Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 66 : Người tình đầu gặp mặt

Ngày đăng: 12:08 30/04/20


Editor: Phi Phi



Betaer: Quỳnh



Đối phương lại hoàn toàn không cho cô cơ hội nói thêm bất cứ lời nào nữa, trực tiếp đem điện thoại cắt đứt.



Hạ Tinh Không cảm thấy là ai đó đã chơi cô, không cam lòng liền gọi điện thoại lại lần nữa. Đối phương chỉ thở dài, nói: ” Tinh Không, cô cũng đừng phát điên làm gì, chuyện này ngay cả bộ trưởng cũng không có cách nào cho cô công đạo. Chỉ nói, là ý tứ từ người bên trên đưa xuống. Gần đây cô có đắc tội với người nào sao?”



Đối phương đem chuyện nói đến mức này, Hạ Tinh Không sửng sốt một lúc lâu. Nếu chỉ một câu nói mà loại bỏ cô dễ như trở bàn tay, mà gần đây người mà cô có khả năng đắc tội nhất, chỉ có thể là…



Tổng thống đại nhân sao?



Chẳng lẽ, anh ta sẽ vì Hạ Thiên Tinh mà nhúng tay vào việc này?



Hạ Tinh Không càng nghĩ càng cảm thấy không thể tưởng tượng được, trước sau cũng không muốn tin tưởng Hạ Thiên Tinh có thể có mị lực như vậy. Chưa từ bỏ ý định, cô lại đem điện thoại gọi cho Hứa Nham.



Cho đến khi Hứa Nham nói với cô, thật sự là Tổng Thống tiên sinh đưa lệnh xuống, lúc này cô mới hoàn toàn tin tưởng. Cô tức giận đến nỗi thiếu chút nữa là đem điện thoại ném đi.



Hạ Tinh Không nổi giận đùng đùng kéo cửa phòng chạy ra ngoài. Lý Linh Nhất hưng phấn tiến vào, “ Tinh Không, con mau tới đây nhìn xem, mẹ mới vừa mua cho con đôi giày múa này. Thử xem có thích hợp hay không?”



“Còn thử cái gì mà thử! Bây giờ con không đi được nữa!”



Lý Linh Nhất “A!” lên một tiếng, “Xảy ra chuyện gì? Vé máy bay không đặt được sao? Sao có thể nói không đi là không đi?”



“Còn không phải là con tiện nhân Hạ Thiên Tinh sao?”



“Cô ta thì có quan hệ gì?” Lý Linh Nhất nhất thời không rõ.



Hạ Tinh Không nhớ tới hai ngày này xảy ra đủ loại chuyện, hốc mắt đều đỏ.



“Cô ta leo lên giường của tổng thống, bây giờ loại bỏ con ra khỏi vũ đoàn. Hứa Nham nói, tổng thống đã tự mình nói, nếu con không đi xin lỗi cô ta, thì con tự gánh lấy hậu quả! Bây giờ chỉ là loại bỏ con khỏi chuyến đi lần này, nếu như con còn không tự mình tới cửa xin lỗi, không chỉ là chuyến đi này, chuyện khiêu vũ về sau cũng đừng mong nghĩ tới!”



Lý Linh Nhất hoàn toàn bị chấn động, “Không có khả năng đi? Tổng thống…… Có thể bảo vệ nó đến như vậy sao? Con tìm nó thế nào?”



“Con trước đi tìm cô ta!” Hạ Tinh Không bỏ qua một bên Lý Linh Nhất, nổi giận đùng đùng đi ra ngoài.



“Con biết nó ở chỗ nào mà tìm sao?” Lý Linh Nhất đuổi kịp, truy hỏi.



“Phủ Tổng thống!”
Người đàn ông này, sức lực lớn đến khủng bố!



Cô bị đẩy mạnh vào một phòng, bên trong có mấy người y tá. Nhìn thấy Phó Dật Trần mặt lạnh đi vào, vội chào hỏi: “Bác sĩ Phó.”



Chào hỏi xong, mới đưa ánh mắt tò mò nhìn đến người phụ nữ trẻ tuổi bị anh túm đi vào.



Cô gái này là ai? Rất ít thấy bác sĩ Phó thân cận với một người phụ nữ như vậy.



“Giúp cô ấy khử độc toàn thân! Còn có, chuẩn bị một bộ quần áo phòng hộ cho cô ấy mặc vào!” Phó Dật Trần mặt không chút biểu cảm phân phó.



“Dạ.”



Phó Dật Trần đi ra ngoài. Đi tới cửa, lại bỗng dưng dừng lại, quay đầu lại dặn dò một câu: “Đem quần áo mặc cho cẩn thận, đừng cho virus có bất cứ cơ hội xâm nhập!”



Thái độ vẫn lạnh nhạt ngang ngược như cũ.



“Được, ngài yên tâm.” Nhân viên y tế trả lời.



Anh ta cũng không có ở lâu, đóng sầm cửa lại, để lại bóng lưng lạnh lùng rời đi. Cho đến khi cửa hoàn toàn bị đóng lại, Trì Vị Ương mới nghiêng đầu đi, miệng muốn nói lại thôi. Rõ ràng cái gì cũng đều nhìn không thấy, mắt cô lại giống như bị móc ra.



Hốc mắt, dần dần, đỏ một vòng……



Khó có thể tự khống chế. Hết thảy, tới quá đột nhiên, giống như là nằm mơ.



Có vẻ, thật không chân thật……



Chính là, người kia, rõ ràng là xuất hiện một cách chân thật……



……



“Cô là bạn của bác sĩ Phó?” Nhân viên y tế một bên giúp cô khử độc, một bên thuận miệng trò chuyện: “Thoạt nhìn bác sĩ Phó rất khẩn trương vì cô.”



“A~ anh ta đối với mỗi người phụ nữ cũng đều khẩn trương như vậy?” Trì Vị Ương lạnh lạnh cười. Ngực cô thực sự buồn.



“Cái đó không có đâu.”



Trì Vị Ương nhìn đối phương liếc mắt một cái, “Mọi người rất quen thuộc với anh ta sao? Gặp qua vợ anh ta sao? Đẹp chứ?”