Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 156 : Gièm pha (1)

Ngày đăng: 12:09 30/04/20


Edit: Phi Phi



Beta: Quỳnh



Nhưng mà mới sáng sớm, như thế nào lại tới sửa lại phòng?



Hạ Thiên Tinh mang theo một bụng nghi vấn, đem điện thoại gọi đi. Lúc này, Bạch Dạ Kình vừa đến dưới lầu của văn phòng. Vệ binh xếp một hàng dài, cung kính cúi chào theo nghi thức quân đội. Anh giơ tay, cầm lấy văn kiện, sau khi thuận lợi đi vào mới tiếp điện thoại của cô.



“Nhà thiết kế thật sự là người do anh mời tới sao?” Hạ Thiên Tinh hỏi.



“Ừ. Nhà thiết kế Hoàng gia, trình độ hẳn là cũng không tệ lắm. Như thế nào, không thích?”



“Không phải……” Hạ Thiên Tinh nhìn nhà thiết kế liếc mắt một cái, nghiêng người đi sang một bên, “Chỉ là, vì sao muốn mở rộng phòng? Ở phòng nhỏ cũng không có gì không tiện.”



“Em chỉ có một người thì còn miễn cưỡng ở được. Bất quá, ba người, em muốn ở như thế nào? Giống như lần trước, ba người chen chúc nhau trên một cái giường?”



Nhớ tới lần trước, khuôn mặt Hạ Thiên Tinh đỏ hồng. Nhưng là…… Lời này giống như có chút không đúng a!



“Cái gì mà ba người ở? Anh không phải cũng muốn……”



“Có khi anh cũng phải đi thăm Đại Bạch, nếu quá muộn thì ở lại cũng không tồi.”



“……” Hạ Thiên Tinh nhìn phòng ở đang bị hủy, khóe môi nâng lên. Mở rộng như vậy, thật sự chỉ là tới ở một đêm thôi sao?



“Phòng ở sửa sang lại hoàn chỉnh sẽ cần thời gian khoảng hai ba ngày, những ngày này, em tạm thời trở lại trang viên mà ở.”



Hạ Thiên Tinh nhìn phòng cách vách đã khởi công, cảm thấy mình tựa hồ cũng không có lựa chọn nào khác. Bạch Dạ Kình bắt đầu vội hơn, nói đơn giản vài câu, hai người liền tắt điện thoại.



Ra thang máy, Trì Vị Ương đã ở cửa thang máy chờ, đem bữa sáng mới vừa mua đưa cho cô, một bên hút nước đậu xanh một bên oán giận, “Sao lại chậm như vậy, thiếu chút nữa là mình phải đi lên xách cậu xuống rồi.”




Bên này, hai người nói xong mới tách ra, di động Lãnh Phi liền vang lên. Không đợi anh bắt máy, ngay sau đó, trong văn phòng điện thoại cố định hết đợt này đến đợt khác vang lên.



Cửa văn phòng bị gõ vang, trợ lý thư kí Tony đẩy cửa tiến vào, sắc mặt vội vàng: “Tổng thống, truyền thông EAST cùng truyền thông Tây đều muốn phỏng vấn ngài. Còn có một ít quản trị trang web cũng sôi nổi gọi điện thoại vào.”



“Còn có email công cộng…… Vừa mới trong một phút đồng hồ đã đồng loạt  nhận được mấy ngàn email.”



Rất hiển nhiên, việc này cũng như virus lây bệnh, bay nhanh mở rộng, một phát không thể vãn hồi.



“Tổng thống.” Cửa lại bị đẩy ra, sắc mặt Thụy Cương trầm trọng tiến vào, nặng nề nhìn tổng thống liếc một cái, mới nói: “Tống phó tổng thống tới rồi.”



……………………



Bên kia.



Bộ ngoại giao.



Hạ Thiên Tinh mới vừa bỏ đồ xuống, đi đến toilet, chỉ nghe được có đồng nghiệp nói: “Dì dọn dẹp, chỗ này có chút dơ, phiền dì lại đây quét lại một chút.”



Rồi sau đó, Hạ Thiên Tinh theo bản năng quay đầu lại liền nhìn đến hình bóng quen thuộc kia. Lý Linh Nhất cầm cây lau nhà cùng cây chổi tiến vào, khi nhìn thấy Hạ Thiên Tinh cũng sửng sốt. Rồi sau đó, ánh mắt oán hận trừng đến, ánh mắt kia tựa như một đao sắc bén. Nếu là ánh mắt có thể giết chết người, Hạ Thiên Tinh cảm thấy chính mình đã bị giết chết vô số lần.



Cô cũng không dừng lại lâu, lách người đi qua Lý Linh Nhất. Đồng nghiệp đi theo cô cùng nhau ra tới, cười: “Thiên Tinh, sao tôi lại cảm thấy cô đắc tội với dì dọn dẹp kia vậy? Nhìn ánh mắt dì ấy, quả thực như là hận đến nỗi muốn đem cô ăn tươi nuốt sống ấy!”



Hạ Thiên Tinh cong cong môi, không tỏ ý kiến.



Chỉ một lát sau, sắc mặt Trì Vị Ương ngưng trọng hướng cô chạy tới. “Thiên Tinh! Việc lớn không tốt!”



Hạ Thiên Tinh bị sắc mặt cô ấy dọa cho nhảy dựng, dừng lại bước chân, hỏi: “Làm sao vậy?”