợi dụng duyệt binh để phô bày lực lượng quân sự cường đại, chấn nhiếp hai đại đế quốc. Hiện tại, ngươi còn tham gia vũ đấu đại hội, phơi bày vũ lực cá nhân... Ta và Raizen tính sai thật rồi, chúng ta không nên cho ngươi thời gian hai năm."
Trần Duệ lắc đầu: "Hiện tại nói ai đúng ai sai còn quá sớm."
"Còn sớm? Chẳng lẽ phải đợi đại quân của ngươi đạp bằng hai đại đế quốc sao?" Thanh âm của Katherine có thêm một tia tự giễu: "Có lẽ ngươi có thể giành được thắng lợi sau cùng nhưng cho dù còn một người đứng vững, Âm Ảnh đế quốc cũng tuyệt đối không khuất phục, năm đó ở thời đại Bạch Dạ như thế, hiện tại cũng là như thế.
Nếu đã không thể nào tay nắm tay, vai sóng vai vậy thì cứ siết chặt lấy đao bén, mặt đối mặt làm địch nhân.
"Thời đại của Bạch Dạ đã thành quá khứ." Trần Duệ chậm rãi đứng lên, ha hả cười lớn: "Chỉ cần ta có thể đạt tới mục đích phá hủy ma giới là được rồi. Nàng ngẫm lại xem, cho dù là ai thắng ai bại, quân lực và kinh tế của ba đại đế quốc đều đại thương nguyên khí, mấy trăm năm cũng không thể khôi phục lại, căn bản không thể nào sánh bằng với thế giới nhân loại nữa."
Katherine kinh hãi: "Đây là mục đích chân chính của ngươi?"
"Đương nhiên." Trần Duệ đột nhiên nở một nụ cười kỳ dị: "Trừ khi nữ hoàng bệ hạ nguyện ý hy sinh chính mình..."
"Ta không biết nên tán thưởng hay là nên căm hận phương thức trình bày vấn đề của ngươi. Được rồi, ta đã hiểu hậu quả ác liệt khi phát động chiến tranh." Katherine nhìn thật sâu vào Trần Duệ: "Nhưng ta không thể nào lý giải được dụng ý của ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn chỉnh hợp lực lượng của ma giới để thảo phạt cừu nhân ở thế giới nhân loại?"
"Người thông minh suy xét nhiều lại làm cho vấn đề thêm phức tạp." Trần Duệ chỉ chỉ vào đầu mình. "Ta không nghi ngờ chút nào, nàng là một người thông minh!"
"Hừ!" Katherine bất mãn trừng mắt nhìn hắn. "Cái gọi là đơn giản hóa của ngươi là tin vào kế hoạch liên minh hai năm trước sao?"
"Vì sao lại không nhỉ?" Trần Duệ tùy ý nhún vai, đôi mắt lại để lộ sự nghiêm túc.
Katherine trầm ngâm rất lâu rồi đứng thẳng người lên, đi ra ngoài cửa: "Có lẽ, chúng ta còn có một lựa chọn cuối cùng."
"Có lẽ?"
"Chờ ngươi có thể chiến thắng kẻ tên là Lara Liya kia đi đã... Trận quyết tái sẽ bóc trần tất cả. Đến cuối cùng... là kết thúc, hay là bắt đầu, ta cũng không biết."
Trần Duệ kinh hãi. Nghe khẩu khí của Katherine, không ngờ lại muốn làm một kết thúc cuối cùng trong trận quyết tái. Không nói cái khác, đầu tiên, chính bản thân Katherine phải chắc chắn thắng được Red Pipit có thực lực quốc độ đỉnh phong đã!
"Katherine, chúng ta..."
Thân ảnh Katherine hơi ngừng lại nhưng nàng không quay đầu mà tiếp tục bước ra khỏi cửa.
Chợ đêm.
Một thân ảnh nhỏ bé xuất hiện trong đám người. Đây là một tiểu tiểu la lỵ phấn điêu ngọc mài, tuổi nhìn không quá ba. Mái tóc đen hơi uốn cong, trên đầu có hai cái sừng nhỏ rất đáng yêu. Tướng mạo của nó vô cùng xinh xắn. Đôi mắt to đen láy giống như biết nói chuyện, để lại ấn tượng đầu tiên cho người ta là "rất moe". (Moe là thuật ngữ của otaku chỉ các bé gái rất dễ thương!)
