Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 440 :
Ngày đăng: 12:13 30/04/20
Bạch Dạ Kình
Người đàn ông này, vừa xuất hiện đã mang ánh sáng chói lòa. Tất cả ánh đèn, ánh mắt cũng tập trung trên người anh.
Cô bình tĩnh nhìn, giây phút đó, trong mắt cô không còn người khác nữa.
Cả thế giới chỉ có tồn tại mình anh mà thôi.
Cô nhìn anh, dưới ánh mắt của mọi người, anh từng bước đi về phía cô. Không để ý tới ánh mắt tất cả mọi người, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
Hạ Thiên Tinh khẽ mỉm cười.
Bởi vì nhưng lời của Lan Chiến, tâm trạng cô không tốt. Nhưng vì sự xuất hiện của anh, mà tâm trạng cô dẫn bình ổn lại. Có anh ở bên cạnh, mọi việc đều bình yên rồi.
“Làm sao anh tới đây?” Cô nhẹ giọng nói.
Bạch Dạ Kình hơi nhéo má cô, rồi vén tóc ra sau tai: “Cũng may bây giờ khá rảnh rối, cho nên mới đến. Hơn nữa dù sao cũng là sinh nhật của mẹ vợ, sao anh có thể không tới chứ?”
Dưới ánh đèn flash, anh không câu nệ mà tỏ thái độ thân mật cô trước mọi người.
Mấy chữ mẹ vợ tương lai không nặng, không nhẹ, nói cho cô nghe, cũng nói cho tất cả mọi người nghe.
Nhẫn cưới trên tay hai người lóe lên tia sáng chói mắt.
Các nhà báo lại điên cuồng.
“Ngài Tổng thống, xin hỏi chuyện về những tấm ảnh kia không có ảnh hưởng chút nào sao?”
“Hạ tiểu thư phách lối, lại còn có quan hệ nhập nhằng với Dư Nhị thiếu gia, chẳng lẽ ngài có thể chấp nhận được việc này sao?”
Anh ta đứng bên ngoài, nhìn người đàn ông bị truyền thông vây thành vòng tròn.
Bạch Dạ Kình ôm lấy người phụ nữ anh yêu trong lòng. Sau khi nói lời tạm biệt với dân chúng, sắc mặt anh cực kỳ thản nhiên, không có dáng vẻ tiếc nuối chút nào.
Đối với việc anh từ chức, Dư Trạch Nghiêu vừa khiếp sợ nhưng nhiều hơn đó là bất ngờ. Dù sao đó cũng chỉ là một người đàn bà mà thôi, không lấy vợ thì thôi chứ? Sao lại đáng giá đến mức anh ta phải chủ động từ bỏ vị trí quyền lực, ai cũng mong muốn kia chứ?
Anh ta đứng đó nhìn hai người kia, trong đầu đột nhiên nhớ tới một người phụ nữ khác. Anh ta lại nhìn Bạch Dạ Kình, trong lòng lại có chút hâm mộ.
Nếu đổi lại anh ta và Cảnh Dự. Chỉ cần cô có chút tình cảm với anh ta, đồng ý yêu anh ta thì có lẽ anh ta cũng không để ý tất cả đi.
Chỉ tiếc rằng, người phụ nữ ngang bướng kia luôn khinh thường tình cảm của anh.
Ngài Tổng thống định từ chức quả nhiên mang tới rất nhiều hong ba.
Hạ Thiên Tinh ôm máy tính ngồi trên thảm lông, xem weibo.
Từ lần trước, sau khi Bạch tiên sinh chủ động nói ân ái trên weibo, cô không dám viết gì trên weibo nữa, chỉ sợ bị quần chung nói gì. Nhưng mà, sau khi mạng được kết nối lại, cô lại lên xem một chút. Hóa ra đã có mấy trăm ngàn lượt bình luận rồi.
Những tin nhắn nhắn lại thật muốn đâm vào mắt cô.
“Xem cái gì chứ? Không phải đã nói với em đừng xem linh tinh mọi thứ trên mạng sao?” Bạch Dạ Kình đi ra khỏi phòng tắm, khép máy tính lại.
Cả người cô dựa lên đôi chân thon dài của anh, hơi ngẩng đầu lên nhìn vào mắt anh, tủi thân tố cáo: “Bọn họ nói em là hồ ly tinh hai nước hại dân!”
Có rất nhiều bạn trên mạng nhắn lại, ai cũng nói một câu như vậy, cực kỳ ngay ngắn, thẳng hàng.
Những người lúc trước muốn vạch tội Tổng thống nhưng đến lúc anh muốn từ chức lại vội vàng giữ lại. Không giữ lại được thì trút mọi giận giữ lên đầu cô.