Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 195 : Trong nhà xuất hiện đại nhân vật (1)

Ngày đăng: 12:10 30/04/20


Tác giả: Nam Âm Âm



Edit: Phi Phi



———————-



Cô đứng ở trong bóng đêm, đưa mắt nhìn anh ta, con ngươi bình tĩnh nhè nhẹ nổi lên từng đợt từng đợt lo lắng, rất ngắn ngủi nhưng lại không có bỏ qua.



Bước chân Dư Trạch Nghêu nhanh hơn, đi xuống bậc thang, vừa cởi áo khoác trên người ra, như nhớ tới cái gì, lại đem áo khoác ném ra phía sau cho Dư Trạch Nam rồi nói: “Đem áo em cởi ra, lấy áo anh mặc.”



Ở bên trong một đêm, trên người anh ta bây giờ cũng có mùi hôi kha khá, Cảnh Dự tất nhiên chịu không nổi. Dư Trạch Nam cởi áo ra đưa cho anh mình, Dư Trạch Nghêu đi đến trước mặt Cảnh Dự, cầm lấy áo trực tiếp khoác vào trên vai cô.



“Lên xe, bên ngoài trời lạnh lắm.”



“Còn tốt, chỉ có chút lạnh.” Âm thanh của cô gái trước sau thanh thanh đạm đạm, rất êm tai.



“Ở trên xe ngủ một giấc thật ngon đi.”



“Uhm.”



Trấn nhỏ bên kia.



Suốt một buổi tối, Hạ Đại Bạch ở trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được. Hạ Thiên Tinh nằm trên chiếu tatami, tay đè nặng ngực, chỗ đó, mơ hồ bị đau.



“Đại Bảo.” Không biết bao lâu, rốt cuộc Hạ Đại Bạch cũng mở miệng, ở trong đêm, âm thanh còn hàm chứa rất nhỏ nghẹn ngào. Hạ Thiên Tinh cũng không có ngủ, nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.




Ba người cùng nhau đi dạo đến hơn 6 giờ chiều, trời đã tối rồi, ở trên chợ ăn cơm chiều mới trở về. Lúc ba người về đến đầu hẻm, đã thấy cuối hẻm bên kia tụ tập không ít người.



Vừa thấy bọn họ, liền có người chạy nhanh tới.



“Chị Thẩm, nhà chị có khách tới, đã ở bên ngoài đợi hơn nửa buổi chiều.”



“Khách?” Thẩm Mẫn cảm thấy rất kỳ quái. Bà ở chỗ này là nhà mẹ đẻ, người đã sớm không còn ai, trước kia những người lui tới đều là bạn bè và đồng nghiệp ở trong thành phố, không có khả năng một cuộc điện thoại cũng không gọi tới mà đi đến trấn này tìm bà.



“Còn không phải sao? Ngõ nhỏ dừng rất nhiều xe, đã đem con đường lấp kín hết rồi. Tôi nghe Cường Tử nói, những chiếc xe đó đều là siêu xe, mỗi một chiếc đều phải trên trăm vạn!”



Hạ Thiên Tinh chấn động, trong đầu xẹt qua thân ảnh một người, theo bản năng liền đem Hạ Đại Bạch trong lòng ngực ôm chặt.



Sẽ là anh sao? Anh mới vừa tân hôn, sao có thể chạy tới nơi này? Tuy rằng cảm thấy không có khả năng, nhưng không phải tự mình anh đến, cũng không đại biểu là anh sẽ không phái người lại đây. Con trai là điều duy nhất mà cô có thể nghĩ tới mục đích của anh vào lúc này.



Thẩm Mẫn cũng chú ý tới vẻ mặt khẽ biến của cô, trong lòng một hơi nghiền ngẫm liền hiểu rõ vài phần, chỉ nói: “Đi vào trước đi, nếu người khác tới, dù sao cũng phải nói rõ ràng. Không thể dây dây dưa dưa không dứt như vậy mãi được.”



Hạ Thiên Tinh ôm Hạ Đại Bạch tâm sự nặng nề đi vào. Hạ Đại Bạch mệt mỏi một ngày, đã sớm dựa vào trên vai cô ngủ rồi. Cô đến gần mới nhìn đến xe, cũng đã xác nhận nhất định là người của anh.



“Hạ tiểu thư.” Lãnh Phi đã từ trên xe bước xuống đón cô.



Mắt Hạ Thiên Tinh nhìn trong chiếc xe, loáng thoáng có thể thấy được hình bóng quen thuộc bên trong xe. Mặt của anh ẩn nấp trong bóng tối lờ mờ, nhìn thấy không được rõ ràng. Người khác không rõ nguyên do nhận không ra, nhưng mà cô liếc mắt một cái liền đã nhìn ra.



Anh thế nhưng thật sự tới đây! Giống như là ngoài ý muốn, thậm chí là khiếp sợ, trong lòng cô lại không cách nào tự kiềm chế được, dâng lên một mảnh chua xót.