Chào Buổi Sáng, U Linh Tiểu Thư
Chương 9 : Nấu ăn
Ngày đăng: 20:32 20/04/20
Editor: Tiểu Anhh
A Diêu dọn dẹp nhà cửa một chút sau đó đem máy nghe trộm và camera vừa rồi Tiểu Hi trang bị bỏ ra, vừa đúng lúc Mạc Trăn từ bên ngoài trở về.
Nhìn thấy Mạc Trăn, A Diêu gấp gáp bay qua, “Trợ lý của anh là một tên biến thái! Cô ta đã vụng trộm gài máy nghe trộm với camera trong phòng anh, còn ôm chăn của anh lăn qua lăn lại trên giường!”
Mạc Trăn nghe xong cau mày, “Cô nói cái gì?”
“Tôi nói Tiểu Hi là một tên biến thái!” A Diêu giật giật ngón tay, máy nghe trộm với camera cùng bay qua, “Anh xem anh xem! Đây chính là công cụ gây án của cô ta!”
Mạc Trăn nhìn đồ vật đang nổi lềnh bềnh giữa không trung một lúc rồi nắm chúng trong tay. Lấy di động ra, Mạc Trăn trực tiếp gọi cho Đường Cường. Điện thoại vừa reo lên hai tiếng đã có người nhận, “Chuyện gì vậy, Mạc thiên vương? Đồ ăn của cậu tôi đã bảo Tiểu Hi mang sang rồi mà.”
Nghe Đường Cường nhắc đến hai chữ Tiểu Hi khiến trong lòng Mạc Trăn có chút chán ghét, anh nhíu mày nói: “Tiểu Hi gắn máy nghe trộm và camera trong phòng tôi.”
“Cái gì?” Giọng Đường Cường vô thức cất cao, “Làm sao cậu phát hiện được?”
“Anh mặc kệ tôi làm thế nào, nói tóm lại là tôi đã phát hiện.” Giọng của Mạc Trăn nghe qua cực kỳ không vui, “Anh định xử lý chuyện này như thế nào?”
Đường Cường nhíu mày suy nghĩ trong chốc lát, hỏi: “Cô ta không chụp được cái gì chứ?”
Mạc Trăn hơi mím môi, “Chắc là không.”
“Vậy là tốt rồi.” Đường Cường dường như thở phào nhẹ nhõm, “Chuyện này tôi sẽ xử lý, hiện tại Tiểu Hi đang ở đâu?”
Mạc Trăn nhìn A Diêu.
A Diêu chớp chớp mắt vô tội, “Bị tôi dọa chạy.”
Mạc Trăn hít sâu một hơi mới nói với Đường Cường: “Không biết.”
“Được rồi, việc này giao cho tôi, cậu không cần phải bận tâm.”
“Được.” Mạc Trăn nói xong cúp điện thoại.
Những nồi xoong này ngày mai gọi Đường Cường đến thu dọn đi.
# mỗi ngày rời giường đều nhìn thấy Đường Cường nằm cũng trúng đạn _(:3∠)_#
Mạc Trăn tắm qua thì dạ dày đã không còn đau nữa. Anh thay một bộ đồ ngủ mới đi xuống tầng một, A Diêu vẫn cuộn tròn một góc sô pha, nhắm mắt lại ngủ đến là ngay thẳng.
Ánh trăng từ cửa sổ lẳng lặng tiến vào, rắc lên mặt đất một vùng trắng sáng, trên người A Diêu cũng nhiễm một vầng sáng bạc. Lông mi dày in xuống hốc mắt thành hai cái bóng nhợt nhạt, mái tóc thật dài mềm mại khoát lên vai, vòng qua cánh tay trắng nõn rồi rủ xuống giữa lưng.
Ma xui quỷ khiến thế nào Mạc Trăn lại bỗng dưng nghĩ đến nàng công chúa xinh đẹp ngủ say trong rừng sâu, còn mình chính là hoàng tử đã vượt qua mọi chông gai, chỉ cần đi qua cúi đầu đặt xuống một nụ hôn là công chúa sẽ tỉnh lại.
Mạc Trăn hơi mím môi, ở trong lòng cảnh tỉnh bản thân. Anh lại có ý tưởng hoang đường như vậy! Vừa rồi anh còn nghĩ đi lên hôn nữ quỷ này!
Nhất định là tại nữ quỷ này lớn lên rất xinh đẹp! Thế mà lại dùng sắc đẹp để quyến rũ anh, quá vô sỉ!
Mạc Trăn xoay người lên tầng hai, đóng sầm cánh cửa lại.
Trong phòng khách A Diêu hơi giật mình, chậm rãi mở mắt. Có chút khó hiểu nhìn tầng hai, cô ngáp một cái từ trên sofa ngồi dậy.
Xung quanh rất yên tĩnh, ngay cả tiếng côn trùng kêu cũng không có. Tuy rằng đã làm quỷ một thời gian, nhưng cứ đến đêm khuya tĩnh mịch là A Diêu vẫn dễ dàng cảm thấy cô đơn.
Có chút chán nản bay hai vòng trong phòng khách, A Diêu lại mở notebook trên bàn trà ra.
Nhớ tới lúc xế chiều Tiểu Hi đăng ảnh lên diễn đàn, A Diêu mở trình duyệt sau đó trực tiếp đăng nhập vào diễn đàn Hải Giác.
Trên trang chủ có một vài bài, A Diêu liếc mắt nhìn liền thấy topic “Mạc Trăn thật sự fan của Pudding hoa quả, có hình làm bằng chứng.”
Người viết bài này có đăng mấy tấm ảnh chụp Pudding hoa quả, nói chung không chứng minh được cái gì. Mọi người bị tiêu đề lừa vào xem đều dùng bàn phím mắng chủ nhà dở hơi, về sau topic cũng yên lặng chìm xuống.
Nhưng hôm nay nó lại đứng đầu trang, bởi vì chủ nhà đã trở lại đăng một bình luận mới.
“Cmn trong nhà Mạc Trăn có quỷ!!! Thật sự có quỷ đó!!!!”