Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 42 : Tổng thống tiên sinh ghen
Ngày đăng: 12:07 30/04/20
Editor: Hyna Nguyễn
Beta: May22
——————————————-
Dứt lời, không đợi cô phản ứng lại, cả người cô đã bị đẩy đến bên cạnh đài lưu li. Thân mình nam nhân cao lớn càng ép càng gần. Hạ Thiên Tinh trong đầu tức khắc trống rỗng. Anh tới gần cô cùng độ ấm như vậy, ánh mắt anh tràn ngập xâm lược đều làm cô cảm thấy khẩn trương, bất an, lại quẫn bách.
Anh rốt cuộc muốn làm gì?
Chờ phục hồi tinh thần lại, eo đã bị anh ôm lấy. Cô trong lòng cả kinh, muốn đẩy anh ra. Chính là, sức lực cô có chỗ nào có thể là đối thủ của anh? Đẩy không được, chỉ có thể lui về phía sau, nhưng cô hiện tại đang ở phía góc tường, căn bản lui cũng không thể lui.
Bạch Dạ Kình lòng như có lửa giận, thật lâu không tiêu tan, chính việc cô chống đối cùng tránh né, càng làm cho anh phát ra lửa giận lớn hơn. Bạc môi lại lần nữa cắn xuống môi cô. Chính là cắn mà không phải hôn. Hành động anh cắn gặm môi cô làm cô cảm thấy thật nhục nhã.
“Anh đừng như vậy……” Hạ Thiên Tinh quay qua quay lại muốn trốn tránh anh, thanh âm đều phát run. Chính là, dùng lực như thế nào cũng không thể giãy giụa khỏi anh, cô quay mặt đi, đôi tay đấm anh lung tung.
Nhưng đáy mắt cô kháng cự cùng khẩn cầu không làm anh nguôi giận, ngược lại làm anh lửa giận không ngừng lớn lên. Bạch Dạ Kình anh là người nam nhân quyền cao chức trọng như vậy, sớm đã thói quen khống chế hết mọi thứ. Nào có thể cho phép tồn tại một nữ nhân mà chính mình lại chinh phục không được? Anh hôn càng ngày càng nặng. Động tác trên tay cũng không có nhàn rỗi.
Hạ Thiên Tinh đại kinh thất sắc, tay hoảng loạn bắt lấy tay anh, “Không cần……”
“Không cần cái gì?” Ánh mắt Bạch Dạ Kình nặng nề nhìn chằm chằm cô, ánh mắt kia sâu không thấy đáy, “Không phải lên án tôi khinh bạc cô sao? Tội danh đều đã gánh chịu cho nên cần phải chứng thực đây là đạo lý bình thường không phải sao?”
Này rốt cuộc là cái nghiệt duyên gì, làm cho bọn họ dây dưa đến tận giờ này? Hạ Thiên Tinh tự sửa sang lại cho mình thật tốt, lúc đi ra ngoài, đã hoàn toàn đã không có tâm tình chơi bóng. Không biết nên đối mặt với Hứa Nham như thế nào, càng không biết nên đối mặt với nam nhân giống dã thú đoạt lấy cô như thế nào.
Dư Trạch Nam đã bình thường với cô, cho nên thời điểm cô nói phải đi, hắn một tia do dự đều không có. Rất xa cùng Bạch Dạ Kình gật đầu, xem như chào hỏi, nắm tay cô hướng xe điện đi tới. Hạ Thiên Tinh trước sau cúi đầu nhìn mũi chân, không có ngẩng đầu nhìn người khác liếc mắt một cái. Nhưng vẫn là có thể cảm giác được sau lưng có tầm mắt nóng rực luôn nhìn mình.
Cô nghĩ là Hứa Nham nhưng thực ra là đến từ Bạch Dạ Kình. Bạch Dạ Kình vẫn luôn cùng Mai Ân chuyện trò vui vẻ, cho dù là Hạ Thiên Tinh với Dư Trạch Nam nắm tay đi qua, trên mặt anh cũng không có một tia dao động.
Chính là……
Lúc thân ảnh kia hoàn toàn biến mất, mí mắt anh thoáng nhìn về hướng mà bóng dáng kia vừa biến mất nâng lên, ánh mắt u ám càng trở nên lãnh trầm. Hạ Thiên Tinh từ trong tay phục vụ nhận lấy đồ ăn của mình, chính mình ăn một miếng chân gà.
Cô nhìn Dư Trạch Nam liếc mắt một cái, “Vốn là muốn mời anh ăn cơm chiều, hiện tại xem ra vẫn là làm cho anh cơm trưa thì tốt hơn.”
“Thật đúng là tính toán chính mình làm?”
“Đúng vậy. Chứ nếu tôi mời anh ăn một bữa cơm như đại thiếu gia hay ăn, tôi không chịu nổi.”
Dư Trạch Nam cười, lại tự nhiên từ trong tay cô đem đồ đi, giữ cái ót của cô lại, “Quỷ hẹp hòi!”
Hạ Thiên Tinh tìm Vị Ương mượn phòng bếp. Biết cô muốn tới, Trì Vị Ương đã sớm ở dưới lầu đón, nhìn thấy Dư Trạch Nam đi đến cùng cô, Vị Ương trong mắt đều là bát quái