Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 870 : Hành trình cuối cùng
Ngày đăng: 15:07 18/04/20
Bạch y nam tử hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nói:
- Đóa hoa từ nhỏ sống trong nhà kính, một khi tiến vào cuồng phong mưa bạo bên ngoại, bất luận hắn trưởng thành khả quan thế nào, cũng sẽ tàn lụi trong nháy mắt.
- Địa Cầu chính là nhà kính của hắn, mặc dù tiến bộ khả quan nhưng thiếu hụt kinh nghiệm... Thời gian của chúng ta đã không còn nhiều nữa, hắn chính là hi vọng duy nhất của chúng ta.
Bạch y lão giả càng không giải thích được, buồn bực một hồi lâu mới hỏi:
- Vậy ý của ngươi là không giúp, mặc kệ tự do phát triển?
- Giúp, lần này nếu không giúp hắn, chỉ sợ hắn sẽ ghi hận chúng ta cả đời.
Sắc mặt của bạch y nam tử vốn lãnh đạm bất chợt cười khổ một tiếng, than thở:
- Nhưng cho dù ra tay giúp, cũng phải có hạn độ.
- Vậy cho hắn thêm ba tháng chuẩn bị.
Bạch y lão giả hiểu ý tứ trong lời nói của bạch y nam tử, sau khi khẽ vuốt cằm, nhẹ nhàng bước ra phía trước một bước nhỏ, vung vẩy phất trần, một đạo bạch quang mông lung trong nháy mắt hóa thành quang điểm đầy trời, như cuồng phong cuốn về hướng viên tinh cầu màu lam phía trước.
......
- Tại sao có thể như vậy?
Khi Xích Mi Quỷ Đế trở lại địa phủ chuẩn bị binh mã trở về thế giới bổn nguyên nhất thời trợn tròn mắt, hắn ngơ ngác nhìn hai tay của mình, phảng phất như nhìn thấy chuyện gì không thể tin.
Xích Mi Quỷ Đế mặc long bào màu tím, sắc mặt âm trầm lại một lần nữa phát động oanh tạc đối với hàng rào không gian, nhưng sau mọi cố gắng, hàng rào không gian vốn có thể dễ dàng xé rách giống như bị tầng tầng bảo vệ khóa chặt, bất kể hắn phát lực như thế nào, cũng không thể xé rách.
Bạch y lão giả cũng khẽ vui mừng, gật đầu nói:
- Đợi đến khi toàn bộ cấm chế của Cửu Tiêu Thần Cách khai hỏa, căn nhà kính này có thể vứt đi không cần.
- Thật không biết ban đầu sư tôn nghĩ như thế nào mà bố trí đạo cấm chế ly kỳ này.
Làm như nghĩ tới chuyện gì, bạch y nam tử bật cười nói:
- Nhưng, cho dù hắn mở ra tất cả cấm chế của Cửu Tiêu Thần Cách, cũng chỉ là chạm đến ranh giới của vị thần mà thôi.
- Trước đây, bởi vì cấm chế của Cửu Tiêu Thần Cách không cách nào toàn diện mở ra, căn nhà kính Địa Cầu chính là địa điểm hắn trưởng thành tốt nhất, nhưng nếu lần này thật sự mở ra tất cả cấm chế của Cửu Tiêu Thần Cách, căn nhà kính này quả thật có thể vứt đi không cần.
- Vũ trụ vô biên vô hạn mới là hành trình cuối cùng của hắn.
- Địa Cầu chỉ là sân chơi tích lũy tư cách của hắn mà thôi.
Bạch y nam tử và bạch y lão giả nhìn nhau cười một tiếng, thân thể nhất thời giống như vỡ vụn, hóa thành tàn phiến đầy trời, vô ảnh vô tung biến mất.
Nhưng không phải là toàn bộ biến mất, mà là biến mất phần lớn, còn có một đạo tàn phiến dùng tốc độ kinh khủng gấp mấy chục lần tốc độ ánh sáng bay về hướng viên tinh cầu xanh thẳm phía trước.
Khi Diệp Dương Thành vừa rời khỏi học viện Cù Châu, bất chợt cảm giác trên bầu trời đột nhiên truyền đến một trận uy áp vô cùng khổng lồ, gấp vô số lần uy áp hắn có thể sinh ra.
- Vị thần?
Cảm nhận được trận áp lực này, còn chưa kịp lên xe, sắc mặt Diệp Dương Thành nhất thời đại biến, khi hắn ngẩng đầu theo bản năng nhìn lên bầu trời, một mảnh nhỏ không biết tên gần như trong suốt đã mạnh mẽ đụng vào trán của hắn, trong nháy mắt sáp nhập vào đầu óc của hắn.