Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 236 : Yêu đương cũng không phải là có tương lai (2)

Ngày đăng: 12:10 30/04/20


Edit: Phi Phi



Beta: Quỳnh ( do là thời gian tới ad có việc. Chắc qua 26/7 mới up tiếp được nên chỉ tiêu chưa hoàn thành nhưng up luôn nhé!)



Quản gia đưa cô vào nhà ăn, “Ngài chờ trong chốc lát, phòng bếp sẽ làm bữa sáng thanh đạm cho ngài.”



Hạ Thiên Tinh gật đầu, đi qua hướng nhà ăn. Vừa định hỏi quản gia anh còn ở đây không, thì đã gặp được người đàn ông đang ngồi vị trí chủ vị trên bàn ăn. Anh đã ăn mặc chỉnh chỉnh tề tề, một thân âu phục màu đen ưu nhã ngồi ở kia dùng cơm. Lãnh Phi ở phía sau cùng anh thông báo hành trình hôm nay, anh nói buổi chiều cũng không có thời gian rảnh rỗi. 



“Hạ tiểu thư, chào buổi sáng.” Nói đến một nửa, Lãnh Phi ngẩng đầu cùng cô chào hỏi.



Theo âm thanh của Lãnh Phi vang lên, ánh mắt Bạch Dạ Kình cũng hướng về phía cô. Anh luôn luôn là người thích hờn dỗi, rất hiển nhiên, hiện tại còn vì câu nói tối hôm qua của cô mà tức giận, thần sắc trước sau lạnh như băng, ánh mắt chỉ là từ trên người cô băn khoăn một giây liền di dời, không có chút dao động nào.



Hạ Thiên Tinh chỉ là hơi hơi gật đầu, đáp lại lời Lãnh Phi. Không đợi người hầu tiến lên, cô đã tự kéo ghế dựa ra ngồi xuống, cách Bạch Dạ Kình một khoảng. Anh nhấc ánh mắt lên, liếc cô một cái, môi mỏng mím chặt, không nói chuyện.



Cô mơ mơ màng màng, trong đầu đều là chuyện con trai. Người hầu đem bữa sáng đến, cô cũng chỉ ăn cho có, khẩu vị nhạt nhẽo, không muốn động đũa.



Bạch Dạ Kình nhìn bộ dáng kia của cô cũng cảm thấy không muốn ăn nữa. Anh ném bộ đồ ăn một cái, đứng dậy đi nhanh ra khỏi nhà ăn.



Chờ người khác đi rồi, Hạ Thiên Tinh mới bất tri bất giác nhìn tấm lưng kia, thở dài.



…………………………



Dọc theo đường đi đến văn phòng, bên trong xe, tổng thống đại nhân trước sau căng mặt, không rên một tiếng. Lãnh Phi ngồi đối diện anh đoán được có thể là bởi vì chuyện của Hạ tiểu thư, hôm nay sáng sớm nhìn bọn họ có chút ngột ngạt, cho nên cũng chỉ nhấp môi không nói.



Đi đến nửa đường, di động anh vang lên.



Trên màn hình là dãy số của cô.




Nói đến này, Tiêu Hâm đem thức uống trong tay buông xuống, “Không được, tôi không thể uống nữa, cái này calo cao, tôi phải giữ dáng thật đẹp.” Sau khi nói xong thì lấy ra cái gương từ trong túi xách, cẩn thận soi soi, trang điểm lại, “Lát nữa nhất định phải để anh ta chọn tôi làm phiên dịch.”



“Tôi đây cũng sẽ không yếu thế!” Nguyễn Thanh cũng bắt đầu trang điểm lại.



Hạ Thiên Tinh không biết hai người đang nói chuyện về người nào, chỉ là xốc mắt nhìn các cô một cái, lại tiếp tục ở trên notebook gõ gõ đánh đánh. Nguyễn Thanh liếc nhìn cô một cái, nhiệt tình nói: “Thiên Tinh, ngay cả trang điểm cô cũng chưa làm, người khác nhìn thấy sắc mặt này của cô xem ra không tốt lắm đâu, có muốn trang điểm một chút không? Tôi có đồ này, cho cô mượn dùng.”



“Không cần.” Hạ Thiên Tinh lắc đầu, “Ở trên máy bay lâu như vậy, lại trang điểm kín gió như thế, tôi cứ như vậy đi, dù sao trừ cô ra trong nhóm cũng không ai quen biết tôi.”



Nguyễn Thanh cười cười, đem đồ trang điểm thu trở về, “Cũng được. Dù sao bản thân cô lớn lên đã xinh đẹp, quá hoàn hảo rồi, không trang điểm so với chúng tôi cũng đẹp hơn.”



Khuôn mặt nhỏ, cái mũi nhỏ, cái miệng nhỏ, không trang điểm càng có vẻ thanh tú hơn.



Tuy rằng sắc mặt không quá tốt, nhưng lại động lòng người. Bộ dáng này còn không phải có thể chọc cho đàn ông đau lòng?



Tiêu Hâm đặc biệt không thích Nguyễn Thanh nói như vậy, liếc liếc mắt một cái nhìn Hạ Thiên Tinh, “Người ta khinh thường cùng chúng ta tranh sủng. Cô ấy chỉ xem trọng Tổng Thống tiên sinh, lớn lên xinh đẹp như vậy, Tổng Thống tiên sinh cũng sẽ thích cô ấy thôi!”



Lời này, không phải là không có châm chọc. Lần trước cô cùng Vị Ương nói chuyện phiếm, Vị Ương nói giỡn bị Tiêu Hâm nghe được, cô ta nhớ đến bây giờ, châm chọc đến bây giờ, Hạ Thiên Tinh cũng thật là không còn gì để nói. Tiêu Hâm là người hay ghen tị, lúc ban đầu Hạ Thiên Tinh phá cách trúng tuyển vào bộ ngoại giao một lần nữa, cô ta đã đối với cô đặc biệt khó chịu. Sau đó là trên buổi tiệc từ thiện, cô một thân lễ phục cùng châu báu giá trị nổi bật cả buổi tiệc, Tiêu Hâm kia trong lòng càng thêm ghen ghét, ngay cả giấu đi cũng không thể.



Hạ Thiên Tinh không tiếp lời nói của cô ta, chỉ là không khỏi nhớ tới Bạch Dạ Kình……



Hiện tại, anh còn đang giận cô sao?



Kỳ thật, ngày hôm qua cô nói lời nói kia không phải là lời nói lý trí, chỉ vì quá lo được lo mất mà thôi.



Đối với con trai, cô lo được lo mất, giống như một khi không cẩn thận liền sẽ mất đi. Mà đối với anh…… càng là lo được lo mất…… Bởi vì, cô chưa từng có cảm giác có được. Bên người anh nhìn như không có bất cứ phụ nữ nào, nhưng mà lại có không ít phụ nữ ở phía sau ùn ùn kéo tới phải gả cho anh, hơn nữa, mỗi một người so với cô đều có tư cách có thể gả cho anh……