Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 190 : Tình yêu không thể quay về (1) Dạ Kiêu VS túc diệp

Ngày đăng: 12:09 30/04/20


Edit: Phi Phi



Beta: Quỳnh



Lúc này đây, Dạ Kiêu không mang thủ hạ, chỉ một mình lái chiếc xe thể thao màu đen lại đây, vững vàng ngừng ở phía trước thảm đỏ.



Cửa xe theo phong cách nâng lên phía sau, người xuất hiện trong mắt Bạch Túc Diệp làm ngây ngốc trong giây lát.



Đó là một cô gái trẻ tuổi ngồi ở ghế điều khiển phụ, ước chừng 18, 19 tuổi. Một bộ lễ phục màu trắng cùng trang sức bằng bạc phối hợp với giày cao gót màu đen, phác hoạ ra dáng người xinh đẹp của cô gái, tóc dài xử lý rất khá, nhu thuận thẳng tắp, giống như thác nước, đem cô gái phác hoạ càng thêm thuần tịnh xinh đẹp, lại không mất đi nét hoạt bát thanh xuân.



Bạch Túc Diệp nhìn cô gái kia hoảng thần một lát. Cô dường như thấy được chính mình mười năm trước. Năm tháng tươi đẹp kia, cô đã từng giống như cô gái này.



“Bộ trưởng, sao tôi cảm thấy cô gái kia…… Có điểm giống cô lúc trước?” Bạch Lang cũng nhìn chằm chằm cô gái kia.



Xem ra, cũng không phải do chính mình bị ảo giác.



Bạch Túc Diệp ánh mắt nhợt nhạt nhìn hai người, “Khả năng…… Dạ Kiêu thích kiểu người thế này.”



Cô gái kéo tay Dạ Kiêu, đạp lên thảm đỏ. Cô ta ăn mặc rất mỏng manh, gió thổi qua khiến cô ta rùng mình, Dạ Kiêu đã cởi áo của mình khoác lên đầu vai của cô gái. Cô gái hướng anh ta cười ngọt ngào, trong mắt tất cả đều là mê luyến cùng sùng bái, mà Dạ Kiêu đối với cô gái…… trong mắt đều là sủng nịch……



Bạch Túc Diệp không nhìn tiếp, chỉ phân phó Bạch Lang, “Giúp tôi chú ý anh ta, một khi anh có hành động khác lạ gì lập tức cho tôi biết.”



Cô không muốn đi tìm kiếm cảm giác buồn đau trong ngực mình là từ đâu mà đến. Cô cùng Dạ Kiêu đã tách ra mười năm, mười năm này đại khái anh ta đã giao thiệp qua vô số bạn gái, cho nên bây giờ mang theo một cô gái  xuất hiện, đem đối phương sủng ở trong lòng bàn tay cũng chẳng có gì lạ.



Cô cảm thấy chính mình cùng Dạ Kiêu đã hoàn toàn trở thành quá khứ. Mười năm này nếu là cô còn đối với anh ta có bất luận nhớ nhung gì mà nói thì đó là bởi vì áy náy thật sâu, cũng chỉ có thể là bởi vì áy náy.
Cô mặc vào lễ phục màu lam.



“Không cảm thấy lễ phục màu trắng kia thích hợp với cô hơn sao?”



Khóa kéo của lễ phục còn chưa kéo lên, một đạo thanh âm đột nhiên vang lên ở sau người cô. Bạch Túc Diệp thoáng kinh ngạc, nhưng cô không quay đầu lại, chỉ là từ trong gương nhìn thấy được thân ảnh của người đàn ông ở phía sau. Dù bình tĩnh lại nhưng trong lòng vẫn là có chút kinh loạn.



Anh ta dựa nghiêng vào trên khung cửa, tầm mắt nhàn nhạt nhìn cô từ trong gương.



Nhìn dáng vẻ, vừa nãy đối diện với một cái liếc mắt kia, anh ta chẳng những nhìn thấy cô rõ ràng, còn thăm dò rõ ràng gian phòng này. Đến nỗi anh ta vào bằng cách nào Bạch Túc Diệp căn bản ngay cả hỏi cũng không cần hỏi. Nếu nói người đàn ông này có bản lĩnh thông thiên độn địa cô cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.



“Lễ phục màu trắng vẫn là tương đối thích hợp cho những cô gái trẻ tuổi, nếu bạn gái anh thích, thật ra có thể cho cô ấy đi lên thử xem.” Bạch Túc Diệp nhàn nhạt nói.



Cô đem tóc dài phía sau vuốt ra phía trước, lộ ra một đoạn cổ tuyết trắng ưu nhã. Ngón tay thon dài vòng ra phía sau lưng, thong dong đem khóa kéo kéo lên.



Ánh mắt Dạ Kiêu có chút căng thẳng, “Thật ra cô cũng tương đối lớn gan.”



“Vậy cũng là xem đối với người nào. Cô gái xinh đẹp luôn rất đẹp mắt.” Bạch Túc Diệp xoay người, hướng anh ta lãnh đạm cười, cùng Dạ Kiêu nhìn thoáng qua.



Vốn dĩ con ngươi của anh ta lạnh lẽo, dọa người, trong nháy mắt càng lạnh lẽo trầm xuống rất nhiều, duỗi tay chế trụ khủy tay của cô, trực tiếp túm qua.



Bạch Túc Diệp không phản kháng giãy giụa, thân thể mềm mại đâm vào trong khuỷu tay kiên cố của anh. Anh ta mắt lạnh từ trên nhìn chằm chằm xuống cô đang trong lòng ngực mình, mặt không biểu tình, không rõ vui buồn.



Người đàn ông này rất cao, luôn có một cổ cảm giác áp bách vô hình. Bạch Túc Diệp vốn cũng là một người phụ nữ mười phần khí thế mạnh mẽ, nhưng mà lúc này khí thế lập tức thấp hơn một đoạn. Hô hấp của anh ta u trầm, nhào vào trên mặt cô, làm tim cô đập có chút hỗn loạn không thể tự khống chế.