Tiểu tiểu la lỵ mặc váy, ôm một món đồ chơi hình đầu heo bằng lông tơ. Bé vừa đi vừa nhìn đông ngó tây như muốn tìm một cái gì đó.
Chất liệu vải quần áo và món đồ chơi của bé đều không hề rẻ tiền chút nào, bên người lại không có người lớn, rất nhanh đã có người để ý tới bé.
"Tiểu muội muội, để đại thúc mang cháu đi xem cá vàng có được không?" Một tên mập đi đến bên người tiểu tiểu la lỵ, trên khuôn mặt nở một nụ cười bỉ ổi.
Tiểu tiểu la lỵ đường như có cảm ứng với nguy hiểm cho nên lập tức để lộ vẻ cảnh giác. Một lúc sau, mái tóc màu đen chậm rãi chuyển thành màu hồng.
"Oanh!" Khuôn mặt có nụ cười bỉ ổi của tên mật đột nhiên trở nên vặn vẹo, trên đó in hằn một vết dép. Thân thể mập mạp lập tức bay ngược về sau, nặng nề đập vào bức tường.
Mập mạp bỉ ổi bị một nữ tử mỹ lệ anh khí bừng bừng đá bay. Nàng này có một mái tóc ngắn màu đỏ, sau lưng còn theo thói quen vác một thanh cự kiếm lớn.
Tiểu tiểu la lỵ cũng cảnh giác nhìn nữ tử tóc đỏ. Đột nhiên đôi mắt to của bé chớp chớp, một tay vẫn ôm chặt lấy đầu heo, một tay khác thì vươn ra, ngọt ngào nói: "Di di ôm."
Nữ tử tóc đỏ sửng sốt, lập tức ôm tiểu tiểu la lỵ lên. Tiểu tiểu la lỵ ôm chặt lấy cổ nàng, cảm giác được một loại khí thức thân thiết nào đó, lòng đột nhiên trầm tĩnh lại. Bên kia có thanh âm vang lên: "Athena! Ngươi đang làm cái gì đấy?"
"Ý..." Cô nàng hắc long đi tới đầu tiên. "Athena, đó là ai vậy?"
"Ta cũng không biết." Athena sờ đầu tiểu tiểu la lỵ. "Cô bé, con tên là gì? Ba má con đâu?"
"Dodo muốn tìm ba..." Tiểu tiểu la lỵ ấm ức ôm chặt lấy cổ Athena.
"Dodo? Cái tên này nghe thật êm tai." Athena cảm giác cái tên này thật quen thuộc, dường như mấy năm trước Trần Duệ từng kể chuyện ở thế giới trên mặt có nhắc qua. Nhưng mà nàng cũng không nghĩ nhiều, chỉ ôm chặt lấy tiểu tiểu la lỵ. "Di di mang con đi tìm ba được không?"
"Di di thật tốt." Tiểu tiểu la lỵ hôn "chụt" một cái lên mặt Athena.
"Ở đây nữa." Cô nàng hắc long cũng đưa một bên má của mình ra, nào biết tiểu tiểu la lỵ không chịu hôn lên.
Cô nàng hắc long cũng không buồn bực, hi hi ha ha kêu lên: "Tỷ tỷ! Mau tới, Athena nhặt được một Dodo này!"
Rất nhanh, tiểu tiểu la lỵ đáng yêu đã bị đội hậu cung bao vây.
Rất nhanh, tiểu tiểu la lỵ đã chinh phục đội hậu cung.
Lạ một điều là Dodo rất thân thiết với Athena, Isabella, Cơ Á thậm chí là cả Mejia và Lola nhưng với những người khác thì cảnh giác nhiều lắm, rõ ràng nhất là Lara Liya. La lỵ phẳng vừa muốn đi qua ôm bé một cái, Dodo liền "khóc lớn" sau đó liền đánh bay Lara Liya đi.
