Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 8641 : Cho bà ngoại ôm một chút (Thượng)

Ngày đăng: 15:07 18/04/20


Tiểu Thương Ưu Tử dở khóc dở cười, Diệp Dương Thành chẳng khác gì tìm được cọng cỏ cứu mạng, ôm Tiểu Long Nữ vừa giật mình tỉnh lại, mang theo Tiểu Long Nữ hoa tay múa chân la to rời khỏi Phù Không Thần Điện, Tiểu Thương Ưu Tử cười với theo.



Nhưng mà rời khỏi thần điện trở về huyện Ôn Nhạc, Diệp Dương Thành lại gặp vấn đề không nhỏ... Tiểu Long Nữ không nói chuyện cũng không quan hệ gì, nhưng mà ôm nàng đi trên đường cái thì người qua đường nhìn thấy tiểu nữ hài đáng yêu như thế, nhao nhao ngừng bước nhìn theo.



Sau đó chỉ trỏ Tiểu Long Nữ một hồi, Tiểu Long Nữ bạo lên, nhìn qua những người vây xem nàng gầm lên giận dữ, tiếng hô mang theo long ngâm suýt nữa dọa Diệp Dương Thành phát bệnh, nhanh chóng ôm nàng chạy đi.



Mà những người qua đường bị tiếng hét của Tiểu Long Nữ làm đau đầu ù tai, chờ bọn họ khôi phục tinh thần lại thì Diệp Dương Thành đã ôm Tiểu Long Nữ chạy mất.



- Tiểu gia hỏa, sau này không được làm như vậy.



Một tiếng long ngâm vừa rồi làm cho Diệp Dương Thành đau đầu, ôm nàng trở về thủy tinh hoa uyển, liền đặt mông nàng lên ghế sa lon, sắc mặt nghiêm túc nói:



- Những người kia là người bình thường, không thể ngăn cản tiếng rống to của ngươi.



- Ah ồ nha ah khốc ken két...



Tiểu Long Nữ dường như hiểu Diệp Dương Thành nói, nhưng mà hoàn toàn khó hiểu, chỉ yếu ớt ngồi trên sa lon nhìn qua Diệp Dương Thành, đôi mắt nhỏ đỏ lên, nước mắt đảo quanh khóe mắt.



Bộ dáng kia giống như vừa rồi bị Diệp Dương Thành răn dạy hung ác, trên thực tế Diệp Dương Thành đang giảng đạo lý với nàng, phải biết rằng, Diệp Dương Thành là người ưa thích giảng đạo lý a.



Nhưng đối mặt với tiểu gia hỏa này, Diệp Dương Thành cảm thấy mình chẳng khác gì tú tài gặp binh, có lý cũng không nói được. Trải qua mấy lần câu thông thất bại, hắn cũng mặc kệ Tiểu Long Nữ có nghe mình nói hay không, ngay cả tay và miệng cùng sử dụng để giáo dục tư tưởng của nàng.



Có lẽ thủ thế và khẩu ngữ làm Tiểu Long Nữ hiểu một ít, nàng nhìn qua Diệp Dương Thành gật đầu, kêu loạn một loạt.



Thẳng tới lúc này Diệp Dương Thành mới thở ra một hơi, nhưng vẫn chưa yên lòng, vẫn nhẫn nại.



Nhìn nàng nói:



- Lát nữa ta mang ngươi đi gặp a di xinh đẹp (có lẽ Diệp Dương Thành cảm thấy Lâm Mạn Ny đang chiếm tiện nghi), chúng ta nên ước định với nhau trước.



Nhìn qua Tiểu Long Nữ dựng ba ngón tay lên, nói:
- Dương Thành, ngươi không phải vừa ôm nàng...



- Tiểu gia hỏa này đặc biệt dính người!



Diệp Dương Thành cười nói:



- Rời khỏi tay của ta là không an ổn, đây là chuyện không có biện pháp...



- Ngươi cũng đủ lớn mật!



Diêu Tông Mộc dở khóc dở cười, nói:



- Trong ngực ôm tiểu gia hỏa, lại còn dám chạy xe tới đây, về sau phải chú ý, không được liều lĩnh như vậy.



- Dạ phải!



Diêu Tông Mộc chính là cha vợ của hắn, đối mặt cha vợ dặn dò, Diệp Dương Thành trừ đáp ứng ra còn có thể giải thích gì chứ.



Cũng may gương mặt nhỏ nhắn tiêu xảo của Tiểu Long Nữ làm Tạ Hiểu Di vui mừng, Tạ Hiểu Di bước tới nhìn kỹ Tiểu Long Nữ trong ngực Diệp Dương Thành, thần sắc tiếc nuối hỏi:



- Đứa nhỏ xảy ra vấn đề gì?



- Vấn đề gì?



Diệp Dương Thành khó hiểu, cúi đầu nhìn qua Tiểu Long Nữ, lại nhìn Tạ Hiểu Di thương cảm, kinh ngạc hỏi:



- Không có vấn đề ah!



Vợ chồng Tạ Hiểu Di xem ra, bộ dáng Tiểu Long Nữ quả thật là già trẻ thông sát, tiểu nữ hài phấn điêu ngọc mài như thế, nếu không xuất hiện tật bệnh không thể vãn hồi, cha mẹ nào vứt bỏ nàng chứ?