Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 479 :
Ngày đăng: 12:13 30/04/20
Hạ Thiên Tinh không hề có chút khẩu vị nào, ngửi thấy mùi hương kia, cảm thấy muốn buồn nôn. Cho nên, chỉ ăn đại một vài miếng để đối phó, thì đã bảo người giúp việc mang đi.
Ba giờ chiều, cô đổi bộ quần áo mới sạch sẽ cho Lan Đình phu nhân. Nhìn bà ngủ, đôi mày đang nhíu chặt cũng được buông lỏng, lúc này cô mới thấy thoải mái hơn một chút. Cầm điện thoại, đang cân nhắc xem có nên gọi cho anh đang ở nước ngoài không, hỏi thử xem anh đã định thời gian quay về hay chưa?
Nhưng, lại lo lắng bây giờ anh đang có việc bận.
Hạ Thiên Tinh do dự một hồi, cuối cùng cũng không gọi điện sang, chỉ rảnh rỗi cầm điện thoại lướt Weibo xem tin tức mới.
Tin tức đầu tiên xông thẳng vào trong mắt cô, vậy mà lại là tin vui.
Hơn nữa.
Nhân vật nam chính, cô cũng quen.
“Mùng 2 nhị thiếu gia của nhà họ Dư kết hôn, thân phận của cô dâu vẫn bí mật”.
Hạ Thiên Tinh rất bất ngờ khi đọc được tin mới này. Đại thiếu gia cà lơ phất phơ giống như Dư Trạch Nam, cô còn cho rằng năm đến mười năm sau cũng chưa có khả năng sẽ trói chặt mình vào hôn nhân.
Sao đột nhiên lại muốn đính hôn.
Cô cảm thấy đối tượng là thiên kim tiểu thư nào lại khiến cho Dư Trạch Nam sốt ruột muốn ở bên cạnh đến thế, công việc của Dư Trạch Nghiêu, chỉ sợ là lại dùng hôn nhân của em trai biến thành công cụ củng cố cho quyền lực của anh ta.
Nghĩ đến đây, Hạ Thiên Tinh không kiềm chế được mà thở dài, trong lòng bùi ngùi.
Khi ông ta nói đến những chữ cô dâu chuẩn mực sẵn có, ánh mắt nhìn chằm chằm lên người cô. Giây phút đó, Hạ Thiên Tinh đã hiểu rõ ý của ông ta.
Sau khi kinh sợ, giận đến mức không thể kiềm chế được mà mắng: “Lan Chiến, ông thật quá vô liêm sỉ.”
Cô chán ghét mà hất bàn tay của ông ta đang đặt trên vai của mình ra.
Nói cô dâu chạy rồi, sợ nhà họ Dư mất hết mặt mũi, tất cả mọi trách nhiệm đều đẩy lên người của nhà họ Dư, nhưng, làm sao cô có thể không biết mọi chuyện đều do ông ta đã sắp xếp trước đó, chỉ là, cô làm thế nào cũng không hiểu rõ, sao Dư Trạch Nam cũng phối hợp với Lan Chiến và anh trai của anh ấy.
“Sốt ruột?” vẻ mặt của Lan Chiến vẫn như cũ, gương mặt lạnh lùng: “Quyền lựa chọn nằm trong tay cô, cô có thể từ chối tôi!”
“Ông chắc chắn tôi sẽ bị ông lợi dụng điểm yếu như thế sao? vốn dĩ tôi cũng không hề dao động.”
“Vậy chúng ta cũng không còn gì để nói nữa!” Lan Chiến dứt lời, cầm lấy điện thoại ở bên cạnh, gọi đến một dãy số. Một lát sau, Hạ Thiên Tinh chỉ nghe thấy ông ta nói với bên kia: “Tình hình nhị lão gia của nhà họ Bạch thế nào rồi, có chuyển biến tốt gì không? thuốc không đủ cũng không cần quan tâm, sang năm rồi nói sau đi. Kéo dài bao lâu thì cứ kéo, cứ nhìn vận may của bản thân ông ta đi. Nhiễm trùng cứ để nhiễm trùng đi.”
Hạ Thiên Tinh không thể nào nghe nổi nữa, hơi thở nặng nề, xông đến, mạnh mẽ mà nhấn phím tắt điện thoại.
Bởi vì quá giận dữ, ngón tay cũng run lên.
Hai mắt đỏ rực trừng to mắt nhìn ông ta, giống như một ác ma đòi mạng người vậy. [Thêm "gác sách" khi tìm truyện để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]
“Lan Chiến, ông thật quá đáng, ông và ba tôi cũng là người từng quen biết, mẹ tôi cũng chính là chị ruột của ông, tại sao ông lại có thể nhẫn tâm làm hại họ như vậy?” cô không thể nào gọi được chữ cậu: “Bọn họ đã chia cách hơn hai mươi năm, bây giờ không dễ dàng gì mới có thể đến bên nhau, thậm chí ba tôi cũng vừa mới cầu hôn với mẹ của tôi, làm sao ông có thể tàn nhẫn đến thế?”