Cho dù là mấy la lỵ long tộc mười tuổi trong đội fan kia cũng bị Dodo tiểu thư "khóc đánh".
"Không có đạo lý!" Vì thế, Lara Liya đặc biệt bỏ hai hàng râu xuống, tận lực nở nụ cười hòa ái nhất nhưng cuối cùng vẫn như cũ.
Mọi người đều muốn giúp Dodo tìm cha mẹ, đáng tiếc Dodo tiểu thư chỉ biết cha gọi là cha và mẹ gọi là mẹ, còn lại thì không biết cái gì nữa.
"Dodo! Con ở chỗ nào?" Ở nơi xa truyền tới thanh âm nôn nóng. Thanh âm này rơi vào tai đám người Athena không ngờ có chút quen tai.
Tiểu la lỵ đang bị Lola ôm dường như muốn tránh thoát nhưng không kịp. Rất nhanh, mọi người đã tìm được chủ nhân của âm thanh.
Quả nhiên là người quen, nữ quan Lilith của Âm Ảnh đế quốc.
"Đây là con gái của ngươi?" Athena hơi ngẩn ra: Đúng rồi, hình như đã từng nghe được tin tức đính hôn của Lilith và Intuit Indira. Nhưng mà hai người kết hôn chưa hết một năm, chẳng lẽ là ăn cơm trước kẻng?
Lilith hơi ngập ngừng rồi gật đầu.
Tiểu tiểu la lỵ bên này đã giành trước, khóc rống lên: "Con không quen Lilith di di, con muốn đi tìm cha cơ!"
Mọi người: "..."
"Xin lỗi, đã làm phiền mọi người rồi." Lilith không muốn lưu lại thêm, ôm chặt lấy Dodo sau đó chạy tới bên Intuit Indira.
Nuối tiếc đưa mắt nhìn Dodo dần khuất tầm mắt, Athena mới phát hiện ra món đồ chơi hình đầu heo kia vẫn còn ở trong tay. Nàng yêu thường vuốt ve nó, giống như đang vuốt ve cô bé con đáng yêu kia vậy.
"Sao vậy, không nỡ à?" Delia nhìn ra tâm tư của bạn tốt, liền nói: "Thì nỗ lực chút đi, tự mình sinh lấy một đứa."
Athena đỏ mặt, lại nghe Cơ Á hiếu kỳ hỏi một câu. "Cha của Dodo không phải Intuit Indira sao?"
Alice mở to mắt: "Chẳng lẽ Intuit Indira là... ngưu đầu nhân trong truyền thuyết?"
Intuit Indira đáng thương không hiểu sao lại "bị" biến thành ngưu đầu nhân.
"Cha của Dodo là ai?"
"Hừ! Khẳng định là một nam nhân thối đáng vứt đi nào đó! Loại người như vậy nếu đụng phải ta, ta nhất định sẽ cắt công cụ gây án của hắn, sau đó đánh thành kẻ không thể tự lo cho sinh hoạt của mình!" Lời của Lara Liya lần đầu tiên được mấy nữ tử đồng tình.
"Hắt xì!" Nam nhân thối nào đó đang muốn chạy tới chợ đêm để hội hợp với chúng nữ đột nhiên hắt xì một cái, không hiểu sao lòng dâng lên một trận ác hàn.
Thiết Quyền lĩnh địa đèn đuốc huy hoàng. Đối với ma tộc, sinh hoạt về đêm phong phú vừa mới bắt đầu.
Chợ đêm hiện nay đã trở thành một nguồn thu thuế, một thành phần không thể thiếu của các lãnh địa và thành trấn ma giới.
Là một trong số đại lãnh địa của Huyết Sát đế quốc, Thiết Quyền lãnh địa đã từng được cố tiểu hoàng tử Tirisfal tiến hành tổ chức thí điểm chợ đêm "bản nhái lại". Hai khu phố trong thành đều có chợ đêm quy mô lớn.
Trong chợ đêm khu phố Đông xuất hiện một đám mỹ nữ. Họ trở thành cảnh đẹp hấp dẫn ánh mắt của nhiều người.
