Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 88 : Người một nhà tay trong tay (2)

Ngày đăng: 12:08 30/04/20


Edit: Phi Phi



Beta: Quỳnh



Người này, lại tức giận!



Sao anh ta lại để ý đến Hứa Nham như vậy? Là bởi vì cô thất hứa, bỏ lỡ sinh nhật của anh?



Hạ Thiên Tinh có chút bất đắc dĩ thở dài.



Kết quả, ba người cùng đi dạo một chút nữa, người nào đó sắc mặ vẫn luôn rất khó xem. Lúc ngẫu nhiên, Hạ Thiên Tinh cố ý nói chuyện cùng anh, anh cũng không nóng không lạnh trả lời cô một hai chữ, nhiều khi thậm chí một chữ cũng không trả lời, chỉ hừ một tiếng.



Hạ Thiên Tinh chạm vào vách tường vài lần, cũng không hề thấy mất mặt, đơn giản không để ý tới anh. Cô nắm tay con trai đi ở phía trước vừa nói vừa cười, anh lạnh mặt đi theo phía sau.



Cô cảm thấy cô thật sự không hiểu người đàn ông này, rõ ràng khuôn mặt đã đen thành như vậy, lại nhìn cô khó chịu, còn không kiên nhẫn chen chúc trong đám người, nhưng vẫn cố tình duy trì một khoảng cách đi theo phía sau.



Hạ Thiên Tinh đi dạo đến khu hải sản. Hạ Đại Bạch nói muốn ăn cua, cô liền chọn mua mấy ký cua, định đêm nay sẽ làm món ngon cho nhóc con.



“Tiểu thư, cô thật là biết chọn.” Người phục vụ cân mấy ký cua, gói lại đặt vào túi đưa cho cô.



“Cám ơn.” Hạ Thiên Tinh đem túi ôm ở trong tay.



“A ~” vừa mới cầm trên tay, ngón giữa bên tay phải bỗng dưng đau đớn, cô thở nhẹ một tiếng, cúi đầu thì thấy trên ngón tay chảy máu. Thì ra là càng cua làm thủng túi, cắt qua ngón tay của cô.



“Đại Bảo, mẹ làm sao vậy?” Hạ Đại Bạch ngửa đầu, đứng ở bên cạnh gấp đến độ giậm chân.



Cô còn chưa nói lời nào, một bóng đen đã xẹt tới. Mà Bạch Dạ Kình đang hờn dỗi cách xa bọn họ ở phía sau, đã đi tới đứng trước mặt cô.



Tay cô bị anh bắt lấy, anh nhìn giọt máu còn đọng lại ngón tay của cô, trừng mắt nhìn Hạ Thiên Tinh một cái “Sao tay chân em lại vụng về thế hả?”




Hạ Thiên Tinh quẫn bách, “Trong nhà không có dép kiểu nam, anh chịu khó đi chân trần một chút đi.”



Không có kiểu dép nam, nói như vậy chính là ngoài anh ra thì không có đàn ông khác tới đây. Bao gồm cả Hứa Nham.



Bạch Dạ Kình cả đêm sắc mặt buồn bực bây giờ có chút tốt hơn, liền dẫm chân trần đi vào nhà.



Phòng ở này vốn là rất nhỏ, một phòng khách, một phòng ngủ, một phòng bếp, một phòng vệ sinh. Ngày thường Hạ Thiên Tinh ở một mình còn cảm thấy vừa vặn thoải mái, hiện tại Bạch Dạ Kình vừa đến, toàn bộ không gian lập tức như chật chội hơn, như là vừa xoay người sẽ có chút khó khăn.



Hạ Thiên Tinh nói: “Anh ngồi một chút đi, Đại Bạch đã mệt rồi, tôi đi rửa mặt cho nó rồi cho nó đi ngủ.”



“Ừ.” Bạch Dạ Kình gật đầu, ngồi xuống sô pha. Tay chân của anh thon dài, vừa ngồi xuống bắt chéo hai chân, quả thực chính là một bức tranh tuyệt đẹp.



Hạ Thiên Tinh không dám nhìn nhiều, nhanh chóng thay dép lê cho con trai, ôm nhóc vào toilet.



Ở cửa toilet, Hạ Đại Bạch thấp giọng hỏi: “Đại Bảo, Tiểu Bạch cũng muốn ngủ ở đây à?”



“Đương nhiên là không phải.” Hạ Thiên Tinh phủ nhận.



“Mẹ giữ ba lại ngủ đi, chúng ta ba người cùng nhau ngủ chung. Dù sao trước kia cũng không phải không có ngủ qua.”



“Không được. Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ.”



“Có cái gì không giống nhau?”



Đương nhiên là không giống nhau. Lúc ban đầu, hai người bọn họ…… Cũng không có xuất hiện chuyện mất khống chế giống tối hôm qua ……



Hạ Thiên Tinh không dám nghĩ nhiều, cầm xà phòng nhanh chóng rửa tay cho nhóc con, mỗi một ngón tay đều rửa sạch sẽ, rửa xong tay lại rửa mặt cùng ngón chân nhỏ của nhóc.