Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 100 : Ổng thống phu nhân tương lai (1)
Ngày đăng: 12:08 30/04/20
Edit: Phi Phi
Beta: Quỳnh
Hạ Thiên Tinh cũng không nghĩ mình lại bận lòng như vậy về công việc như vậy, nhưng con trai cô đang ở nơi này, cô cũng thật sự không an tâm mà đi chút nào.
Bên này, Trì Vị Ương còn chưa tắt điện thoại, liền có người hầu vội vàng gõ cửa đi vào. Không đợi Hạ Thiên Tinh hỏi, người hầu liền nói: “Hạ tiểu thư, Bạch tiểu thư tới, nói là tới thăm tiểu thiếu gia.”
Bạch tiểu thư?
Hạ Thiên Tinh ngây ngốc chớp mắt một cái, trong chốc lát mới nhớ tới là ai, “Bạch tiểu thư là chị của Tổng Thống tiên sinh?”
“Đúng vậy, Hạ tiểu thư.”
Trì Vị Ương ở bên kia nghe thấy được, “Bạch bộ trưởng tới sao? Bạch bộ trưởng chính là nữ trung hào kiệt, mình rất sùng bái cô ấy! Thiên Tinh, lát nữa cậu nhìn thấy cô ấy thì thay mình truyền đạt một chút sự kính ngưỡng tuyệt đối không thay đổi của mình đến cô ấy nha.”
Hạ Thiên Tinh mắt trợn trắng, “Tắt máy đây.”
Bạch Túc Diệp là bộ trưởng bộ bảo an S quốc, rất có danh. Nhiều những người phụ nữ đều giống như Vị Ương đem cô trở thành thần tượng. Hạ Thiên Tinh cũng không ngoại lệ.
Sự tích khiến cô nổi danh nhất là nhiều năm trước, khi cô mới gần 18 tuổi, liền một mình tiến vào hang hổ ẩn núp nằm vùng ở đấy. Lúc ấy làm người nghe sợ hãi, nhưng vấn đề sợ hãi chính là quân đoàn lính đánh thuê của thủ lĩnh Dạ Kiêu, ngay lúc đó bị cô anh dũng chặt đứt một phụ tá đắc lực, làm anh ta bị tổn thất nghiêm trọng.
Cũng chính là kỳ tích này làm Bạch Túc Diệp nổi tiếng trên toàn quốc, cũng vì thế nên hiện giờ cô trở thành nữ bộ trưởng bộ bảo an S quốc.
Hạ Thiên Tinh nhìn vào gương sửa quần áo mới đi ra phòng ngủ.
Còn chưa tới phòng trẻ con liền nghe được thanh âm sung sướng của Hạ Đại Bạch bên trong phòng, “Cô, con rất nhớ cô nha!”
“Lại đây, để cô ôm một cái.” giọng nói Bạch Túc Diệp rất êm tai, trời sinh có chút nhu mì. Chính là, người phụ nữ như vậy chính là muốn mạng của đàn ông. Dạ Kiêu luôn thua trên tay của cô, có thể nghĩ mị lực của cô có bao nhiêu to lớn.
“Con đó, cái khác không biết, còn khoác lác thì khẳng định là số 1. Về sau con chính là tổng thống phu nhân, loại lời nói này đừng đến trước mặt tổng thống mà nói. Mẹ không muốn chúng ta bị chê cười đâu!”
Nghe được bốn chữ “Tổng thống phu nhân”, Tống Duy Nhất cười rộ lên, trong lòng tràn đầy mật ngọt.
Giờ phút này, người hầu đã đem chuyển phát nhanh mở ra, nhưng bên trong là nội dung gì thì tự nhiên là không dám nhìn. Tống Duy Nhất cầm lấy khăn lông người hầu đưa qua, lau khô tay, mới nói: “Ai gửi cho tôi?”
Cô ta một bên lẩm bẩm, một bên liếc mắt nhìn bưu kiện chuyển phát nhanh một cái. Trên túi, ngoại trừ thông tin của cô ta ra, thông tin người gửi cái gì cũng không có.
Lòng cô ta thoáng nghi ngờ, lấy đồ bên trong ra xem.
Không xem còn tốt, vừa thấy sắc mặt cô ta liền đại biến.
Bên trong là một xấp ảnh chụp, mà người trong ảnh chụp, thế nhưng là……
Này rõ ràng chính là xe chấn môn!
Sắc mặt Tống Duy Nhất trở nên trắng bệch, tay siết chặt tấm ảnh, có chút phát run. Cô ta nhìn chằm chằm người trên ảnh chụp kia, trong mắt dâng lên u oán, như là muốn xuyên thấu tấm ảnh, đem cô băm vằm thành từng mảnh.
“Đáng giận! Quá đáng giận!” Cô ta tức giận đến nỗi thanh âm đều phát run.
Mai Lưu Li vừa thấy bộ dáng này của cô ta, liền đứng dậy, “Chuyện gì khiến con tức giận đến như vậy? Đưa cho mẹ nhìn một cái.”
Vừa nói xong, bà ta đã đem tấm ảnh chụp cầm lấy. Mai Lưu Li lập tức tức giận đến nỗi ngực khó chịu. Một tay chụp vào tay vịn trên ghế, “Nó dám không đem Tống gia chúng ta để vào mắt! Cư nhiên ở trên xe buýt cùng một phụ nữ ngang nhiên làm ra loại chuyện này!”
Tống Duy Nhất tức giận lao đến xé tấm ảnh. Cô ta dùng hết sức, như là xé Hạ Thiên Tinh ra vậy.
Mai Lưu Li nói: “Con cũng đừng tức giận như vậy, bây giờ mẹ cho người đi điều tra người phụ nữ này một chút, để xem rốt cuộc cô ta là người nào.”