Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 436 :
Ngày đăng: 12:13 30/04/20
“Được rồi. Anh thử đi.”Cô ôm một đống quần áo vừa dầy vừa nặng tới, đưa cho anh, nhìn cực kỳ giống một cô vợ nhỏ đáng yêu.
Anh hoàn hồn, từ trên ghế salon đứng dậy, cởi bộ đồ ở nhà trên người xuống.
Thân thể rắn chắc mà gợi cảm dần lộ ra, mặc dù cô đã nhìn qua vô số lần, nhưng mà, những đường nét hoàn hảo cơ bắp rắn chắc kia vẫn khiến cho cô không khỏi đỏ mặt.
Cô chỉ có thể miệng đắng lưỡi khô quay mặt sang một bên, vắt quần áo trên cánh tay, đẩy đến trước mặt anh, để mặc cho anh lấy từng thứ một.
“Đây là...”
Lúc cầm đến chiếc áo len, thì anh hơi dừng lại, nhìn về phía cô, cũng không vội mặc vào.
Hạ Thiên Tinh nhìn anh: “Anh không thích à?”
Anh không nói gì, trực tiếp khoác lên trên người. Hạ Thiên Tinh dương môi cười, đi tới, cho sửa sang lại bả vai cùng tay áo cho anh.
“Lan Diệp nói, em mua kiểu quần áo như thế này sẽ làm giảm phong cách của anh.”
Anh khẽ cau mày, ngẩng đầu lên nhìn cô: “Ngày hôm qua em gặp cô ta?”
“Ừ.”
Anh quét nhìn cô từ trên xuống dưới: “Cô ta có làm gì em không?”
Cô như nhớ tới cái gì đó, vui vẻ nói: “Không làm gì em, ngược lại cô ta còn bị con trai bảo bối của anh bắt nạt phải giận đùng đùng bỏ đi.”
Hạ Thiên Tinh bèn kể chuyện ngày hôm qua cho anh nghe, Bạch Dạ Kình nói: “Xem ra, tiệc sinh nhật ngày mai, anh có thể không cần quá bận tâm khi mang Đại Bạch theo rồi.”
Bạch Dạ Kình mặc áo len ở bên ngoài, nhiệt độ lúc sáng sớm rất thấp, ngoài trời rất lạnh, nhưng anh cũng không mặc áo khoác lên.
Áo len màu lông lạc đà, anh mặc nhìn thế nào cũng thuận mắt.
“Cậu cảm thấy thế nào?” lúc đang ngồi trên xe phê duyệt văn kiện, anh đột nhiên mở miệng.
Cô cầm điện thoại di động lên nhìn, là dãy số của Lãnh Phi. Cô không suy nghĩ nhiều, nhận cuộc gọi rồi kề máy sát tai.
“Hạ tiểu thư.”
“Là tôi. Có việc gì thế?”
“Tôi có thể mời ngài ra ngoài một chuyến không? Tôi có vài lời muốn nói với ngài.”
“Hai chúng ta?”Hạ Thiên Tinh cảm thấy kỳ quái. Nhưng mà cô nghĩ, có lẽ Lãnh Phi tìm mình để nói chuyện chính sự, nên cô gật đầu, nói: “Được, chờ tôi dọn dẹp xong rồi lập tức đi ra.”
Để tiện cho cô, Lãnh Phi đã chọn một quán cà phê ngay gần phủ Tổng thống.
Rất an tĩnh.
Trên đường, người qua lại cũng không nhiều.
Lúc Hạ Thiên Tinh đến, thì Lãnh Phi đã ngồi ở đó. Sau khi cô ngồi xuống, thì cô tháo khăn quàng đã che nửa khuôn mặt của mình xuống, loáng thoáng còn có thể nghe được tiếng xì xào bàn tán sau lưng của người phục vụ.
Hiển nhiên, sóng gió do những bức hình kia mang lại vẫn chưa qua đi.
“Hạ tiểu thư, cô có muốn uống cà phê không?”
“Tôi không uống cà phê, uống trà đi.”
Gần đây cô và anh chung một chỗ cũng không dùng bất kỳ các biện pháp ngừa thai nào cả, cộng thêm lại đang là kỳ rụng trứng của cô.
Lần trước, khi cô mang thai Đại Bạch, một lần là mang bầu. Cho nên, lần này cô cũng phải đề phòng. Dù cho lần này chưa thể có thai ngay, thì cũng nên điều dưỡng thân thể tốt hơn, để chuẩn bị sẵn sàng.
“Tôi vốn cho là thời gian gần đây, cô đang rất khổ não vì chuyện lần trước. Nhưng mà, bây giờ nhìn lại, tôi thấy Thiên Tinh của cô vẫn rất tốt.” Lãnh Phi gọi cho cô một tách trà, rồi mỉm cười quan sát cô. Người phụ nữ đối diện, chính là điển hình cho những người phụ nữ khi đang chìm đắm trong tình yêu. Sắc mặt rạng rỡ, tràn đầy năng lượng, trên mặt mang theo nụ cười yêu kiều, luôn luôn lộ ra vẻ hạnh phúc, rất động lòng người.
&