Hơn mười vị mỹ nữ, chỉ có hai nam nhân đi cùng cho nên rất nhiều con "ong mật" lượn lờ tới đùa giỡn. Chỉ có điều, những con "ong" đó đều hóa thành lưu tinh tán biến phía chân trời ngay khi tiếp cận.
Lập tức có người nhận ra, mỹ nữ tóc ngắn thấp bé nhỏ con trong đoàn người này không ngờ lại là siêu cấp cường giả đánh bại Raizen đại đế - Lara Liya!
Phát hiện này dọa cho mấy kẻ có tâm địa bất lương tè ra quần. Kẻ có thể dùng một quyền đánh bại Raizen, mình đây chỉ có "hai lạng" thịt không đủ để người ta nhét kẽ răng.
Không chỉ như thế, vị mỹ nữ ma pháp sư Lola có quan hệ một chân với Đọa Thiên Sứ vương phu cũng ở đấy, còn có tuyển thủ Pagliuca lọt vào vòng tám người mạnh nhất, hành tây Đâu Đâu kỳ quái cùng với hai tuyển thủ nổi danh Lomond và Olivia nữa.
Cho dù không có Lara Liya ở đây thì trận hình này cũng quá mức khủng bố. Một lúc sau, không ai dám tiến lên bắt chuyện nữa.
"Alice, Adeline, tới nếm thử món này đi! Đây là đặc sản của Thiết Quyền lãnh địa đấy. Ăn thử một miếng đi, sẽ có cảm giác mát lạnh thoát ra khỏi lỗ tai, cả người giống như muốn bay lên." Athena từng cùng phụ thân và di nương hồng long đi tới Thiết Quyền lãnh địa. Tuy khi đó còn chưa có chợ đêm nhưng nàng cũng không hề xa lạ gì với đặc sản nơi này.
"Thật sao?" Alice thong thả ăn thử một quả. "Adeline, ngươi cũng nếm thử xem."
"Ừ." Naga thiếu nữ tiếp nhận quả Alice đưa cho, nở một nụ cười thật tâm. Tuy có đôi lúc nàng còn rất nhớ tỷ tỷ và tộc nhân, còn cả mẫu thân nữa... nhưng có thể ở chỗ này cùng với những người bạn cũng thật tốt.
"Isabella, ngươi vừa rồi thật lợi hại, mười hai hắc tinh tệ bị ngươi ép giá tới một hắc tinh tệ!" Tiểu thị nữ mị ma vô cùng bội phục. Đổi lại là chính nàng, có thể chém tới một phần ba giá cả đã là cực hạn rồi.
"Đương nhiên, tỷ tỷ là lợi hại nhất!" Cô nàng hắc long vừa nghịch khuyên tai san hô tỷ tỷ tặng cho vừa cười hì hì nói: "Lara Liya, ngươi chừng nào thì tính tiền với ta?"
La lỵ phẳng vẫn đang đon đả ân cần với tiên nữ long tiểu thư nghe vậy thì cứng người lại: "Chờ ta đạt được giải quán quân đã, hiện tại ta không có đồng nào cả. Yên tâm đi, không phải đã ghi giấy nợ cho ngươi rồi sao? Đến lúc đó, ta thắng lại được tài sản sẽ cho ngươi thêm một phần."
"Lara Liya, ngươi thật tốt!" Cô nàng hắc long nắm chặt lấy tay của la lỵ có râu, cảm động nói: "Đúng rồi, nói miệng không có chứng cứ, hay là chúng ta lại ghi thêm một tờ giấy nợ nữa."
La lỵ có râu: "..."
"Oa! Cảm giác thật kỳ quái. cứ như là lần đầu tiên lén uống rượu vậy. Tỷ tỷ, tỷ nếm thử xem..." Người kêu "tỷ tỷ" lần này là Alice. Mùi vị của quả này quả thực không tệ. Tiểu la lỵ bị say lắc lư không yên, được một vị nữ tử tóc vàng che diện sa ở bên cạnh đỡ.
