Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 221 : Người một nhà (2)

Ngày đăng: 12:10 30/04/20


Edit: Phi Phi



Beta: Quỳnh



Hạ Đại Bạch rất muốn có em gái chơi cùng mình, nhóc vốn đang tràn ngập chờ mong, kết quả nghe được lời này của ba thì thất vọng rồi, “…… Nhưng mà không phải chính Tiểu Bạch nói sao, hai người ngủ chung sẽ có tiểu bảo bảo. Tối hôm qua con đâu quấy rầy hai người đâu! Cho nên, con là bị lừa sao?”



Cho nên nói……



Tối hôm qua cô đặc biệt chờ nhóc ngủ rồi mới qua bên kia, kết quả, vẫn là làm thằng bé phát hiện cô không ở bên người nhóc?



Hạ Thiên Tinh quẫn bách muốn chết.



Bạch Dạ Kình lại nói: “Ngủ một lần không đủ, phải ngủ rất nhiều rất nhiều lần. Cho nên, nếu con thật sự muốn có em gái, sau này đều phải để mẹ con tới ngủ cùng ba.”



Dừng một chút, anh lại trịnh trọng bổ sung một câu: “Mẹ con phải theo ba!”



Người đàn ông này!



Hạ Thiên Tinh rất muốn nói anh câm miệng. Rốt cuộc còn có thể ăn một bữa sáng thật ngon hay không?



Hạ Đại Bạch cắn chiếc đũa, suy tư một hồi lâu, tỏ vẻ hoài nghi nhìn anh, “Tiểu Bạch, ba đang gạt con đúng không? Con cảm thấy căn bản là ba muốn đem con ném ra, một mình độc chiếm Đại Bảo, cho nên mới gạt con nói có thể có em gái.”



Bạch Dạ Kình nhìn qua cô, nói, “Không tin con cứ hỏi Đại Bảo của con.”



Hạ Đại Bạch xoay khuôn mặt nhỏ sang nhìn cô. Hạ Thiên Tinh dùng hết khả năng trấn định, “Ừ, Tiểu Bạch lừa gạt con. Sau này mẹ chỉ ngủ cùng con.”



“……” Không ngẩng đầu, lại có thể cảm giác được ánh mắt giống như đao của người đàn ông đối diện bắn lại đây.



Cô cười, quyết định mặc kệ anh. Hạ Đại Bạch ở một bên rối rắm không chịu được, lại muốn cho Đại Bảo ngủ cùng với nhóc, nhưng mà biết đâu được hai người ngủ cùng nhau thật sự có thể sinh ra em gái?
“Ừ, ba không vào……” Hạ Quốc Bằng lướt qua đầu vai cô. Nhiều năm như vậy qua đi, Thẩm Mẫn vẫn như trong trí nhớ của ông, lúc ngủ say rất an tĩnh.



Hạ Thiên Tinh cũng không miễn cưỡng. Kỳ thật mẹ cô vẫn luôn cố ý trốn tránh ông ấy, hiện tại tình huống của bà không tốt, có thể không muốn gặp thì không cần gặp. Hạ Quốc Bằng nói: “Đừng nói với mẹ con là ba đã tới.”



Cô gật đầu, “Con biết rồi.”



Hạ Quốc Bằng nói xong thì rời đi, Hạ Thiên Tinh muốn tiễn ông xuống lầu, ông không chịu, dặn cô chăm sóc Thẩm Mẫn cho thật tốt. Hạ Thiên Tinh cũng không yên tâm về mẹ mình, cho nên cũng không đi theo ông.



Chỉ là nhìn bóng dáng cô đơn kia của ba cô, trong lòng không khỏi có chút xúc động. Nếu có thể trở lại quá khứ, cô nghĩ chỉ sợ ba sẽ không đi con đường như bây giờ, chỉ là, trên thế giới này không tồn tại "nếu".



Lòng chung thủy của ba cô không thể quay về, hôn nhân của bọn họ không thể quay về, thanh xuân của mẹ cô cũng không thể quay về……



………………



Mấy ngày sau, tình hình khôi phục của Thẩm Mẫn có chuyển biến tốt đẹp. Hạ Quốc Bằng kỳ thật thường xuyên tới, nhưng mỗi một lần đều là thừa dịp lúc Thẩm Mẫn đi ngủ, đem theo đồ ăn bà thích tới.



Mỗi lần đều đặt ở trong bình giữ ấm, nóng hầm hập.



“Đồ ăn này đều do con làm?” Thẩm Mẫn ăn rất thích, ba ngày trôi qua, khí sắc tốt hơn rất nhiều.



Hạ Thiên Tinh nhớ tới khi nãy ba cô vừa rời khỏi, bộ dáng mâu thuẫn mất mát lại rối rắm, lòng cô không đành lòng, muốn nói cái gì nhưng rồi lại thôi. Thẩm Mẫn nhìn cô, “Làm sao vậy? Có phải có chuyện muốn nói với mẹ không?”



“Không.” Hạ Thiên Tinh lắc đầu, quyết định chờ mẹ cô hồi phục tốt hơn thì nói, chỉ nói: “Nếu mẹ thích thì ăn nhiều một chút, sau này mỗi ngày đều được ăn.”



Thẩm Mẫn cảm thấy hương vị này rất quen thuộc, hương vị đã từng …… rất tương tự……



Nhưng mà tóm lại…… Là không có khả năng……