Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 153 : Dẫn người đến tìm bà ta hỏi tội

Ngày đăng: 12:09 30/04/20


Edit: Trang nhỏ



Beta: Quỳnh



“Ba, ba nói qua điện thoại với con, không bằng ba tự nói chuyện với mẹ đi? Ba muốn nói gì thì hãy nói hết.”



Hạ Quốc Bằng dừng một chút, nói thẳng: “ Tinh Không mới vừa gọi điện thoại tới khóc lóc kể lể, nói là…… Nói là vũ đoàn không muốn nhận nó nữa. Thiên Tinh, em gái con dù cho có chút tùy hứng, chính là, nhiều năm như vậy, nó vẫn rất coi trọng mà gây dựng sự nghiệp nhảy múa của nó, cho nên…… Con xem có thể giúp đỡ em con không……”



Hạ Thiên Tinh rất rõ ràng, trên thực tế, lấy thực lực của Hạ Tinh Không, lúc trước có thể tiến vũ đoàn, cũng là nhờ vào Bạch Dạ Kình. Nói thẳng ra, căn bản là là nhờ vào cô và Hạ Đại Bạch. Nếu không phải bởi vì đứa bé kia, sao cô ta có thể vào biểu diễn quốc tế của vũ đoàn đó chứ?



“Thực xin lỗi, ba, chuyện này con giúp không được gì. Con vừa không phải là lãnh đạo của vũ đoàn, cũng không phải là người thành lập ra vũ đoàn, nếu ba muốn tìm người giúp, tất nhiên là đã tìm lầm người.”



“Thiên Tinh, con biết nó sở dĩ sẽ bị sa thải, là bởi vì……”



“Nếu nó có thực lực, chẳng sợ người ta không cần nó, ngược lại vẫn sẽ cho nó tiếp tục biểu diễn. Ba không cần phải quá phiền muộn.”



Hạ Quốc Bằng vốn còn muốn nói cái gì, chính là, ngữ khí Hạ Thiên Tinh lại vô cùng cương quýêt, nói rõ không muốn hỗ trợ. Hạ Quốc Bằng thở dài, cũng  không nói thêm cái gì, cuối cùng chỉ nói: “Việc đã đến nước này, ba cũng không tham gia nữa. Con…… Cũng không có việc gì, về nghỉ ngơi đi.”



Hạ Thiên Tinh trầm ngâm một chút,  giơ điện thoại lên phía trước, vẫn là nói một câu: “Ba, mấy ngày nữa là sinh nhật năm mươi tuổi của mẹ. Từ khi con mới 8 tuổi đã rời xa mẹ đến giờ, không còn có gặp qua bà ấy, lần này muốn mang con của con đi gặp bà ấy.”



Hạ Quốc Bằng ở bên kia trầm mặc hồi lâu. Thật lâu sau sau, mới u trầm nói: “ Giúp ba chuyển lời một tiếng, chúc bà ấy sinh nhật vui vẻ.”



………………
Buổi chiều. Lúc sắp tan tầm, di động Hạ Thiên Tinh liền vang. Trên màn hình, lập loè ra hai chữ “Tiểu bạch”. Cô rời bàn làm việc đi đến góc mới đem điện thoại tiếp



“Uy.”



“Tan tầm về sẽ ở chỗ nào?” anh hỏi.



“Chắc sẽ trở lại căn nhà nhỏ.” Hạ Thiên Tinh trả lời, hai ngày nay không trở về, sợ là đã tích đầy tro bụi, phải về thu thập một chút.



“Được” Bạch Dạ Kình trả lời cô một chữ.



Hạ Thiên Tinh hỏi: “Làm sao vậy?”



“Buổi tối anh lại tìm em.” Anh nói ngắn gọn. Hạ Thiên Tinh “ừ” một tiếng, có vẻ vội, hai người cũng không có nói cái gì nữa, chỉ là nắm di động, lẳng lặng nghe hô hấp của nhau, cuối cùng anh mới nói: ” Anh phải đi họp.”



Cô cong cong khóe môi, thanh âm không tự chủ mà trở nên mềm nhẹ rất nhiều, “Anh đi đi, tôi… Em cũng thu thập một chút chuẩn bị tan tầm. Kia…… Chúng ta, buổi tối gặp.”



“Buổi tối gặp.”



Treo điện thoại, Hạ Thiên Tinh đem điện thoại cất vào trong túi. Nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, vừa nãy còn cảm thấy hoang vắng không thú vị, nhưng hiện tại, thoạt nhìn tựa hồ lại trở nên rất sinh động. Vẫn là tâm trạng ảnh hưởng rất nhiều bởi anh rồi!



Buổi tối, Trì Vị Ương không muốn nấu cơm, cùng Hạ Thiên Tinh ăn ở ngoài. Ở trung tâm thương mại, cô mua cho con trai một chiếc áo bông. Hiện tại vào mùa này, trong tiệm đều bắt đầu treo trang phục mùa đông