Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 20 : Ngủ cùng con trai (2)

Ngày đăng: 12:07 30/04/20


Editor: Mia



Beta: Quỳnh (Yumi)



Trên giường, bất quá chỉ có 1m rưỡi



Lúc đầu, cô cùng Đại Bạch nằm chỗ kia rất rộng.



Bạch Dạ kình nằm xuống, vị trí đó bị lõm xuống, hô hấp của cô lập tức liền ngừng lại, toàn thân đều cương lên như cục đá.



Anh mới vừa tắm rửa xong, trên người còn có mùi thơm



Vẫn là vị bạc hà ấy.



Hạ Thiên Tinh nằm thẳng, anh lại muốn nghiêng người, nên phải nằm sát lại.



Cho nên…… Thế cho nên, vành tai cô dán ở trên ngực người đàn ông kia. Hai người, xưa nay chưa từng gần, tim anh đập trầm ổn, cô nghe được rõ ràng.



Chính mình ’ phanh phanh phanh ——’tim đập loạn vô cùng, chỉ sợ anh cũng nghe rõ ràng.



"Mẹ còn không có nói cho con, trừ ngủ chung, còn muốn làm cái gì mới có thể sinh ra bảo bảo?” Đại bạch còn ở tò mò hỏi.



Hạ Thiên Tinh muốn trực tiếp đem thằng nhóc này ném đi.



“Mẹ không biết, đừng hỏi mẹ.”



“Mẹ sao có thể không biết, mẹ cùng ba sinh ra con.” Hạ Đại bạch lông mày nhăn thành một đoàn, hiển nhiên thực không thích thái độ của mẹ



“…… Vậy con hỏi ba đi.” Hạ Thiên Tinh lẩm bẩm xong, hơi hơi liếc mắt nhìn người bên cạnh một cái.



Chỉ thấy anh nghiêng người ngủ, khuỷu tay gối lên sau đầu. Từ góc độ của cô, chỉ có thể nhìn đến cằm đẹp cùng với… hầu kết gợi cảm của người đàn ông……



Thượng đế không công bằng. Chẳng những cho người này quyền lợi vô cùng, còn ban cho anh dung nhan hoàn mỹ tuyệt sắc. 



Làm như cảm giác được cô nhìn mình chăm chú, liền động hạ thân, rũ mắt, liền nhìn vào mắt cô.



Ánh mắt hắn ý vị thâm trường, “Cô thật muốn tôi nói cho nó?”



Ách?



Khuôn mặt Hạ Thiên Tinh như bị thiêu cháy, người này sao lại hỏi mình?
Không phải Đại Bạch, mà là…… ba của Đại Bạch!



Cho nên nói……



Cô vừa mới mơ mơ màng màng hôn hai lên hai lần, cũng là trước mặt vị này…… Tổng thống tiên sinh?



Hạ Thiên Tinh đáy lòng kêu rên một tiếng, có loại cảm giác tự tát chính mình hai cái.



“Còn muốn ôm sao?” Xem bộ dáng ảo não của cô, anh rốt cuộc khàn khàn lại lần nữa mở miệng.



“Tôi…… Tôi không phải cố ý……” Hạ Thiên Tinh lắp bắp giải thích.



Lúc này mới phát hiện, chính mình thế nhưng lại ôm anh.



Hơn nữa, khi hai người nói chuyện, cánh môi rất gần nhau…



Chỉ cần thoáng động một chút, đều có khả năng sẽ hôn đến môi đối phương.



Hô hấp của cô cũng căng thẳng theo, ánh mắt nâng lên, nhìn vào mắt anh. Lại vội vội vàng vàng né tránh, lại ngừng ở trên môi.



Muốn chết á!



Môi lại gợi cảm như vậy……



Hơn nữa, vừa mới mơ mơ màng màng hôn qua, tựa hồ…… Vị cũng không tệ lắm……



Chết tiệt! Cô rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì nha?!



Hạ Thiên Tinh thẹn thùng.



Buông cánh tay ra, định nói Bạch Dạ Kình bỏ cánh tay to lớn kia xuống. Chính là, giây tiếp theo……



Hai tay anh chợt căng thẳng, môi anh bỗng nhiên liền hướng môi cô hôn tới.



Thân hình mảnh mai khảnh của Hạ Thiên Tinh run lên.



“Ong ——” một thanh âm vang lên, cô chỉ cảm thấy trong đầu tức khắc trống rỗng. Cánh tay đinh đẩy người kia ra lập tức liền mềm nhũn.



Như là sức lực cả cơ thể đều bị mất sạch, đến cánh tay cũng run lẩy bẩy