Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 75 : Mang con trai đi gặp trưởng bối

Ngày đăng: 12:08 30/04/20


Edit: Trang nhỏ



Beta: Quỳnh



“Anh đừng nói gì nữa. Nghỉ ngơi cho tốt. Bác sĩ nói xương sườn anh bị gãy, ngày mai sẽ phẫu thuật.” Hạ Thiên Tinh nhẹ giọng nói, bưng cặp lồng lên, thật cẩn thận đặt lên cánh môi hắn.



Được uống canh, hắn cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Hắn nhìn cô ôn nhu điềm tĩnh chăm sóc mình, chỉ cảm thấy lòng tràn đầy thỏa mãn.



Cái này…… Chính là trong họa có phúc.



………………



Lão tiên sinh cùng lão phu nhân sống trong một ngôi nhà lớn, cổ kính ở vùng ngoại ô, có lính gác rất nghiêm trang. Vì họ đều đã già, rất thích sống ở một nơi yên tĩnh.



Xe của Bạch Dạ Kình tiến vào cổng, một đoàn người đi tới, cúi chào theo nghi thức quân đội.



Xe vừa dừng lại tòa nhà trước mặt, tất cả người bên trong đã đứng chờ ngoài cửa, xếp hàng hoan nghênh.



Bạch Dạ Kình tự nhiên biết những người này vì sao mà đến.



Lão phu nhân vừa thấy anh xuống xe, liền chạy ra: “Cháu nội mẹ đâu? Mau, mau đưa cháu nội cho mẹ nhìn một cái.”



Bạch Dạ Kình vẫy vẫy tay, Hạ Đại Bạch liền từ bên trong xe chui ra. Không đợi Bạch Dạ Kình giới thiệu, cậu đã rất thành thục kêu một tiếng ngọt lịm, “ Ông nội, bà nội.”



“Ai da, cháu nội bảo bối của ta.” Lão phu nhân vui mừng đến nước mắt chảy ra. Lão gia tử lúc này tỏ ra thật mạnh mẽ, nửa khom người, vươn hai tay “Tới đây, mau tới ôm ông nội một cái nào.”



Hạ Đại Bạch bước tới gần chỗ lão gia tử, nói: “ Ông nội, con rất béo, ông phải cẩn thật một chút.”



“Nơi nào béo? Rõ ràng rất tốt! Ai nói cháu bảo bối của ta béo, ta sẽ mắng chúng một trận! Tiểu bảo bối bối phải mập mạp một chút mới đẹp.”



Lão thái thái đem Hạ Đại Bạch ôm trong lòng ngực, nhìn khuôn mặt nhỏ trắng trắng mềm mềm, thấy thế nào cũng đều thích. Liền kêu Đại Bạch: “ Nhanh, hôn bà nội một cái.”




Hạ Thiên Tinh ở lại với Hứa Nham, bắt hắn uống cháo. Hắn ăn uống không tiện, cảm thấy ăn cháo không đủ, nhưng khi uống xong, người lại có chút tinh thần.



Lúc sau, lại nghỉ ngơi. Hạ Thiên Tinh mượn y tá đồ sạc điện thoại cắm vào đầu giường, thật vất vả khởi động, lúc thấy thời gian đã là 11 giờ đêm.



Lấy tính cách của Bạch Dạ Kình, khẳng định đã phát điên.



Cô hơi hơi nghiêng người, gọi điên thoại. Tiếng chuông vang lên, nhưng không có người nghe, khiến cô rất lo sợ. Có lẽ, anh ta giận mình, giận đến không thèm nghe máy?



Đang nghĩ ngợi, di động liền được kết nối.



“Uy, ai vậy?”



Là tiếng phụ nữ.



Hạ Thiên Tinh ngẩn ra một lát, có chút hoảng loạn. Cô biết giọng này không phải của Tống Duy Nhất. Nhưng, đã trễ thế này…… Một người phụ nữ nghe điện thoại của anh, có quan hệ gì với anh chứ?



Đây là di động riêng của anh, dù là nghe trộm, đều yêu cầu mật mã. Nếu không phải là quan hệ thân mật, tuyệt đối không thể nhận được điện thoại.



“Uy.” Không nghe được tiếng trả lời, đối phương lại mở miệng.



Hạ Thiên Tinh rốt cuộc mở miệng: “Tôi tìm……”



“Tìm Dạ Kình? Lúc này đang tắm rửa, 10 phút sau cô gọi lại nhé.”



“…… Được.”



Hạ Thiên Tinh lúng ta lúng túng tắt điện thoại, hồi lâu vẫn còn bần thần. Ngực như là bị cái gì đâm vào, rất đau.



Đúng lúc này, cô mới phát giác, mình đối với anh một chút cũng không hiểu rõ. Từ sinh hoạt cá nhân, anh có bao nhiêu phụ nữ, cô đều không biết. Nhưng kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, với thân phận của anh, đứng ở vị trí tối cao như vậy, trừ Tống Duy Nhất ra, còn có người phụ nữ nào khác chứ.