Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 104 : Sẽ không bỏ qua đám tôn tử này
Ngày đăng: 14:52 18/04/20
Diệp Dương Thành không có ấn tuợng nhiều với sở trường đồn công an Bảo Kinh Trấn, cùng lắm đâm thủng trời. Diệp Dương Thành chỉ biết trong đồn có người làm sở trưởng, hắn cần gì biết đó là ai? Bình thường có thân thiện với dân chúng không?
Trần Thiếu Thanh nhắc nhở khiến Diệp Dương Thành nhớ kỹ Lâm Phong. Lý do rất đơn giản, nghe tiếng gã gầm đại biểu chưa bị quan trường đầy chướng khí an mòn, tốt xấu còn chút lương tâm.
Diệp Dương Thành theo sau Trần Thiếu Thanh đi vào phòng bệnh, Nhung Cầu bị bỏ lại ngoài cửa phòng.trời biết bên trong xảy ra chuyện gì, lỡ có người bệnh tim sắp lìa đời bị Nhung Cầu hù sợ thì đúng là tai họa trời giáng.
Vì trừ bỏ khả năng xác xuất không cao này, Diệp Dương Thành đành dặn Nhung Cầu ngồi trước cửa, mang theo Triệu Dung Dung tàng hình đi vào phòng bệnh.
Trần Thiếu Thanh dẫn đầu đi vào, nhìn Lâm Phong đứng chống nạnh, nổi giận đùng đùng.
Trần Thiếu Thanh cười hỏi:
- Lâm sở trưởng, xảy ra chuyện gì?
Theo lý thì bây giờ Trần Thiếu Thanh là phó sở trưởng, lớn nhỏ gì cũng là sếp, thái độ với Lâm Phong nên thay đổi. Ví dụ Trần Thiếu Thanh gọi Lâm Phong là lão Lâm.
Lâm Phong chỉ nhìn Diệp Dương Thành giây lát sau đó chuyển sang người Trần Thiếu Thanh:
- Có án mạng.
Mặt Lâm Phong xanh mét:
- Loạn, nguyên cái trấn này đều loạn!
- A!
Lâm Phong vừa nói có án mạng làm Trần Thiếu Thanh ngây người, không nghe rõ câu sau.
Trần Thiếu Thanh phản xạ hỏi:
- Đã bắt được hung thủ chưa?
Lúc này Lâm Phong cũng khó xử, Trần Thiếu Thanh hỏi ngay điểm yếu làm gã băn khoăn.
Lâm Phong cáu kỉnh trả lời:
- Ngươi đi bắt thử!?
Tròng mắt Lâm Phong xoay tròn, nói với nữ nhân khóc lóc nằm sấp cạnh giường bệnh:
- Ngày hôm nay trong trấn của chúng ta có hai trăm người bị đám khốn này đánh bị thương, bây giờ giường bệnh nằm viện không đủ, ngươi có thể đi một vòng nhìn xem. Những người này trêu chọc ai? Bị gãy tay gãy chân, chậc chậc, quá thảm.
- Tổ cha nó!
Hai tay Trần Thiếu Thanh nổi gân xanh, tuy gã nhận ra Lâm Phong là lạ nhưng không nghĩ nhiều. Trần Thiếu Thanh tức giận hít sâu vài lần, dứt khoát quay đầu lại.
Trần Thiếu Thanh nói với Lâm Phong:
- Lâm sở trưởng, hãy giao vụ án này cho ta! Ta...
Trần Thiếu Thanh chưa nói xong Lâm Phong đã gật mạnh đầu:
- Được!
Bàn tay thô vỗ vai Trần Thiếu Thanh, Lâm Phong thấm thía nói:
- Tiếp theo trước khi vụ án bị phá, chuyện trong sở do ngươi quyết định. Tiểu Trần, đừng để ta thất vọng.
- Sở trưởng yên tâm đi!
Trần Thiếu Thanh cắn răng nói:
- Chắc chắn ta sẽ không tha cho đám tôn tử này!
Lâm Phong đại nghĩa lẫm lẫm nói:
- Cứ thoải mái làm đi. Nhớ kỹ, sau lưng ngươi là đồn công an Bảo Kinh Trấn chúng ta, là nhân dân chính phủ!
Nói xong Lâm Phong lấy làm lạ nhìn sau lưng Trần Thiếu Thanh, hỏi:
- Ủa? Người mới rồi đi với ngươi đâu rồi?
Trần Thiếu Thanh sửng sốt:
- A?
Trần Thiếu Thanh nghiêng đầu nhìn, sau lưng gã trống rỗng không còn bóng dáng Diệp Dương Thành.