Nghe được từ "lén uống rượu", nữ tử tóc vàng véo nhẹ lên mặt tiểu la lỵ một cái, đôi mắt màu tím tràn đầy ôn nhu. Ai cũng không ngờ tới, mỹ nữ che mặt đứng bên cạnh tình nhân của vương phu điện hạ lại chính là "nguyên phối" của hắn, một trong tam đại đế vương - Mejia Lucifer.
Nhiệm vụ bức giá hôm nay hiển nhiên là phó bản chợ đêm của đội hậu cung.
"Lomond, thử cái áo bào màu đỏ này xem."
"Meidilu, Lomond thích hợp với màu xanh hơn."
"Ta lại thấy màu đỏ rất đẹp."
"Lomond, ngươi nói thử xem thích mặc màu gì?" Lần bổ đao này là cô mẫu đại nhân.
"..." Bạn điệt nhi trái ôm phải ấp khó xử nửa ngày, cuối cùng lựa chọn một cái áo đan xen cả màu đỏ và màu xanh. Chẳng qua phong cách của cái áo đấy rất xứng với hai chữ "mắc ói", làm độc long đại gia cười đau cả bụng.
"May mà đội trưởng không có ở đây." Lomond lau mồ hôi trên trán. Tài bỏ đá xuống giếng của cô phụ đại nhân còn ác liệt hơn cô mẫu đại nhân nhiều.
"Thằng cha kém cỏi kia khẳng định là đi gặp mặt nữ nhân nào đó rồi." Tiểu nhân ngư công chúa vẫn độc miệng như thế.
Thực ra lần này bị Helen nói trúng rồi, Trần Duệ xác thực đi gặp mặt một nữ nhân.
"Mejia bệ hạ, Lola tiểu thư và Athena lãnh chủ còn có vân vân và mây mây... của ngươi yên tâm cho ngươi ra ngoài một mình sao?" Nữ nhân hờ hững hỏi một câu.
Trần Duệ đổi sang khuôn mặt khác hơi khẽ cười: "Thì cũng giống như nàng yên tâm một mình đối mặt với ta vậy!"
Đôi mắt phía sau diện sa vẫn trầm tĩnh như cũ: "Vậy thì ngươi liệu có mang theo ý nguyện hoặc ý chí nào đó của vị bệ hạ kia hay không? Hoặc là nói, ý của ngươi lúc này đã đại biểu cho tất cả?"
"Ý của ta..." Trần Duệ gãi đầu: "Theo phương thức lý giải nhất quán từ trước tới giờ của nàng, chắc hẳn là bao quát cả ngu xuẩn, háo sắc hỏng đầu...v.v..."
"Con người luôn biết thay đổi..." Katherine chậm rãi lắc đầu. "Đặc biệt là hoàn cảnh và thời gian, có thể cải biến rất nhiều thứ. Ngươi có thể dùng cụm từ 'thân bất do kỷ' tới để giải thích."
"Ta thừa nhận ta thay đổi không ít." Trần Duệ nhìn vào mắt nàng. "Nhưng có một số thứ đã chảy xuôi trong huyết mạnh, bện chặt với hơi thở, cho dù đối mặt với tử vong cũng sẽ không ảm đạm hoặc mất đi."
Katherine né mắt ra chỗ khác: "Đây là lời Gustav nói với Raizen lúc chiến đấu, thì ra ngươi cũng tinh thông khẩu hình miệng."
"Vì sao không hỏi, thứ gì là 'không thay đổi'?"
"Dồn dập bức hỏi không phải là loại phong độ mà vương phu một đế quốc nên có." Katherine lặng lẽ chuyển rời đề tài. Đột nhiên, nàng đứng thẳng người hành lễ. "Hôm nay hẹn điện hạ tới là có mấy vấn đề thành tâm thỉnh giáo."
Trần Duệ hơi ngẩn ra, cười khổ nói: "Ta không dám nhận mấy cái lễ đó, nàng cứ hỏi đi."
"Ngươi nhất định nhận được." Katherine thở dài một hơi: "Hai năm trước, toàn ma giới đều cho rằng Đọa Thiên Sứ đế quốc bị bức bách phải hy sinh lợi ích để đổi lấy hòa bình ngắn ngủi nhưng ai cũng không nghĩ tới, đó mới chân chính là vạch xuất phát của Đọa Thiên Sứ đế quốc. Chiến tranh tiền tệ của ngươi tặng cho ta, tặng cho Raizen, tặng cho tất cả mọi người một đòn nặng. Đây chắc hẳn chỉ mới là bước đầu, phía sau còn nữa phải không?"
