Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 244 : Chưa bắt đầu, đã kết thúc (4)
Ngày đăng: 12:10 30/04/20
Edit: Phi Phi
Beta: Quỳnh
Lòng bàn tay của cô lạnh đến nỗi một chút độ ấm cũng không có, khiến cho người ta đau lòng.
Dư Trạch Nam rũ mắt nhìn cô, cô ngủ rồi, lông mi run đến lợi hại, một tầng hơi mỏng ướt át ở trên lông mi run rẩy của cô, thoạt nhìn thật điềm đạm đáng yêu.
Bởi vì phát sốt, môi có chút mất nước, không có huyết sắc. Âm thanh nhợt nhạt nỉ non, rất nhẹ rất mơ hồ, anh ta ghé lại gần, nghe được ba chữ "Bạch Dạ Kình", bỗng ngẩn ra, lại nhìn ánh mắt của cô, đã tối sầm một vòng tròn.
Ngu ngốc!
Anh ta thở dài, chỉ yên lặng đem tay cô cầm thật chặt, như là muốn đem độ ấm của mình đều truyền hết cho cô.
…………………………
Văn phòng.
Lãnh Phi sau khi nghe điện thoại, gõ gõ cửa văn phòng tổng thống. Nghe được âm thanh của Tổng Thống tiên sinh nói "Vào đi" mới đi vào.
“Tổng thống, lão phu nhân vừa mới gọi điện thoại tới nói là ngài trở lại nhà ăn cơm chiều, ngài xem……”
Lãnh Phi còn chưa nói xong, hàng chân mày của Bạch Dạ Kình đã nhíu lại. Ý tứ của lão phu nhân không chỉ là ăn cơm, trong lòng anh hiểu rất rõ.
Ngày đó, xác thật là anh đã đáp ứng Lan Diệp rồi, cũng đi gặp Lan Diệp, xuất phát từ tâm tình gì trong lòng anh rất rõ ràng. Bất quá, sự thật chứng minh, cho dù là gặp người phụ nữ khác, tâm tình của anh cũng không tốt lên được. Hơn nữa…… Tựa hồ còn làm cho người Lan gia và người Bạch gia sinh ra hiểu lầm không cần thiết, cho rằng Lan Diệp cô thực sự có gì đó đặc biệt với anh.
“Nói với lão phu nhân, đêm nay tôi muốn đưa Hạ Đại Bạch đến thăm bà ngoại nó qua cuối tuần, không rảnh cùng bà ăn cơm chiều.”
“Dạ.” Lãnh Phi đáp một tiếng, lui ra ngoài.
…………………………
Trì Vị Ương yên lặng đi theo phía sau Tổng Thống tiên sinh, khi vào thang máy đều có thể cảm giác được anh suốt một buổi tối áp suất siêu thấp. Vừa mới nãy ở trong phòng bếp liền nghe Hạ Đại Bạch nói ba ba phải tìm mẹ kế cho nó, nhìn dáng vẻ, anh cùng Thiên Tinh là thật sự không phải diễn.
Chính lúc cô đang nghĩ như vậy chỉ nghe được Bạch Dạ Kình đột nhiên mở miệng: “Khi nào cô ấy trở về?”
Trì Vị Ương ngốc trong chớp mắt, lập tức hiểu được "cô ấy" mà anh nói là chỉ Thiên Tinh. Vội trả lời: “Chắc là vài ngày nữa sẽ trở về.”
Anh không có nói tiếp. Thang máy từ lầu 8 vẫn luôn đi xuống. Trì Vị Ương cảm thấy tổng thống đại nhân khí tràng quá cường thịnh, làm cho cô cảm thấy siêu cấp ăn không tiêu.
Thời gian xuống 8 tầng giống như là xuống 80 tầng. ‘ leng keng ——’ một tiếng, thật vất vả cửa thang máy mở ra, Bạch Dạ Kình nghiêng người, để cho Trì Vị Ương đi ra ngoài trước.
Trì Vị Ương thở phào nhẹ nhõm, hơi hơi khom lưng nói: “Tổng Thống tiên sinh, tôi đây đi trước, ngài đi thong thả.”
Anh lại chỉ là ‘Ừ’ một tiếng, xem như trả lời. Trì Vị Ương bước nhanh rời đi, trở về chung cư đối diện.
Ngay lúc Bạch Dạ Kình đi ra thang máy, khi đang muốn lên xe của mình, một chùm tia sáng mãnh liệt đột nhiên chiếu vào tiểu khu. Liếc mắt một cái, liền nhận ra là một chiếc Aston Martin. Chiếc xe như vậy ở trong tiểu khu này cũng không thường thấy.
Chờ khi nhìn thấy giấy phép cùng hai người ngồi trên xe, thần sắc anh lập tức lạnh hơn vài phần.
……………………
Xe ngừng ở dưới lầu của tiểu khu.
Dư Trạch Nam đem hành lý của cô từ trên xe xuống, “Tôi đưa em lên lầu.”
“Đừng.” Hạ Thiên Tinh cự tuyệt, “Mẹ tôi ở nhà, vốn dĩ tin tức của hai chúng ta cũng đã đăng trên báo, không chừng mẹ tôi cũng thấy được. Bây giờ anh lại muốn xuất hiện ở nhà chúng tôi, khẳng định là bà sẽ coi như là thật.”
Dư Trạch Nam nửa thật nửa giả vui đùa, “Nếu thật không phải tốt sao? Nếu không, hai chúng ta dứt khoát biến giả thành thật?”
“Mặc kệ anh.” Hạ Thiên Tinh căn bản là không tính đem lời nói của anh ta để ở trong lòng, khom người tự mình xách hành lý, “Anh trở về chú ý an toàn, tôi đi lên đây.”