Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 834 : Không phải vẽ mặt, là đạp mặt

Ngày đăng: 15:06 18/04/20


Nghe được nữ thư ký báo cáo, phòng hợp vừa rồi ồn ào như cái chợ đã yên lặng lại. Bọn họ có một nửa nắm chắc là tên ác ma kia tìm tới tận cửa, cho dù biết đối phương tìm tới, bọn họ có thể làm cái gì đây?



Trầm mặc một lúc lâu, Tư Đặc Lãng thở ra, khàn khàn hỏi:



- Á Nhĩ Bá Trì tiên sinh bây giờ thế nào rồi?



- Tổng thống tiên sinh, Á Nhĩ Bá Trì tiên sinh rất tức giận!



Nữ thư ký lúng túng đáp:



- Hắn khóa mình trong văn phòng, không gặp ai cả.



Đám người Tư Đặc Lãng trầm mặc, bọn họ hiểu tâm tình của Á Nhĩ Bá Trì, làm cục trưởng đặc vụ cả đời, bây giờ bị người ta xông vào tận hang ổ, lột hết quần áo và trói trong toa lét, đây là chuyện cực kỳ nhục nhã! Nếu tình huống như vậy xảy ra trên người bọn họ, sợ rằng phản ứng còn kịch liệt hơn cả Á Nhĩ Bá Trì.



Nữ thư ký rời đi trong yên lặng, phòng hợp im ắng lại trầm trọng, chỉ nghe tiếng hít thở của bốn người. Qua chừng một phút, bộ trưởng quốc phòng Duy Nhĩ Tất Khắc trầm giọng nói:



- Nhất định là ác ma kia tới, chúng ta bây giờ làm gì đây?



Nên làm cái gì bây giờ? Người ta đã lột hết quần áo cục trưởng đặc vụ và trói lại, ngươi có thể làm gì bây giờ?



Tư Đặc Lãng nhíu mày, thất thần nói:



- Có lẽ chúng ta nên làm rõ nghĩa của chữ đó đi!



Một chữ Phạm đơn giản, làm cho bốn quan lớn quyền lực kinh người cảm thấy khó khăn, bọn họ nghĩ vỡ đầu cũng không thông, tại sao Diệp Dương Thành lại ghi chữ này lên ngực Á Nhĩ Bá Trì?



Hào khí trong hội nghị trở nên nặng nề, Tư Đặc Lãng vô ý thức nhìn qua Tác Lỵ Ti, ánh mắt mang theo một tia thâm trầm.



- Ngươi cười cái gì?



Tư Đặc Lãng đặt hai tay dưới bàn hội nghị, nắm chặc thành đấm, thần sắc trên mặt vẫn bình tĩnh.



- Ta chỉ đang nghĩ, nếu chúng ta bây giờ tiếp tục tranh luận, có lẽ tiếp theo bị lột hết quần áo và nhục nhã chính là một trong chúng ta đấy!
- Cục trưởng Mạch Nhĩ Duy Nhĩ tiên sinh cũng bị bắt cóc, bị lột hết quần áo trói trong toilet ở văn phòng CIA!



CIA chính là cơ quan tình báo trung ương của Mỹ, cũng là cơ quan tình báo nổi danh thế giới của Mỹ, mà bây giờ cục trưởng bị người ta lột quần áo trói lại.



Vẽ mặt? Không, Diệp Dương Thành đang đạp mặt.



Liên tiếp xảy ra chuyện với người phụ trách ba cơ quan tình báo, bị bắt cóc, nhục nhã hơn chính là mặt mũi của nước Mỹ bị tổn hại, đây quả thật là chuyện khó chịu được.



- Ác ma này muốn làm cái gì?



Tư Đặc Lãng cảm thấy cho dù mình không có bị lột quần áo trói trong toa let, nhưng mà hắn cũng đã ở biên giới bùng nổ, mắt của hắn đỏ ngầu, giọng khàn khàn trầm thấp, hắn quát:



- Hắn rốt cuộc muốn làm gì?



Nữ thư ký ngoài cửa không thể nghe được tiếng động trong phòng hợp, nàng nói chi iết:



- Mạch Nhĩ Duy Nhĩ trên ngực có chữ, trên đó viết chữ Đại!



- Đại?



Tư Đặc Lãng đỏ mắt đảo qua Tác Lỵ Ti, trong đầu mơ hồ, Phạm, Đại, Nhất? Rốt cuộc ác ma này muốn truyền tin tức gì?



Hiện tại manh mối quá ít, làm cho người ta không hiểu Diệp Dương Thành định làm gì, thời điểm này bộ trưởng quốc phòng Duy Nhĩ Tất Khắc đột nhiên nói:



- Hắn còn ra tay nữa!



Nhục nhã một người, ở trên ngực ghi một chữ, từ tình huống bây giờ mà nhìn, ý tứ hắn biểu đạt chưa hoàn toàn, cho nên hắn tuyệt đối sẽ ra tay tiếp.



Nhưng mà cho dù biết rõ hắn có thể ra tay thì làm sao bây giờ? Quân đội nhiều như thế vẫn không thể ngăn cản hắn, ngược lại bị hắn tiêu diệt... Ngươi có thể làm gì?



Đám người Tư Đặc Lãng đưa mắt nhìn nhau, cảm giác bị nghẹn làm bọn họ tức giận.