Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 538 :
Ngày đăng: 12:14 30/04/20
Cô vươn tay, như không kịp suy nghĩ, liền bưng chén nước dội lên đỉnh đầu Lan Diệp.
Hiện tại với thời tiết này, nhiệt độ không khí còn rất thấp.
Chén nước đá kia dội lên khiến xương cốt người ta đều thấy đau đớn.
Lan Diệp rùng mình một cái, chỉ một lát sau, đôi môi vì lạnh mà tái xanh. Ánh mắt hung ác nham hiểm đều bởi vì lạnh mà nhạt đi rất nhiều.
“Tốt nhất cô nên thanh tỉnh lại!” Bởi vì cực lực áp chế lửa giận trong lòng, hai tay Hạ Thiên Tinh đều phát run, ánh mắt hung hăng nhìn Lan Diệp, sẵng giọng: “Cô đừng có quá đáng! Nếu không tôi thành quỷ cũng không tha cho cô!”
Ánh mắt Lan Diệp chấn động, động tác giãy dụa hơi dừng lại.
Sau đó, chỉ nghe nhân viên khách sạn nói: “Cảnh sát đến rồi!”
Mọi người đồng loạt đều nhìn ra cửa, liền thấy cảnh sát mặc đồng phục tiến vào: “Vừa rồi là ai báo cảnh sát?”
“Đồng chí cảnh sát, chính là vị này ở khách sạn không trả tiền, còn đánh quản lí của khách sạn.”
Nhóm nhân viên phục vụ đồng loạt nói.
Cảnh sát đầu tiên là nhìn Hạ Thiên Tinh, liếc mắt một cái liền nhận ra đây là ‘Tổng thống phu nhân’, cung kính tiếp đón, sau đó mới đưa Lan Diệp cùng quản lý khách sạn giải về đồn để điều tra.
Hạ Thiên Tinh ngồi xe quay về biệt thự, nhắm mắt lại, có chút mệt mỏi tựa đầu vào ghế xe, câu nói của Lan Diệp mãi quanh quẩn trong đầu.
Nếu có cơ hội, tôi nhất định giết Bạch Dạ Kình, cùng anh đồng quy vu tận*...
*chết cùng nhau.
Không!
Hạ Thiên Tinh cảm thấy có chút khó thở, tuy rằng cô đã tự cảnh cáo chính mình, không cần đem những lời Lan Diệp nói đặt trong lòng, không cần quá để ý, chỉ là sợ hãi trong lòng cùng bất an giống như một đám mây đen bao phủ cô.
Lan Diệp hiện giờ như chó nhà có tang, nếu cô ta thật muốn động thủ với Dạ Kình, thì theo lẽ thường mà nói, kỳ thật không có khả năng. Chỉ là không thể không đề phòng.
Loại cảm tình này, kỳ thật rất là tàn khốc.
Có những người, không gặp thì không sao, vừa xuất hiện, liền khiến những ký ức về người khác đều quên hết, khiến cho thế giới của cô chỉ có anh...
Trừ bỏ anh, những người khác, đều không còn quan trọng.
Hiện tại, trong thế giới của cô, cũng chỉ có một người là Bạch Dạ Kình...
Cô cũng biết, trừ bỏ anh, cũng sẽ không có người thứ hai...
“Hứa Nham, anh rốt cuộc có đi không?” Vân Đoan là người đầu tiên không còn kiên nhẫn, ngón tay để ở nút mở cửa, hỏi.
Hứa Nham lúc này mới hoàn hồn, ánh mắt thật lâu sau mới từ trên người Hạ Thiên Tinh rời đi, bước vào thang máy.
Thụy Cương đã phát hiện ánh mắt anh từ đầu, lạnh lùng liếc nhìn anh một cái, đôi chân dài đi từng bước phía trước, thân mình vừa lúc chắn giữa hai người Hạ Thiên Tinh cùng Hứa Nham.
Thụy Cương thân cao 188cm, Hạ Thiên Tinh so với anh càng có vẻ nhỏ xinh. Cô ở phía sau anh, ngay cả đầu đều không thấy, rất có hiệu quả cản trở tầm mắt Hứa Nham.
Hạ Thiên Tinh như thế nào không biết ý tứ của anh? Nhịn không được mỉm cười, cũng tùy Thụy Cương đứng, không nói cái gì.
Thụy Cương từ đầu đến cuối mặt không chút thay đổi, không để cho Hứa Nham nửa điểm cơ hội.
Dọc theo đường đi, tâm trạng Hứa Nham có phần nặng nề, vài lần muốn đem ánh mắt đặt tại trên người Hạ Thiên Tinh, chỉ là, nhìn thấy cũng chỉ là bộ dáng lạnh lùng của Thụy Cương.
Lý Minh cùng Vân Đoan cũng đoán biết quan hệ trước kia của hai người bọn họ, cũng có chút đồng tình với Hứa Nham. Cùng tổng thống tiên sinh giành phụ nữ, không phải si tâm vọng tưởng sao? Huống chi, hiện tại người ta đều sắp sinh đứa nhỏ, càng không có hy vọng!
Rất nhanh đã tới lầu sáu, Lý Minh cùng Vân Đoan dẫn đầu đi ra. Vân Đoan đi từng bước, thấy Hứa Nham còn đứng tại thang máy, quay đầu lại nhìn anh ta nói: “Anh làm gì! Còn muốn đi theo tổng thống phu nhân, đi tầng cao nhất?”
Cô cố ý đem ‘tổng thống phu nhân’ hai chữ nhấn mạnh chút, nhắc nhở Hứa Nham.
Ánh mắt Hứa Nham sâu thẳm, chậm rãi theo thang máy đi tới. Chỉ là, thật vất vả mới nhìn thấy Hạ Thiên Tinh một lần nữa, chung quy cũng là không cam lòng. Trước khi cửa thang máy khép lại, anh lại duỗi tay ra ngăn cản, cửa mở ra.