Chào Buổi Sáng, U Linh Tiểu Thư
Chương 7 : Antifan
Ngày đăng: 20:32 20/04/20
Editor: Tiểu Anhh
Mạc Trăn ấn nút trò chuyện, nói một tiếng “alo” vào ống nghe.
“Mạc Trăn...”
Mạc Trăn hơi sửng sốt, giọng nói Hướng Vân Trạch nghe qua rất mệt mỏi, còn mơ hồ mang theo một tia bất an. Mạc Trăn quen biết cậu ta nhiều năm như vậy, chỉ thấy cậu ta hai lần dùng giọng điệu này nói với anh.
Một lần là khi cha mẹ cậu ta ly hôn, một lần khác là lúc cậu ta quyết định xuất ngoại.
“Làm sao vậy, Vân Trạch?” Mạc Trăn bất giác ngồi ngay ngắn, ngay cả giọng điệu cũng trở lên nghiêm túc.
“Lê gia xảy ra chút chuyện...” Tiếng thở dài của Hướng Vân Trạch từ đầu kia điện thoại truyền tới, “Tớ hiện giờ đang ở trung tâm bệnh viện.”
Mạc Trăn nhíu nhíu mày, có một lần Hướng Vân Trạch lỡ miệng nói qua, cô gái bảo bối mà cậu ta vẫn luôn che giấu có họ Lê.
“Cô bạn gái nhỏ của cậu làm sao à?” Trừ bỏ cô gái đó đã xảy ra chuyện, Mạc Trăn không thể nghĩ ra được lý do khác có thể khiến Hướng công tử lông bông hay đùa cợt biến thành bộ dạng này.
Bên kia điện thoại an tĩnh trong chốc lát mới truyền tới giọng Hướng Vân Trạch, “Ngã từ trên cầu thang xuống, bây giờ vẫn còn hôn mê chưa tỉnh.”
Mạc Trăn trầm mặc rồi lên tiếng an ủi: “Yên tâm đi, hiện tại y học phát triển như vậy, nhất định không có việc gì.”
Hướng Vân Trạch có chút đùa cợt cười một tiếng: “Sớm biết như vậy tớ đã học y.”
Lúc ở Mĩ Hướng Vân Trạch học ngành vật lý mà Mạc Trăn ghét nhất, anh không nghĩ rằng cậu ta còn học lên tiến sĩ, trở thành giáo sư thỉnh giảng* cho một trường đại học.
Mạc Trăn vẫn cảm thấy, cái loại playboy (hoa hoa công tử) như Hướng Vân Trạch mà dạy học sẽ làm hư sinh viên mất.
Than nhẹ một tiếng, anh khuyên nhủ Hướng Vân Trạch bên kia điện thoại: “Đừng nghĩ nhiều nữa, mau trở về tắm rửa rồi ngủ một giấc thật ngon, nói không chừng sáng mai đến cô ấy đã tỉnh lại.”
Hướng Vân Trạch cười hai tiếng, “Cho mượn lời chúc của cậu. Không làm phiền cậu nữa, đại minh tinh, cậu mau đi ngủ dưỡng nhan đi.”
Mạc Trăn cũng nhếch khóe miệng lên, “Người thiên sinh lệ chất như anh đây, còn cần ngủ dưỡng nhan sao?”
A Diêu: “...”
Cô không biết người bên kia điện thoại có phản ứng gì, tóm lại cô bị những lời này thành công làm cho buồn nôn. Ở bên cạnh nghe hai người ba hoa một lát, nhìn Mạc Trăn cúp điện thoại, A Diêu sáp lại gần, “Làm sao vậy, bạn của anh đã xảy ra chuyện gì hả?”
Mạc Trăn liếc A Diêu, cầm di động chạy lên tầng, “Đã chết rồi mà vẫn còn lắm hiếu kì như vậy?”
Áo ngủ rộng rãi xiêu vẹo khoác trên vai, hai viên cúc áo phía trên không biết lúc ngủ đã tuột ra từ khi nào, cổ áo mở rộng, còn lộ ra một nửa bả vai bên trái.