"Nếu như ví nó như một cơn bão tài chính thì đây xác thực mới chỉ bắt đầu." Trần Duệ gật đầu nói: "Nếu như kế hoạch của ta có thể tiến hành thuận lợi, khiến hiệu ứng hồ điệp khuếch đại hơn nữa thì... kết quả xấu nhất có thể khiến cho cả nền kinh tế sụp đổ..."
Katherine nghe hắn giới thiệu một ít nguy cơ tài chính thường thấy, sắc mặt đột biến: "Trước hết dùng chiến tranh hóa tệ làm bước đệm, sau đó lợi dụng duyệt binh để phô bày lực lượng quân sự cường đại, chấn nhiếp hai đại đế quốc. Hiện tại, ngươi còn tham gia vũ đấu đại hội, phơi bày vũ lực cá nhân... Ta và Raizen tính sai thật rồi, chúng ta không nên cho ngươi thời gian hai năm."
Trần Duệ lắc đầu: "Hiện tại nói ai đúng ai sai còn quá sớm."
"Còn sớm? Chẳng lẽ phải đợi đại quân của ngươi đạp bằng hai đại đế quốc sao?" Thanh âm của Katherine có thêm một tia tự giễu: "Có lẽ ngươi có thể giành được thắng lợi sau cùng nhưng cho dù còn một người đứng vững, Âm Ảnh đế quốc cũng tuyệt đối không khuất phục, năm đó ở thời đại Bạch Dạ như thế, hiện tại cũng là như thế.
Nếu đã không thể nào tay nắm tay, vai sóng vai vậy thì cứ siết chặt lấy đao bén, mặt đối mặt làm địch nhân.
"Thời đại của Bạch Dạ đã thành quá khứ." Trần Duệ chậm rãi đứng lên, ha hả cười lớn: "Chỉ cần ta có thể đạt tới mục đích phá hủy ma giới là được rồi. Nàng ngẫm lại xem, cho dù là ai thắng ai bại, quân lực và kinh tế của ba đại đế quốc đều đại thương nguyên khí, mấy trăm năm cũng không thể khôi phục lại, căn bản không thể nào sánh bằng với thế giới nhân loại nữa."
Katherine kinh hãi: "Đây là mục đích chân chính của ngươi?"
"Đương nhiên." Trần Duệ đột nhiên nở một nụ cười kỳ dị: "Trừ khi nữ hoàng bệ hạ nguyện ý hy sinh chính mình..."
"Ta không biết nên tán thưởng hay là nên căm hận phương thức trình bày vấn đề của ngươi. Được rồi, ta đã hiểu hậu quả ác liệt khi phát động chiến tranh." Katherine nhìn thật sâu vào Trần Duệ: "Nhưng ta không thể nào lý giải được dụng ý của ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn chỉnh hợp lực lượng của ma giới để thảo phạt cừu nhân ở thế giới nhân loại?"
"Người thông minh suy xét nhiều lại làm cho vấn đề thêm phức tạp." Trần Duệ chỉ chỉ vào đầu mình. "Ta không nghi ngờ chút nào, nàng là một người thông minh!"
"Hừ!" Katherine bất mãn trừng mắt nhìn hắn. "Cái gọi là đơn giản hóa của ngươi là tin vào kế hoạch liên minh hai năm trước sao?"
"Vì sao lại không nhỉ?" Trần Duệ tùy ý nhún vai, đôi mắt lại để lộ sự nghiêm túc.
Katherine trầm ngâm rất lâu rồi đứng thẳng người lên, đi ra ngoài cửa: "Có lẽ, chúng ta còn có một lựa chọn cuối cùng."
"Có lẽ?"
"Chờ ngươi có thể chiến thắng kẻ tên là Lara Liya kia đi đã... Trận quyết tái sẽ bóc trần tất cả. Đến cuối cùng... là kết thúc, hay là bắt đầu, ta cũng không biết."
