Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 198 : Trong nhà xuất hiện đại nhân vật (4)
Ngày đăng: 12:10 30/04/20
Edit: Phi Phi
Beta: Quỳnh
Hạ Thiên Tinh quẫn bách, như là tên ăn cắp bị người ta bắt được, chột dạ đến nỗi lỗ tai có chút phiếm hồng. Lại không biết giải thích như thế nào, chỉ nhanh chóng ngồi dậy, kéo khoảng cách với anh, cao giọng nói: “Nếu anh đã tỉnh thì vừa lúc —— sáng mai anh mau đi đi, tôi tuyệt đối sẽ không giao con trai cho anh!”
Cô cố ý lạnh mặt, nói xong xoay người muốn đi.
Bạch Dạ Kình mắt nhìn cái chăn trên người mình, cảm thấy ấm áp. Môi mỏng cong lên, có một tia cười nhàn nhạt, bàn tay to lớn giương lên, đem cô trực tiếp túm chặt.
Bàn tay nóng rực của anh đặt trên cổ tay cô, ở trong ban đêm rét lạnh như vậy, càng cảm thấy nhiệt độ kinh người, khiến cô run sợ. Cô sợ chính mình không có định lực, sẽ không kiềm chế được lại trầm luân, cho nên sẽ sợ hãi sự tiếp xúc thân mật quá mức như vậy. Anh mới vừa đụng tới cô, cô liền giống như bị điện giật, muốn bỏ tay anh ra.
Bạch Dạ Kình dùng vài phần lực, nắm chặt cô lại.
“Con trai không cùng tôi trở về, nhưng tôi không tính cứ đi như vậy.” Anh mở miệng, giọng điệu không được xía vào. Anh ngồi, cô đứng, anh rõ ràng là có tình cảm với cô, nhưng âm lực cứ như cũ không chút nào giảm bớt.
Hạ Thiên Tinh cúi đầu nhìn anh, ánh mắt xẹt qua một tia ảm đạm.
Quả nhiên……
Anh là vì con trai mà tới.
Tâm, hơi trầm xuống, có chút ê ẩm, có chút đau.
Kỳ thật rất buồn cười, cô cư nhiên sẽ cảm thấy có chút thất vọng. Nhưng mà thất vọng cái gì đây? Anh đương nhiên là vì con trai nên mới đến.
Hạ Thiên Tinh kinh hồn táng đảm, không xác định được hành động nho nhỏ vừa mới nãy mẹ cô có nhìn thấy hay không. Trộm nhìn mẹ mình vài lần, nhưng thấy ánh mắt bà hàm chứa ý cười nhạt, bộ dáng tâm tình cũng không tệ lắm, cô mới yên tâm một chút.
“Đã sắp 8 giờ, con giúp Đại Bạch rửa tay chân, cũng đi ngủ sớm một chút đi.” Đến cửa phòng, Thẩm Mẫn nói với cô.
Hạ Thiên Tinh gật đầu, trầm ngâm một chút, mới tâm sự nặng nề nói: “Mẹ, mẹ đừng nghĩ nhiều, sáng mai con sẽ khiến cho anh ta rời khỏi nơi này.”
“Chuyện ngày mai thì ngày mai nói sau! Nếu cậu ấy có thời gian có thể ở thêm một hai buổi tối, lại thêm một hai ngày cũng không sao. Chẳng phải Đại Bạch vẫn luôn nhớ ba ba nó sao?”
“……” Hạ Thiên Tinh lại là ngoài ý muốn một lần. Nhưng mà Thẩm Mẫn cũng không nói thêm nữa, đẩy cửa trở về phòng ngủ của mình. Chuyện của người trẻ tuổi thì tự mình nói rõ, tự mình giải quyết thật rõ ràng, bà là trưởng bối, vẫn là không thể thao mặt khác tâm.
(*thao mặt khác tâm: ý nói ngoài mặt thì thao thao bất tuyệt không dứt, trong tâm thì giữ gìn cẩn thận ý tứ.)
………………
Lúc Hạ Thiên Tinh về phòng, Hạ Đại Bạch còn đang ngủ. Từ sau khi biết Tiểu Bạch của nhóc muốn kết hôn, nhóc không thể nào ngủ thật ngon giấc. Bây giờ ngủ được liền ngủ thật sự sâu. Cô ôm nhóc vào phòng tắm. Cô ngồi ở trên ghế nhỏ, Hạ Đại Bạch mềm mại dựa vào trong lòng ngực cô, cô cầm khăn lông lau khô mặt cho nhóc, lại pha nước ấm rửa sạch sẽ ngón tay cùng gót chân nhỏ của nhóc con.
Tẩy tẩy rửa rửa, tưởng tượng đến anh vì con trai mà tới, khả năng muốn đem Đại Bạch mang đi, chóp mũi cô liền ê ẩm. Rốt cuộc, nhóm máu đặc thù của anh quyết định về sau anh rất khó có thêm một đứa con khác, muốn anh buông tay xác thật cũng không phải là một việc đơn giản.
“Đại Bảo, con vừa mới nằm mơ, mơ thấy Tiểu Bạch rồi……” Hạ Đại Bạch nửa mộng nửa tỉnh, ghé vào đầu vai cô, nhỏ nhẹ nỉ non.
Cô thu hồi chóp mũi chua xót, gượng ép kéo kéo môi, hôn xuống trán của nhóc, “Tiếp tục ngủ đi, nói không chừng…… Sáng mai tỉnh lại, là có thể nhìn thấy Tiểu Bạch rồi.”
Cũng không biết Hạ Đại Bạch có nghe lời cô nói hay không, dù sao cũng chép chép miệng nhỏ, ở trên người cô cọ cọ, lại tiếp tục ngủ.