Lông mày Mạc Trăn nhảy dựng, vừa chỉnh lại cổ áo vừa nắm gối đầu ở đằng sau ném về phía A Diêu, “Cút đi, quỷ háo sắc!”
Gối đầu không nghiêng không lệch xuyên qua thân thể A Diêu, cô he he cười hai tiếng, xoay người bay ra ngoài phòng ngủ Mạc Trăn.
Mạc Trăn mặc quần áo chỉnh tề xong rồi xuống tầng, vừa đúng lúc A Diêu nướng chín bánh mì. Phi hai cái đĩa bánh bay đến trước mặt Mạc Trăn, anh nắm nắm tay và nhả ra một hơi, “Bây giờ chúng ta không phải diễn The Ring, có thể đừng làm những đặc hiệu này không?”
(The Ring hay có tựa đề tiếng Việt là ‘Vòng tròn định mệnh’, đây là một bộ phim kinh dị tâm linh do Mỹ sản xuất năm 2002, được làm lại từ phim Ring của Nhật Bản năm 1998 - Theo Wikipedia)
A Diêu: “...”
Cái đĩa trước mặt Mạc Trăn bay một vòng rồi đặt trên bàn phòng khách.
Mạc Trăn đi lên phía trước cầm lấy một lát bánh mì, lại cắt một quả chanh cắn một miếng.
Bentley lái ra gara vừa đúng sáu giờ rưỡi. A Diêu vẫn ngồi ở trên ghế phụ, tâm trạng của cô hôm nay rất tốt, dọc đường đi còn hừ hừ một bài hát thiếu nhi.
Mạc Trăn dùng dư quang liếc nhìn cô, hỏi: “Cô nhớ mình là ai rồi hả?”
“... vẫn chưa.”
“Vậy còn chuyện gì đáng giá để cô cao hứng như thế?”
A Diêu: “...” Hừ, cô sẽ không nói cho anh biết tối qua ở trên mạng nói xấu anh đâu.
Studio vẫn giống như hôm qua, bị các phóng viên vây chật như nêm. Xe Mạc Trăn nghênh ngang đi vào trường quay, dừng bên cạnh xe bảo mẫu.
“Mạc Trăn, giới thiệu với cậu một chút, đây là Tiểu Hi, trợ lý mới của cậu.”
Mạc Trăn vừa từ trên xe bước xuống, liền thấy Đường Cường dẫn một cô gái đi tới. Cô ta khoảng 23 - 24 tuổi, mặc áo T-shirt trắng cùng quần bò, mái tóc đen dài buộc đuôi ngựa ra sau đầu, trên mặt đeo một chiếc kính đen, không có trang điểm, cả người nhìn qua thật sạch sẽ và nhẹ nhàng.
Tiểu Hi nhìn thấy Mạc Trăn, kích động đến mức mặt đỏ ửng, “Anh, anh khỏe! Em là Mạc Trăn! Không, không, em là Tiểu Hi, thật vui khi có thể làm trợ lý cho anh, Mạc thiên vương!”
________________________
* Giáo sư thỉnh giảng (Visiting Professor) là một chức danh khá phổ biến trong các đại học và viện nghiên cứu phương Tây. Đây là một loại chức danh được phong tặng cho các nhà khoa học ngoài đại học để họ đến giảng hay nghiên cứu tại đại học trong một thời gian ngắn (thường từ 3 tháng đến 1 năm). Đây cũng là một hình thức mà các đại học ở các nước đang phát triển “bóc lột” tri thức từ các chuyên gia có tên tuổi một cách khá hữu hiệu. Thông thường, trường đại học mời các nhà khoa học hay giáo sư nước ngoài có uy tín tốt về một chuyên ngành tiêu ra một thời gian ngắn tại đại học để trao đổi với các giáo sư và nghiên cứu sinh, và qua đó tăng cao khả năng nghiên cứu của trường. Giáo sư thỉnh giảng thường được đại học trả lương tượng trưng, nhưng đại học tài trợ các chi phí ăn ở và đi lại trong thời gian lưu lại tại đại học. (sưu tầm)