Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 252 : Tình yêu chân chính (2)
Ngày đăng: 12:10 30/04/20
Edit: Phi Phi
Beta: Quỳnh
Hạ Thiên Tinh kinh ngạc ngẩng đầu, “Có chuyện gì sao?”
“Cô đi rồi biết. Đừng chậm trễ thời gian, nhanh đi thôi.” bộ trưởng Hồ vừa nói xong lại vội vàng cất bước rời đi, mỗi người đều rất bận.
Bị hoàn cảnh làm việc ảnh hưởng, Hạ Thiên Tinh cũng không dám chậm trễ. Cô sửa sang lại quần áo, bước nhanh đi về hướng thang máy, ấn từ tầng trệt lên tầng cao nhất.
Còn may, nơi này trước kia cô đã tới qua. Cho nên, Hạ Thiên Tinh không đến mức giống như ruồi nhặng không đầu.
Cô thẳng hướng văn phòng của Lãnh Phi đi vào. Bên người, những nhân viên khác cũng tới tới lui lui, cho dù là không quen biết, nhưng tất cả mọi người cũng hơi hơi gật đầu, chào hỏi đơn giản lại không mất lễ tiết.
Hạ Thiên Tinh đã đến gần tới bên ngoài văn phòng Lãnh Phi, giơ tay đang muốn gõ cửa, liền nghe được âm thanh cung cung kính kính: “Tổng Thống tiên sinh.”
Thân hình cô hơi cứng đờ.
Theo bản năng ngẩng đầu liền thấy Bạch Dạ Kình đang từ phòng họp đi ra, đoàn người Lãnh Phi đi theo phía sau. Mọi nhân viên đều tạm dừng những việc mình đang làm, khom lưng chào hỏi.
Anh một bên cởi cúc áo âu phục, một bên cùng người bên cạnh thấp giọng nói chuyện. Làm như nhận thấy được cái gì, bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt lập tức hướng về phía Hạ Thiên Tinh.
Ánh mắt lãnh duệ, hàm chứa tìm kiếm.
Hô hấp của cô theo bản năng buộc chặt một chút, tay rũ tại bên người cũng có chút mất tự nhiên. Vội vàng làm giống như những người khác, hơi hơi cúi người xuống.
Ánh mắt anh tựa hồ cũng không có nhiều dao động, càng không lưu lại trên người cô. Nháy mắt tiếp theo đi thẳng vào văn phòng.
Rất mau đã tới hội trường. Từ khi xuống xe, Hạ Thiên Tinh vẫn luôn đi theo bên người Bạch Dạ Kình. Người khác nói cái gì, cô hơi hơi nghiêng người phiên dịch. Tuy cô cố ý cùng anh bảo trì khoảng cách nhất định, nhưng là…… Vẫn có thể ngửi được hương vị mát lạnh độc đáo như bạc hà trên người anh.
Tâm, nỗ lực giữ vững, phải trấn định……
Đoàn người tiến vào hội trường, ngồi xuống.
Trong hội trường, mấy chục quan viên ngồi thành một bàn. Vị trí của Bạch Dạ Kình trước giờ luôn là ở trung tâm, Hạ Thiên Tinh cầm giấy bút, ở phía sau vị trí của anh ngồi nghiêm chỉnh.
Rất nhanh hội diễn của nước Y chính thức bắt đầu, chỉnh tràng ánh đèn lờ mờ đi xuống. Giữa sân náo nhiệt hẳn lên, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần mà xem. Ngẫu nhiên, đại sứ quán Quán Trường sẽ nghiêng thân cùng anh thì thầm hai câu. Tiếng Anh của Bạch Dạ Kình rất tốt, căn bản không cần cô ở bên cạnh phiên dịch. Hạ Thiên Tinh cũng nhịn không được đem ánh mắt phóng đến trung tâm sân khấu, tập trung tinh thần xem biểu diễn.
“Hạ tiểu thư!”
Ngay vào giờ phút này, tiếng nói đàn ông truyền đến trầm thấp, u lãnh lọt vào tai. Hạ Thiên Tinh mới đột nhiên hoàn hồn, người đàn ông đối diện ánh mắt rõ ràng hiện lên bất mãn, cô vội xả ra một mạt cười, điều chỉnh sắc mặt, “Tổng Thống tiên sinh.”
Tươi cười kia, phản ứng kia, muốn có bao nhiêu phần công việc thì có bấy nhiêu!
Bạch Dạ Kình chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu, nhìn chằm chằm cô một cái. Hạ Thiên Tinh vẫn duy trì nụ cười nhàn nhạt kia, “Ngài có gì phân phó sao?”
Nụ cười kia muốn bao nhiêu chói mắt thì có bấy nhiêu chói mắt.
“Tôi mời cô đến đây cũng không phải để cô xem biểu diễn!” Âm thanh của anh ép xuống rất thấp.
Hạ Thiên Tinh quẫn bách, “Thực xin lỗi. Tôi nhất định tận tâm thay ngài làm việc.”
Thân mình anh nhích lại gần, ra lệnh nói: “Phiên dịch!”