Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 8732 : Tín đồ hành hương (Hạ)
Ngày đăng: 15:07 18/04/20
Triệu hồi ra Càn Khôn Tu Di kính ra trung tâm Hoa Hạ thần điện, Diệp Dương Thành đắm chìm trong tìm hiểu, học tập và ứng dụng các loại chức năng của tòa Phù Không thần điện sơ cấp cấp ba.
Lúc này này, trong một tòa nhà ở tỉnh Thiểm Tây, Chương Tiến Dược mới vừa trở về hôm qua đã thu thập xong balo của mình, tiến vào phòng làm việc của Uông Minh Tuyền.
- Thời gian không sai biệt lắm, đi thôi.
Nhìn Uông Minh Tuyền giống như đã thu thập xong hành lý, chuẩn bị cùng hắn tiến vào khu rừng, trên mặt Chương Tiến Dược lộ ra nụ cười, nói:
- Ta cảm giác hôm nay rất trọng yếu với chúng ta.
- Ta cũng cảm thấy như vậy.
Uông Minh Tuyền nhanh chóng đeo hành lý, vẻ mặt phấn khởi gật đầu:
- Có một loại cảm giác rất huyền diệu, giống như là... tính mạng của mình sắp thăng hoa.
- Có lẽ, chúng ta sắp đạt tới yêu cầu của Thần Tôn.
Chương Tiến Dược nhếch nhếch miệng, vẻ hưng phấn giữa hai đầu lông mày tựa hồ khó có thể che giấu. Kể từ khi nhận được đề điểm Tu Di ảo cảnh của Diệp Dương Thành, hắn và Uông Minh Tuyền không còn hoài nghi Ngự Long Thần Tôn có tồn tại thật hay không.
Cũng chính từ hôm đó, chấp niệm trong lòng hai người bọn họ cũng từ từ trở nên sâu sắc, rốt cục trong lễ bái thường ngày sáng sớm hôm qua, bọn họ không giải thích được có một loại cảm giác tim đập thình thịch, giống như có chuyện tốt gì phủ xuống.
Chẳng qua Diệp Dương Thành không nắm chắc, hắn căn bản chưa từng gặp cuộc chiến tranh nào có kích thước lớn như thế, thực lực cũng cường đại hơn trước, hơn nữa quỷ hồn từ trong địa phủ trốn ra, căn bản không chiếm được nửa điểm đề kỳ trong Cửu Tiêu Thần Cách...
- Bất luận kết cục như thế nào, quá trình nhất định thảm thiết.
Ánh mắt từ từ trở nên ngưng trọng, Diệp Dương Thành nhẹ hít vào một hơi, sau đó biến mất trong Hoa Hạ thần điện.
Chương Tiến Dược cùng Uông Minh Tuyền đi bộ một ngày một đêm, đợi đến khi hai người bọn họ xuất hiện phía trước tấm bia ngọc thạch, thống khổ cuốn tới suýt nữa khiến cho hai người bọn họ trực tiếp bất tỉnh.
- Rốt cục cũng đến rồi.
Cố nén thống khổ ngửa đầu nhìn về phía tấm bia ngọc thạch, trên mặt Chương Tiến Dược lộ ra nụ cười hết sức cứng ngắc, phù phù một tiếng quỳ xuống phía trước tấm bia ngọc thạch.
Chú ý tới cử động của Chương Tiến Dược, lúc này Uông Minh Tuyền cũng cố nén vọng động nằm xuống ngủ, cùng quỳ xuống với Chương Tiến Dược, dáng vóc thành kính khép lại hai mắt.
Con đường hơn một trăm cây số khó khăn đã tôi luyện thân thể của bọn hắn, đối với chuyện Diệp Dương Thành biến thành Ngự Long Thần Tôn, sâu trong nội tâm cũng có thêm mấy phần tín ngưỡng.
Kể từ lần trước khi Diệp Dương Thành lợi dụng Tu Di ảo cảnh chứng thật tồn tại của Ngự Long Thần Tôn đối với bọn họ, nguyện lực cống hiến mỗi ngày của hai người bọn họ đã đạt đến tám giờ, còn lần này đi bộ hành hương khó khăn, khiến cho Chương Tiến Dược và Uông Minh Tuyền rốt cục đột phá được tầng bình chướng cuối cùng, đạt đến độ cao mỗi ngày mười bốn giờ.
Quỳ gối trước tấm bia ngọc thạch lễ bái, cả quá trình thậm chí không kéo dài tới hai phút, hai người liền một trước một sau đánh mất ý thức, bất tỉnh trước tấm bia ngọc thạch khổng lồ...