Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 101 : Quả nhiên trở lại sao
Ngày đăng: 14:52 18/04/20
Ba thanh niên dừng bước nhìn Diệp Dương Thành.
Một thanh niên biểu tình đầy khó hiểu hỏi hai đồng bạn:
- Cái tên ngốc kia nghiêng đầu nói chuyện với không khí sao?
Thanh niên bên trái xì cười:
- Chắc vậy.
Nói xong thanh niên bên trái thúc giục đồng bạn:
- Mặc kệ tên ngốc này đi. Bên Đao tử phát hiện nhân vật đáng ngờ, chúng ta mau chạy qua đó giúp đỡ, nếu không họ Lục sẽ nổi khùng lên.
Hai thanh niên khác biểu tình ngiêm nghị, gật đầu, nói:
- Ừm!
Cả ba dời mắt khỏi Diệp Dương Thành, vội vàng chạy đi địa điểm mục tiêu.
Diệp Dương Thành đứng phía đối diện đường cái không nghe được ba thanh niên đối thoại, nhưng nhìn ba người này hắn cảm thấy bọn họ rất giống với vài nam nhân có hành động kỳ lạ hắn từng gặp. Diệp Dương Thành không có cách nào xác định.
Diệp Dương Thành nhìn chằm chằm ba thanh niên đi xa, hắn dời tầm mắt sáng hướng khác, đăm chiêu sờ cằm.
Diệp Dương Thành lẩm bẩm:
- Không thể kéo dài hơn nữa, tối nay tìm cơ hội xuống tay, làm rõ vụ việc.
Diệp Dương Thành đi xe đến bên ngoài rừng trúc Long Tây Hương. Diệp Dương Thành im lặng, Triệu Dung Dung ngại có tài xế ngồi đằng trước nên cũng yên lặng bên hắn.
Đến rừng trúc, Diệp Dương Thành trả tiền xe, hắn bước xuống đi vào rừng. Lúc đi được nửa đường Diệp Dương Thành đã sử dụng thần quyền kêu Nhung Cầu quay về rừng trúc chờ hắn. Diệp Dương Thành mới vào rừng trúc chưa đến một phút liền thấy Nhung Cầu ngoan ngoãn ngồi chờ gần đó.
So sánh mấy ngày trước thì Nhung Cầu có sức sống rất nhiều, bộ lông sáng bóng càng khẳng định tình hình sức khẻo của nó thế nào. Nhìn từ điểm này không khó nhìn ra trong mấy ngày nay có bao nhiêu động vật trên núi gặp nguy hiểm, thành con mồi lấp đầy bụng cho Nhung Cầu.
Diệp Dương Thành mỉm cười sờ đầu chó to, hắn vừa lòng gật đầu, nói:
- Đừng... Đừng đánh... Còn đánh nữa sẽ chết người!
Ngay sau đó là tiếng thanh niên quát mắng:
- Giấy trắng mực đen viết rõ ràng, cầm bảy vạn khối tiền đi giờ trả không hết định quỵt nợ? Đánh hắn, dánh chết hắn coi như Lục... Lục gia chịu trách nhiệm!
- Ui da! Đừng đánh... Ta...
- Nghĩ kỹ chưa?
- Các ngươi có đánh chết thì ta cũng không có tiền!
- Cha nó, lừa ta?
Thanh niên tức giận quát:
- Đánh mạnh vào!
Nam nhân nghẹn ngào gào to:
- Trả... Ta trả! Ta trả được chưa?
Diệp Dương Thành nghe đến đây không có nhiều cảm thán, hắn không định ra mặt giúp dân cờ bạc. Diệp Cảnh Long thì lúc trước bị lừa, lại là đệ đệ ruột của hắn, hoàn toàn không thể so sánh.
Tuy nhiên...
Diệp Dương Thành sờ cằm:
- Lục gia sao.
Diệp Dương Thành nhỏ giọng nói:
- Quả nhiên đã trở lại.