Trần Duệ kinh hãi. Nghe khẩu khí của Katherine, không ngờ lại muốn làm một kết thúc cuối cùng trong trận quyết tái. Không nói cái khác, đầu tiên, chính bản thân Katherine phải chắc chắn thắng được Red Pipit có thực lực quốc độ đỉnh phong đã!
"Katherine, chúng ta..."
Thân ảnh Katherine hơi ngừng lại nhưng nàng không quay đầu mà tiếp tục bước ra khỏi cửa.
Chợ đêm.
Một thân ảnh nhỏ bé xuất hiện trong đám người. Đây là một tiểu tiểu la lỵ phấn điêu ngọc mài, tuổi nhìn không quá ba. Mái tóc đen hơi uốn cong, trên đầu có hai cái sừng nhỏ rất đáng yêu. Tướng mạo của nó vô cùng xinh xắn. Đôi mắt to đen láy giống như biết nói chuyện, để lại ấn tượng đầu tiên cho người ta là "rất moe". (Moe là thuật ngữ của otaku chỉ các bé gái rất dễ thương!)
Tiểu tiểu la lỵ mặc váy, ôm một món đồ chơi hình đầu heo bằng lông tơ. Bé vừa đi vừa nhìn đông ngó tây như muốn tìm một cái gì đó.
Chất liệu vải quần áo và món đồ chơi của bé đều không hề rẻ tiền chút nào, bên người lại không có người lớn, rất nhanh đã có người để ý tới bé.
"Tiểu muội muội, để đại thúc mang cháu đi xem cá vàng có được không?" Một tên mập đi đến bên người tiểu tiểu la lỵ, trên khuôn mặt nở một nụ cười bỉ ổi.
Tiểu tiểu la lỵ đường như có cảm ứng với nguy hiểm cho nên lập tức để lộ vẻ cảnh giác. Một lúc sau, mái tóc màu đen chậm rãi chuyển thành màu hồng.
"Oanh!" Khuôn mặt có nụ cười bỉ ổi của tên mật đột nhiên trở nên vặn vẹo, trên đó in hằn một vết dép. Thân thể mập mạp lập tức bay ngược về sau, nặng nề đập vào bức tường.
Mập mạp bỉ ổi bị một nữ tử mỹ lệ anh khí bừng bừng đá bay. Nàng này có một mái tóc ngắn màu đỏ, sau lưng còn theo thói quen vác một thanh cự kiếm lớn.
Tiểu tiểu la lỵ cũng cảnh giác nhìn nữ tử tóc đỏ. Đột nhiên đôi mắt to của bé chớp chớp, một tay vẫn ôm chặt lấy đầu heo, một tay khác thì vươn ra, ngọt ngào nói: "Di di ôm."
Nữ tử tóc đỏ sửng sốt, lập tức ôm tiểu tiểu la lỵ lên. Tiểu tiểu la lỵ ôm chặt lấy cổ nàng, cảm giác được một loại khí thức thân thiết nào đó, lòng đột nhiên trầm tĩnh lại. Bên kia có thanh âm vang lên: "Athena! Ngươi đang làm cái gì đấy?"
"Ý..." Cô nàng hắc long đi tới đầu tiên. "Athena, đó là ai vậy?"
"Ta cũng không biết." Athena sờ đầu tiểu tiểu la lỵ. "Cô bé, con tên là gì? Ba má con đâu?"
"Dodo muốn tìm ba..." Tiểu tiểu la lỵ ấm ức ôm chặt lấy cổ Athena.
"Dodo? Cái tên này nghe thật êm tai." Athena cảm giác cái tên này thật quen thuộc, dường như mấy năm trước Trần Duệ từng kể chuyện ở thế giới trên mặt có nhắc qua. Nhưng mà nàng cũng không nghĩ nhiều, chỉ ôm chặt lấy tiểu tiểu la lỵ. "Di di mang con đi tìm ba được không?"
"Di di thật tốt." Tiểu tiểu la lỵ hôn "chụt" một cái lên mặt Athena.
