Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 175 : Cô dâu thuộc về anh (2)
Ngày đăng: 12:09 30/04/20
Edit: May22
Beta: Quỳnh
“Tùy tiện ngồi đi.” Tống Duy Nhất nói một tiếng, tự mình ngồi xuống sô pha đơn ở phòng thay quần áo trước. Cho dù là ngồi, thái độ cô ta vẫn ngạo mạn như cũ.
Hạ Thiên Tinh biết hôm nay cô ta sở dĩ tìm mình, lí do không gì khác ngoài Bạch Dạ Kình, nhưng lại không nghĩ tới, cô ta vừa mở miệng, đã nói: “Hạ Thiên Tinh, tôi hạn cho cô đến ngày mai phải rời khỏi nơi này!”
Ngữ khí này, không phải thương lượng, không phải thỉnh cầu, mà là mệnh lệnh.
Cô sửng sốt chớp mắt một cái, một hồi lâu tựa như đang tiêu hóa lời của Tống Duy Nhất. Chờ hiểu được, không khỏi có chút buồn cười nhìn Tống Duy Nhất, “Tống tiểu thư, cô là con gái Tống phó tổng thống không sai, nhưng là, chỉ biết tự phụ như vậy có vẻ thực buồn cười.”
Cô sinh ra ở đây, lớn lên, nhà cô vẫn ở đây, công tác cũng ở đây, Tống Duy Nhất lại dựa vào cái gì mà yêu cầu cô rời đi?
“Tự phụ?” Khó có được, Tống Duy Nhất lại không bực, chỉ lấy ra một túi giấy tờ, “bang” một tiếng khí thế kinh người ném trước mặt Hạ Thiên Tinh, “Hạ Thiên Tinh, trợn to mắt mà xem xem bên trong là gì rồi hẵng nói tôi có tư cách tự phụ hay không!”
Lông mi Hạ Thiên Tinh nhẹ nhàng nhăn lại, hồ nghi nhìn cô ta, lại nhìn túi giấy kia.
Chần chờ, nhưng cuối cùng vẫn đem túi giấy chậm rãi mở ra, cô thuận tay rút đồ vật bên trong ra, mà nội dung lại làm cô ngơ ngẩn. Từ khi vào cửa đến bây giờ trước sau nỗ lực bảo trì bình tĩnh, tại một khắc này, rốt cuộc biểu tình của cô vẫn sinh ra vết rách.
Túi giấy, không phải thứ gì khác, mà là một xấp ảnh chụp rõ ràng —— cô cùng Bạch Dạ Kình ở trên xe buýt đêm nọ. Không giống những tấm ảnh trên báo chí, đây hiển nhiên là bản thảo, mặt cô muốn rõ ràng bao nhiêu liền có bấy nhiêu.
“Ảnh chụp hiệu quả cũng không tệ lắm phải không? Mặt cô vô cùng rõ ràng.” Tống Duy Nhất cười khẽ, quả thực là dùng ánh mắt thưởng thức nhìn Hạ Thiên Tinh biến đổi sắc mặt.
“Alo, mẹ, vâng, con đang giúp Dạ Kình chọn lễ phục…… Dạ, bá phụ bá mẫu còn có chị Túc Diệp đều đã tới rồi sao? Tốt, con lập tức tới đây. Mẫu thiệp mời mẹ có mang theo không? Dạ, được rồi, con đến ngay đây.”
Chờ cúp điện thoại, hoàn hồn, trong phòng, Hạ Thiên Tinh đã không còn nữa. Ảnh chụp trên bàn, cũng không còn bóng dáng.
Hơi hơi trầm ngâm, cô ta không nhanh không chậm đi ra ngoài.
“Tống tiểu thư.” Nhân viên công tác lập tức chào hỏi. Tống Duy Nhất liếc người phục vụ một cái, “Người đâu?”
“Hạ tiểu thư vừa mới vội vàng đi rồi.”
Tống Duy Nhất gật đầu, không nói gì nữa. Hạ Thiên Tinh nếu thật sự yêu Bạch Dạ Kình, mà không phải coi trọng cái thân phận tổng thống này của anh ta, ảo tưởng trở thành tổng thống phu nhân mà nói, tự nhiên biết nên lựa chọn như thế nào!
…………………………
Thời điểm Hạ Thiên Tinh trở lại bộ ngoại giao, cả người có chút thất hồn lạc phách. Đúng lúc ăn cơm, Trì Vị Ương kéo cô đi nhà ăn, cô lắc đầu, chỉ nói không muốn ăn.
“Làm sao vậy? Đi ra ngoài một lát, trở về mặt trắng bệch thế này.”
Môi Hạ Thiên Tinh giật giật, chính là, cái gì cũng nói không nên lời. Chỉ cảm thấy ngực buồn đến lợi hại, như là bị tắc lại. “Cậu đi ăn cơm trước đi, mình muốn ngồi một mình trong chốc lát, nghĩ chút việc.”
Trì Vị Ương xem sắc mặt cô khó coi, cũng không có kiên trì, chỉ cầm bàn tay lạnh băng của cô, nhẹ giọng an ủi, “Mình mang cơm lại đây cho cậu, gần đay xảy ra những việc này, mình biết trong lòng cậu phiền muộn, nhưng mà, đừng nên chuyện gì buồn đều giữ trong lòng. Trời không sụp xuống được đâu!”