Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 378 :
Ngày đăng: 12:12 30/04/20
Mặt Lý Linh Nhất liền biến sắc, bà không thể nào ngờ rằng mình lại trúng kế. Càng không suy nghĩ ra, vì sao đột nhiên con gái bà lại phản bội. Bà bi thương nhìn con gái bảo bối, thế nhưng Hạ Tinh Không chỉ luôn run rẩy đưa lưng về phía bà.
Nhất định là Bạch Dạ Kình!
Nhất định là bọn họ đã dùng thủ đoạn nào đó!
Bà khẽ cắn răng: “Nhưng mà Tổng thống tiên sinh bỏ tiền mua một đứa con từ cô gái 18 tuổi, chuyện này cũng vi phạm đạo đức.”
“Bà có chứng cứ không, trực tiếp chứng minh là Tổng thống tiên sinh đã làm vậy?” xét xử trường tiếp tục truy hỏi.
Mặt Lý Linh Nhất đầy vẻ khó xử, hiển nhiên bà ta không lấy ra được chứng cứ. Dẫu sao, ban đầu người đến tìm bà ta cũng không phải là Tổng thống tiên sinh, đã nhiều năm qua, đối phương cũng vẫn luôn không lưu lại dấu vết gì. Bà ta muốn tìm chứng cớ trực tiếp nhắm vào Tổng thống tiên sinh, chuyện này không có khả năng.
Lý Linh Nhất nói: “Tôi là nhân vật then chốt trong chuyện này, lời khai của tôi chính là chứng cứ, mà bọn họ đã giữ lại đứa nhỏ, đó là chứng cứ mà không người nào phản bác được, nếu như Tổng thống tiên sinh không thấy chột dạ, tôi đề nghị làm kiểm tra DNA, Tổng thống tiên sinh, ngài có dám không?”
Câu nói sau cùng là chất vấn. Ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm Bạch Dạ Kình. Vào lúc này bà ta đã mặc kệ tất cả.
Thông qua lời bà ta, tầm mắt mọi người cũng đồng loạt đổ dồn vào Tổng thống tiên sinh, Lý Linh Nhất bám chặt vào chuyện đứa nhỏ, chuyện này đúng là không thể phản bác được.
“Không cần làm bất kỳ giám định nào cả!” Dưới sự mong đợi của mọi người, cuối cùng Bạch Dạ Kình cũng mở miệng. Ngồi ngay ngắn, vẫn mang dáng vẻ “khí định thần nhàn” như cũ, ánh mắt anh nhàn nhạt nhìn thẳng phía trước: “Đứa nhỏ đúng là con tôi!”
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều xôn xao.
Các ký giả lập tức kích động gõ lạch cạch vào máy vi tính. Thậm chí có những người từng ủng hộ thất vọng đến nỗi khóc tỉ tê.
Bạch Dạ Kình không quan tâm họ, tiếp tục mở miệng: “Tôi rất cảm kích Hạ Tinh Không tiểu thư đã tình nguyện làm chứng cho tôi, chứng minh không phải tôi bỏ thuốc mê làm nhục Thiên Tinh. Nhưng mà, tôi phải chỉnh sửa lại lời cô ấy.”
Có thể được Tổng thống tiên sinh yêu, đã may mắn biết bao!
Hai mắt Hạ Thiên Tinh ngấn lệ, mông lung trừng anh, vừa lúng túng vừa tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng ửng đỏ. Đã là lúc nào rồi, sao anh còn nhàn nhã mà đùa giỡn cô?
Tuy là trừng anh, thế nhưng dưới mắt mọi người, lại giống nũng nịu hơn, rất tự nhiên, không chút giả tạo nào. Cho dù là một người mù, cũng nhìn ra được, bọn họ thật lòng yêu thương nhau.
Bạch Dạ Kình khẽ mỉm cười, mê người đến cực điểm.
Dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người, anh chậm rãi đứng lên, bỗng nhiên đi đến chỗ Hạ Thiên Tinh. Tất cả mọi người, đều dõi theo bóng người anh, hiển nhiên Hạ Thiên Tinh cũng vậy.
Anh đi đến bên cạnh cô rồi dừng lại.
Sau đó, nhìn về phía mọi người.
Ánh mắt ôn hòa.
“Trước kia, ký giả rất thích hỏi tôi một vấn đề, chính là hỏi về đệ nhất phu nhân, hiện tại tôi có thể cho mọi người câu trả lời... “ Anh trầm giọng mở miệng, bàn tay cầm chặt tay Hạ Thiên Tinh, mười ngón tay đan vào nhau.
Sự ấm áp cùng rộng lớn của bàn tay người đàn ông bất ngờ đánh úp đến, khiến cô ngẩn ra, lập tức ý thức được anh muốn nói cái gì, sự ngạc nhiên vui mừng dấy lên trong lòng, thế nhưng, vài giây sau, khi nhớ đến thân phận giữa hai người, sự sợ hãi cùng bất an lập tức chiếm cứ trái tim cô.
Ngón tay cô muốn rút lui, lại bị anh dùng sức nắm chặt.
Anh nâng tay hai người lên, lộ ra chiếc nhẫn đang lóe sáng nơi ngón ngón áp út, cất giọng: “Tôi đã cầu hôn cô ấy, hơn nữa, chúng tôi sẽ nhanh chóng kết hôn.”