Chào Buổi Sáng, U Linh Tiểu Thư

Chương 2 : Sadako

Ngày đăng: 20:32 20/04/20


Editor: Tiểu Anhh.



Mạc Trăn ngẩn ra trong nháy mắt, sau đó làm như không nhìn thấy cô lái Land Rover vào gara. Lúc từ gara đi ra, cô gái đó vẫn ngồi bên cửa, ngay cả tư thế cũng không thay đổi. Mưa to tầm tã rơi xuống mà quần áo trên người cô gái cũng không bị ướt, cùng với Mạc Trăn lúc này chật vật như chó rơi xuống nước hoàn toàn khác biệt.



Nước mưa theo mái tóc trước trán chậm rãi nhỏ giọt, Mạc Trăn nhẹ nhàng lắc đầu, lấy chìa khóa ra mở cửa.



Dường như lúc này mới nhận thấy có người đến, cô gái từ trong đầu gối ngẩng mặt lên, một đôi mắt to đen như mực nhìn chằm chằm Mạc Trăn.



Mặc dù đã quen được người khác nhìn lúc này Mạc Trăn cũng có chút không được tự nhiên. Nhưng muốn anh nói chỗ nào không được tự nhiên, anh lại không nói ra được. Tận lực không nhìn cô gái ngồi gần mình, Mạc Trăn không chớp mắt nhập mật mã, mở khóa vào phòng rồi đóng cửa. Toàn bộ quá trình nhanh chóng lưu loát, tựa như đã làm hàng vạn lần. Trên thực tế, quả thật anh đã làm như vậy nhiều lần.



“Binh” một tiếng đóng cửa thật lớn khiến cô gái hoảng sợ. Sững sờ nhìn vũng nước nhỏ từ trên người Mạc Trăn để lại, cô gái cuối cùng từ dưới đất đứng lên. Tò mò quan sát cánh cửa đỏ thắm vài lần, cô bình tĩnh xuyên qua.



Mạc Trăn vừa cởi chiếc áo khoác, lau lau mái tóc chuẩn bị tắm rửa. Cô xuyên qua cửa phòng, bay tới bên người Mạc Trăn tiếp tục sững sờ nhìn anh.



Mạc Trăn nhíu mày lại đứng lên, tuy rằng anh thường xuyên bị người khác vây xem nhưng cũng không bị xem trong khoảng cách gần như vậy. Ánh mắt cô gái này trong veo không chứa tạp niệm, lại mãnh liệt đến mức khiến người khác không thể nào phớt lờ.



Cau mày xoay người, Mạc Trăn vừa lau chùi tóc vừa lên tầng hai. Cô gái vẫn đi theo phía sau anh, nhìn Mạc Trăn vào phòng cởi áo rồi cầm một bộ đi vào phòng tắm. Cánh cửa kính mờ lại lần nữa “Binh” một tiếng, cô gái sờ sờ chóp mũi dường như bị đập trúng, chẳng biết xấu hổ xuyên qua cửa phòng tắm.



Mạc Trăn đang cởi quần được một nửa thì cứng đờ, thấy vẻ mặt cô gái tò mò nhìn mình chằm chằm, rốt cuộc không thể chịu được nữa hét lớn: “Đủ rồi đấy! Đừng có đi theo tôi!”



Một tiếng này của Mạc Trăn uy lực mười phần, nhất là trong không gian chật hẹp tại phòng tắm càng giống như là ma âm nhiễu tai, ba ngày cũng không dứt. Cô gái bị hắn rống thì sửng sốt, nhưng hai mắt lại lòe lòe tỏa sáng “Anh nhìn thấy tôi? Anh thật sự nhìn thấy tôi sao?” Nói xong còn kích động huơ huơ tay phải trước mắt Mạc Trăn.



Mạc Trăn không kiên nhẫn đẩy tay cô gái ra. Đương nhiên, anh chỉ chạm vào khoảng không. Cô gái nhìn tay Mạc Trăn xuyên qua tay mình, có chút thất vọng thu hồi móng vuốt.



Mạc Trăn mặc quần lên, rốt cuộc cũng nhìn cô.



Cô gái này đại khái khoảng hai mươi tuổi, một mái tóc đen dài mềm mại buông thẳng đến eo, đuôi tóc hơi xoăn khiến cho khí chất điềm tĩnh trong cô lại tăng lên vài phần hoạt bát. Trên người mặc một bộ váy liền áo xanh đen hải quân, ngũ quan tinh xảo ánh mắt trong veo có thể trở thành nữ thần trong cảm nhận chung của rất nhiều cánh mày râu.
Thấy Mạc Trăn không thèm đếm xỉa đến mình, nữ quỷ cũng không giận, mặt dày theo sát Mạc Trăn tới phòng khách. Mạc Trăn nắm chanh trong tay, có chút tức giận xoay người sang nhìn nữ quỷ, “Muốn ở lại chỗ này thì có thể, nhưng cô chỉ được hoạt động trong phạm vi giới hạn ở tầng một, tầng hai là không gian cá nhân của tôi, không có tôi cho phép thì đừng bước vào một bước! Mặt khác không được cùng tôi nói chuyện, tôi không muốn người khác cho rằng tôi bị thần kinh! Còn có đừng chạm lung tung vào những đồ trong phòng, bị hư tổn phải bồi thường theo đúng giá! Và——” Mạc Trăn hít sâu một hơi, tiếp tục dồn khí vào đan điền, “Cách xa tôi ra một chút!!!”



Nữ quỷ: “...”



Nội lực Mạc Trăn thật thâm hậu, cô cảm thấy lỗ tai của mình cứ ong ong.



Cô trưng ra nụ cười vô hại với Mạc Trăn, ngoan ngoãn bay cách xa anh tới ba mét.



Mạc Trăn cắn miếng chanh trong tay, đi đến bên sofa ngồi xuống, ấn nút mở TV.



Nữ quỷ ở một bên an tĩnh được mấy phút, lại không chịu được bị ghẻ lạnh hỏi: “Anh tên là gì?”



Tên của bổn đại gia cũng không biết, đúng là người rừng!



Mạc Trăn ở trong lòng gào rú một câu, trên mặt lại không có biến hóa, vẫn là một bộ dáng lạnh lùng. Nữ quỷ nuốt nuốt nước miếng, dè dặn đi tới “Anh cũng không nhớ rõ tên của mình sao?”



Mạc Trăn: “...”



Nếu có thể, anh thật sự muốn một tay đập con quỷ này sml!



Nữ quỷ cho là Mạc Trăn không nhớ rõ tên của mình, đánh bạo bay tới bên cạnh anh an ủi: “Không sao, anh về sau gọi là Lý Cẩu Đản đi.”



Lý Cẩu Đản: “...”



Vậy còn cô! Có phải cô gọi là Lý Hải Cẩu hả!!