"Ở đây nữa." Cô nàng hắc long cũng đưa một bên má của mình ra, nào biết tiểu tiểu la lỵ không chịu hôn lên.
Cô nàng hắc long cũng không buồn bực, hi hi ha ha kêu lên: "Tỷ tỷ! Mau tới, Athena nhặt được một Dodo này!"
Rất nhanh, tiểu tiểu la lỵ đáng yêu đã bị đội hậu cung bao vây.
Rất nhanh, tiểu tiểu la lỵ đã chinh phục đội hậu cung.
Lạ một điều là Dodo rất thân thiết với Athena, Isabella, Cơ Á thậm chí là cả Mejia và Lola nhưng với những người khác thì cảnh giác nhiều lắm, rõ ràng nhất là Lara Liya. La lỵ phẳng vừa muốn đi qua ôm bé một cái, Dodo liền "khóc lớn" sau đó liền đánh bay Lara Liya đi.
Cho dù là mấy la lỵ long tộc mười tuổi trong đội fan kia cũng bị Dodo tiểu thư "khóc đánh".
"Không có đạo lý!" Vì thế, Lara Liya đặc biệt bỏ hai hàng râu xuống, tận lực nở nụ cười hòa ái nhất nhưng cuối cùng vẫn như cũ.
Mọi người đều muốn giúp Dodo tìm cha mẹ, đáng tiếc Dodo tiểu thư chỉ biết cha gọi là cha và mẹ gọi là mẹ, còn lại thì không biết cái gì nữa.
"Dodo! Con ở chỗ nào?" Ở nơi xa truyền tới thanh âm nôn nóng. Thanh âm này rơi vào tai đám người Athena không ngờ có chút quen tai.
Tiểu la lỵ đang bị Lola ôm dường như muốn tránh thoát nhưng không kịp. Rất nhanh, mọi người đã tìm được chủ nhân của âm thanh.
Quả nhiên là người quen, nữ quan Lilith của Âm Ảnh đế quốc.
"Đây là con gái của ngươi?" Athena hơi ngẩn ra: Đúng rồi, hình như đã từng nghe được tin tức đính hôn của Lilith và Intuit Indira. Nhưng mà hai người kết hôn chưa hết một năm, chẳng lẽ là ăn cơm trước kẻng?
Lilith hơi ngập ngừng rồi gật đầu.
Tiểu tiểu la lỵ bên này đã giành trước, khóc rống lên: "Con không quen Lilith di di, con muốn đi tìm cha cơ!"
Mọi người: "..."
"Xin lỗi, đã làm phiền mọi người rồi." Lilith không muốn lưu lại thêm, ôm chặt lấy Dodo sau đó chạy tới bên Intuit Indira.
Nuối tiếc đưa mắt nhìn Dodo dần khuất tầm mắt, Athena mới phát hiện ra món đồ chơi hình đầu heo kia vẫn còn ở trong tay. Nàng yêu thường vuốt ve nó, giống như đang vuốt ve cô bé con đáng yêu kia vậy.
"Sao vậy, không nỡ à?" Delia nhìn ra tâm tư của bạn tốt, liền nói: "Thì nỗ lực chút đi, tự mình sinh lấy một đứa."
Athena đỏ mặt, lại nghe Cơ Á hiếu kỳ hỏi một câu. "Cha của Dodo không phải Intuit Indira sao?"
Alice mở to mắt: "Chẳng lẽ Intuit Indira là... ngưu đầu nhân trong truyền thuyết?"
Intuit Indira đáng thương không hiểu sao lại "bị" biến thành ngưu đầu nhân.
"Cha của Dodo là ai?"
"Hừ! Khẳng định là một nam nhân thối đáng vứt đi nào đó! Loại người như vậy nếu đụng phải ta, ta nhất định sẽ cắt công cụ gây án của hắn, sau đó đánh thành kẻ không thể tự lo cho sinh hoạt của mình!" Lời của Lara Liya lần đầu tiên được mấy nữ tử đồng tình.
"Hắt xì!" Nam nhân thối nào đó đang muốn chạy tới chợ đêm để hội hợp với chúng nữ đột nhiên hắt xì một cái, không hiểu sao lòng dâng lên một trận ác hàn.