Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 84 : Nói chuyện yêu đương (4)

Ngày đăng: 12:08 30/04/20


Edit: Phi Phi



Beta: Quỳnh



“Tới rồi.” Cô cởi dây an toàn. Bây giờ đã không còn sớm, toàn bộ tiểu khu rất yên tĩnh.



“Ừ.”



Bạch Dạ Kình thái độ nhàn nhạt, chưa nói cái gì, chỉ đem di động giao cho cô. Hạ Thiên Tinh liền đẩy ra cửa xe đi xuống, suy nghĩ một chút, lại quay đầu nói với anh: “Anh về đến nhà nếu Đại Bạch còn chưa ngủ, nhớ giúp tôi gửi cho nó một nụ hôn chúc ngủ ngon.” Bạch Dạ Kình nhăn mi, “Tự mình trở về mà chúc.”



“……” Cô không nói chuyện. Trầm mặc một hồi, chỉ chỉ phòng của mình, “Tôi lên trước.”



Dứt lời, cũng không có dừng lại, biến mất tại cửa phòng như một bóng ma. Bạch Dạ Kình ngẩng đầu nhìn một hồi lâu, hàng mi ẩn hiện chút ủ dột. Anh gọi điện thoại cho Phó Dật Trần, “Ngày mai chuẩn bị một lọ thuốc trị sẹo, đưa đến văn phòng của tôi.”



……………………



Hạ Thiên Tinh đứng ở một bên cửa sổ, nhìn xe người đàn ông biến mất ở trong tiểu khu, đến khi hoàn toàn không nhìn thấy mới bật công tắc đèn, ôm quần áo đi tắm rửa.



Lát sau cô đi ra, nằm ở trên giường, có chút trằn trọc khó ngủ.



Tuy rằng thời gian cô ở phủ tổng thống không tính là rất dài, nhưng là, cảm giác bên cạnh phòng ngủ có người thật sự đã thói quen. Ít nhất, thói quen đã có con trai bên cạnh. Cho nên……



Hôm nào đó thật sự nên cùng Bạch Dạ Kình nói chuyện thật rõ ràng về chuyện của con trai cô? Ít nhất là cho nhóc đến ở cùng cô vài ngày.



Cô nghĩ nghĩ, lại không tự giác nghĩ tới những hình ảnh trên xe buýt hôm nay, còn cảm thấy có chút mặt đỏ tai hồng. Cho tới bây giờ, cô cũng không suy nghĩ cẩn thận, hai người như thế nào lại đến nông nỗi kia?



……………………




Tắt điện thoại bên này, cô lại gọi điện thoại cho tài xế của Hạ Đại Bạch. Tài xế vừa nghe giọng của cô, liền cung cung kính kính nói: “Hạ tiểu thư, mong cô chờ một chút, tiểu thiếu gia mới vừa tan học.”



Mới trong chốc lát, âm thanh giòn giã của Hạ Đại Bạch từ bên kia truyền tới. “Đại Bảo.”



Hạ Thiên Tinh trong lòng lập tức được lấp đầy. “Đêm nay muốn qua đây không? Mẹ làm cho con món sườn heo chua ngọt mà con thích nhất, còn có chân gà nướng nữa, chịu không?”



“Được ạ!” Hạ Đại Bạch vui vẻ, “Bây giờ con đến liền.”



“Ừ.” Hạ Thiên Tinh trong lòng ngọt ngào, cùng con trai nói mấy câu, tư vị giống như là người yêu thắm thiết. Nhưng mà, càng ngọt ngào như vậy, trong lòng liền lại càng mất mát.



Thật không biết về sau hai mẹ con bọn họ sẽ làm sao.



Chỉ với thái độ cường thế trực tiếp mang Đại Bạch đi, cơ hồ là không có khả năng anh mặc kệ cô và thằng bé được. Cô cũng thật sự không thể tưởng tượng nếu sau khi Tống Duy Nhất vào cửa, sẽ đối xử với Đại Bạch như thế nào. Tuy rằng cô chỉ tiếp xúc cùng Tống Duy Nhất quá hai lần, nhưng cả hai lần này xem ra, tính tình của cô ta không phải là dịu dàng khiêm tốn.



Cô một bên buồn bực không vui, một bên múc mấy chén mễ, rửa sạch, cho vào nồi nấu. Lại đi lấy thêm xương sườn cùng chân gà. Đã một thời gian cô không có xuống bếp, cũng may tay nghề không có giảm sút.



Căn phòng cô thuê được cũng không lớn, chỉ là một căn nhà nho nhỏ mới được sửa sang lại cách đây không lâu. Nơi ở nhỏ nên phòng bếp cũng rất nhỏ, vuông vức, nhưng mà rất thích hợp cho cô ở một mình, không quá nhỏ cũng không quá lớn. Phòng ở như vậy rất thích hợp cho một người ở.



Hạ Thiên Tinh vừa làm xong đồ ăn thì bên ngoài có tiếng gõ cửa vang lên. Hạ Thiên Tinh tháo tạp dề xuống đi ra mở cửa.



“Đại Bảo!” Hạ Đại Bạch ôm lấy hai cái đùi cô, khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn cọ cọ trên đùi cô, “Rất nhớ mẹ nha……”



Kỳ thật hai người hôm trước vừa mới gặp qua. Tiểu gia hỏa ở lại chỗ này ngủ qua đêm với cô. Nhưng mà, gần hai ngày không gặp, xác thật giống như là sống một ngày dài bằng một năm.



Trong lòng Hạ Thiên Tinh nhớ lại, ngồi xổm xuống, đem mặt đưa lại gần. Hạ Đại Bạch liền ngoan ngoãn hôn trên mặt cô.