Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 25 : Chiếu cố tổng thống tiên sinh
Ngày đăng: 12:07 30/04/20
Editor: Meii Ichi
Beta: Ad Quỳnh
Hạ Thiên Tinh cũng đã hiểu vì sao tên kia lại sửa miệng nói anh không bị thương, thì ra hiện giờ cục diện chính trị loạn trong giặc ngoài.
Cô gật đầu: “Anh yên tâm, tôi sẽ chăm sóc anh ấy.”
Lãnh Phê gật đầu, liền đưa cô vào phòng. Trong phòng, từ bên ngoài xem không lớn, nhưng bên trong lại là đầy đủ mọi thứ.
Trong ngoài chỉ có mấy người anh tin tưởng, bầu không khí nghiêm túc cùng ngưng trọng.
Hạ Thiên Tinh trong lòng cũng căng thẳng, hỏi: “Anh ấy ở đâu?”
“Cùng tôi vào trong đi.” Lãnh phê đưa cô hướng một gian phòng ngủ duy nhất đi tới. Anh ta giơ tay gõ gõ cửa, nghe được động tỉnh bên trong, mới ngược lại dặn dò cô: “Khả năng sẽ có chút máu, phải có chuẩn bị tâm lý.”
Hạ Thiên Tinh hít sâu, gật đầu. Lãnh Phê lúc này mới đẩy cửa ra.
Tuy rằng chuẩn bị tâm lý, nhưng mà, đột nhiên nhìn thấy cảnh trong phòng, Hạ Thiên Tinh vẫn là bị dọa đến lui về phía sau một bước.
Máu đầy giường, làm cô hai chân nhũn ra, đầu váng mắt hoa.
Máu.
Khăn trải giường, trên mặt đất, còn có trên người anh, tất cả đều là đỏ thẳm, nhìn thấy ghê người.
Hơi thở anh thoi thóp nằm ở kia, ngực bị thương, một mảnh đỏ mơ hồ. Cánh tay, thậm chí liền gân cốt đều lộ ra.
Hạ Thiên Tinh đứng ở kia, chỉ cảm thấy hô hấp đều có chút khó khăn.
“Anh ấy …… sao lại bị thương nghiêm trọng như vậy?”
Theo lý mà nói, có nhiều bảo vệ như vậy, anh hẳn không bị như vậy mới đúng.
“Là vì cứu một đứa nhỏ.” Lãnh Phê nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Hạ Thiên Tinh đã hiểu.
Chỗ cao không thắng hàn, quyền lợi cùng nguy hiểm cùng tồn tại. Anh là tổng thống, trừ bỏ vượt lửa quá sông ở ngoài, không thể vì bất luận cái gì lùi bước.
“Như thế nào?” Bạch Dạ Kình cảm giác được cô không tiếp tục, không có trợn mắt, chỉ là suy yếu hỏi.
“…… Bác sĩ Phó nói anh phát sốt phải cho anh lấy cồn lau mình thể……” Hạ Thiên Tinh giải thích thanh âm, càng ngày càng nhẹ.
Bạch Dạ Kình lúc này mới xốc người, liếc nhìn cô một cái. Cô quẫn bách cùng ngượng ngùng, anh nhìn đến rõ ràng.
“Đem cồn cho tôi đi, tôi tự mình làm……” anh dùng cường đại ý chí chống đỡ không cho chính mình lại hôn mê. Tay không có bị thương, cầm bình cồn sờ soạng qua. Chạm qua địa phương, tất cả đều là một mảnh ướt át.
Hạ Thiên Tinh vừa thấy, chạy nhanh đem tay anh ấn trụ, kinh hãi nói: “Anh đừng lộn xộn! Vạn nhất kéo đến miệng vết thương, sẽ đau.”
Bạch Dạ Kình kéo kéo môi trắng bệch, “Điểm này đau, không tính cái gì.”
Trên người anh lớn lớn bé bé miệng vết thương có bao nhiêu, liền chính mình đều không đếm được. Từ nhỏ liền ở trong quân đội lớn lên, cái gì tàn khốc huấn luyện, anh đều chịu đựng qua.
Cùng mưa bom bão đạn, tiên rút đao cắt so sánh, hiện giờ cái vết thương này có lại tính cái gì?
Anh tuy rằng chỉ nói được nhẹ nhàng bâng quơ, chính là, Hạ Thiên Tinh nghe vào trong tai, lại cảm thấy nói không nên lời, chua xót cùng đau lòng.
“Tôi giúp anh. Anh chỉ cần ngoan ngoãn, không lộn xộn.” cô kéo ghế dựa, ở mép giường ngồi xuốnh.
Bạch Dạ Kình nhíu mày, nhìn chằm chằm cô. Cô dùng bông dính cồn, cẩn thận từ vành tai anh cọ qua.
Rồi sau đó……
Cổ, xương quai xanh……Chỗ ngực không có bị thương……
Xuống chút nữa……
Ngón tay cô rơi xuống dây quần anh, có thể cảm giác được tầm mắt sâu nặng và phức tạp của anh còn nhìn chằm chằm chính mình, má cô càng ngày càng hồng.
Cắn cắn môi, rầu rĩ mở miệng: “Anhh nhắm mắt lại đi!”
Anh muốn lại nhìn chằm chằm, cô hẳn là sẽ bởi vì thẹn thùng mà chết đi?
Hai người tuy rằng cái gì đều đã làm, chính là, đó là 5 năm trước. Hơn nữa, cô vẫn luôn đem những cái đó coi như mộng, hiện tại nhớ tới, đều mơ mơ màng màng, cho nên……
Cô thật sự sẽ thẹn thùng a!