Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 135 : Trở về Phủ tổng thống (4)

Ngày đăng: 12:09 30/04/20


Edit: Phi Phi



Beta: Quỳnh



Hạ Thiên Tinh nhíu chặt mi, rất ủy khuất nói: “Công ty taxi mấy người thái độ phục vụ chậm chạp không tốt như vậy, tôi có thể khiếu nại……”



“……” Người nào đó ở bên kia không nói gì. Ninh ninh giọng nói, “Tiểu thư, xin hỏi cô hiện tại ở đâu? Thái độ phục vụ như bây giờ có được chưa?” Câu trước vừa ôn nhu xong, một câu cuối cùng lại biến thành hung hãn, nghe tới quả thực giống như hai người khác nhau.



Hạ Thiên Tinh hiện tại chỉ nghĩ chạy nhanh về nhà, nghỉ ngơi thật tốt, đầu choáng váng đến muốn chết, cũng không cùng anh nhiều lời, chỉ nói: “…… Hiện tại tôi đang ở chỗ ba tôi.”



“Chờ.”



Điện thoại bên kia chỉ cho cô hai chữ liền tắt máy. Hạ Thiên Tinh mơ mơ màng màng, ôm Hạ Đại Bạch dựa vào trên thân cây chờ, đột nhiên nhớ tới, mình vừa rồi còn chưa nói với người ta địa chỉ cụ thể a! Chỉ nói ở chỗ ba, người nọ liền tắt điện thoại, người ta biết chỗ ba cô là ở đâu sao?



Cũng thật là quá ngu đần chậm chạp!



Hạ Thiên Tinh ở kia chờ không đi, Hứa Nham cũng ở lại cùng. Hạ Đại Bạch giương đầu nhỏ, hỏi anh, “Dượng nhỏ, dượng còn không đi sao?”



“Không phải con nói có rượu thì không thể lái xe sao.” Hứa Nham sờ sờ đầu nhỏ của nhóc, ngữ khí ôn nhu, “Chú chờ một chút, chờ tỉnh rượu rồi đi.”



Anh nói hết lời, liếc mắt nhìn bóng dáng Hạ Thiên Tinh một cái, ánh mắt thật sâu. Hạ Thiên Tinh căn bản không có phát hiện, chỉ thấy đầu choáng váng, nhắm hai mắt ở kia chờ.




Con hoang……



Không giáo dưỡng……



Trrong nháy mắt lại bị chọc trúng chỗ mềm mại nhất, nơi khổ sở nhất, nước mắt lại tràn ngập ra hốc mắt. Bạch Dạ Kình nhíu mi, đem quần áo cởi ra khoác ở trên vai cô, “Đừng khóc.”



Thanh âm rất nhẹ. Hạ Thiên Tinh hít mũi, nỗ lực đem nước mắt dừng lại. Anh đứng yên ở bên người cô, ánh mắt vừa mới xông tới Lý Linh Nhất cùng Hạ Tinh Không, thần sắc lãnh khốc.



Lãnh Phi nói: “Tư thế này của hai vị là muốn đánh người?”



Hạ Tinh Không nhớ tới lần trước mình bị Tổng Thống tiên sinh giáo huấn, ngậm miệng không dám nói gì, chỉ vội vàng lắc đầu. Lý Linh Nhất sợ hãi khí thế lãnh khốc thấu xương trên người kia của anh, bà ta lui về phía sau một bước đại biểu không muốn nói gì. Bạch Dạ Kình cái gì cũng chưa nói, chỉ đem Hạ Thiên Tinh một phen chặn ngang ôm lên. Ngửi được mùi rượu trên người cô không nhẹ, ánh mắt trầm xuống, rũ mắt thật mạnh nhìn chằm chằm cô. Rõ ràng biết tửu lượng mình kém bao nhiêu, cùng Hứa Nham ở bên nhau, còn dám đem mình uống thành bộ dạng này, là muốn thế nào?



Bất quá……



Cô có thể đem điện thoại gọi anh tới nơi này, tuy rằng có chút chậm chạp, nhưng ít ra cũng tính là đã làm một chuyện thông minh.



“Cái kia! Tổng Thống tiên sinh!” Phía sau, Lý Linh Nhất đi ra một bước lớn gan mở miệng.



Bạch Dạ Kình quay đầu, chỉ nghe được Lý Linh Nhất tiếp tục nói: “Ngài có biết hay không, người phụ nữ Hạ Thiên Tinh này căn bản là không phải ngoài mặt nhìn dịu ngoan như vậy.”